Trên Bảo thạch giới chỉ lộ ra ý niệm, giống như là một đoàn huyết vụ thực chất, quấn quanh lấy thần hồn Diệp Vân dần dần trở nên càng ngày càng gấp, làm cho Diệp Vân cảm giác giống như là cổ bị ghìm chặt, một cỗ cảm giác hít thở không thông truyền đến.
Giờ phút này quanh thân Diệp Vân bị một cỗ huyết vụ bao phủ, thân thể muốn động thoáng một phát cũng lộ ra cực kỳ khó khăn.
- Chủ nhân!
Bọn người Ma Nhãn lo lắng nhìn xem Diệp Vân, muốn tới gần Diệp Vân, nhưng mà khi bọn hắn chạm đến huyết vụ chung quanh Diệp Vân, tay lập tức "xì xì xì" bốc lên khói trắng, huyết nhục cả bàn tay đều bị hòa tan.
Những huyết vụ này có tính ăn mòn!
Bọn người Ma Nhãn, Tử Nghiên Nguyệt nhìn về phía Diệp Vân trong huyết vụ, mặt hiện vẻ lo lắng, khá tốt những huyết vụ này không có hủ hóa thân thể Diệp Vân, nếu không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
- Tiểu tử, không nghĩ tới rõ ràng bị ngươi phát hiện chỗ ở của ta, ngươi ngược lại là rất cơ linh, vậy mà muốn đem đồ vật bên trong bảo thạch giới chỉ đều chuyển di đi!
Một thanh âm lanh lảnh âm trầm ở trong đầu Diệp Vân vang lên, đúng là thanh âm của Huyết Cừu!
- Nếu như ta đoán đúng, ngươi là đem linh hồn bám vào trên bảo thạch giới chỉ, sau đó muốn tìm cơ hội phục sinh a!
Diệp Vân hừ lạnh một tiếng, không sợ hãi chút nào, thần hồn ngưng hóa thành Dạ Xoa hung ác.
Giờ phút này, trong không gian đan điền Diệp Vân, hai cái thân ảnh chậm rãi hiện ra.
Một cái là thần hồn Diệp Vân biến thành Dạ Xoa, cái khác là toàn thân hóa thành sương mù hình dáng Huyết Cừu.
Huyết Cừu ngắm nhìn bốn phía, lộ ra một tia ngạc nhiên, chỉ thấy trong không gian đan điền Diệp Vân, chín khỏa tinh thể cực lớn chậm rãi vận chuyển, mỗi vận chuyển vài phần, liền cực kỳ huyền ảo, Thời Không Đạo Văn chậm rãi lưu chuyển.
- Đúng vậy, bị ngươi đoán được, chỉ cần ta đánh bại hồn niệm của ngươi, chiếm cứ thân thể của ngươi, ta có thể dùng Huyết Ma trọng sinh đại pháp trọng sinh! Ta nguyên lai tưởng rằng nhục thể của ngươi cường độ tạm được, không nghĩ tới trong người ngươi rõ ràng tu luyện ra chín tinh thể! Thật sự là trời cũng giúp ta!
Ánh mắt Huyết Cừu thâm thúy nhìn thoáng qua Cửu Tinh chậm rãi chuyển động kia, cười ha ha một tiếng.
Nếu như Diệp Vân đem bảo thạch giới chỉ kia đeo đi lên, qua không được năm sáu ngày, hắn liền có thể ở dưới tình huống Diệp Vân không hề hay biết chiếm cứ thân thể Diệp Vân, nhưng mà không nghĩ tới Diệp Vân nhạy cảm phát hiện như vậy. Dùng hồn niệm cưỡng ép chiếm cứ thân thể đối phương, độ khó muốn lớn hơn không chỉ gấp mười lần!
Thần hồn Diệp Vân biến thành Dạ Xoa bình tĩnh nhìn xem huyết vụ hình dáng Huyết Cừu.
- Đừng quên, cái này là thế giới trong cơ thể của ta, ngươi cảm thấy ngươi nhất định có thể thắng sao?
Diệp Vân thần hồn biến thành Dạ Xoa thanh âm trầm thấp nói, tâm niệm vừa động, thúc dục đan điền, chín khỏa ngôi sao chậm rãi chuyển động, một cổ lực lượng cường đại hướng hồn niệm Huyết Cừu áp bách tới.
Khí cơ song phương ở trong Thể Nội Thế Giới của Diệp Vân không ngừng đụng nhau, Huyết Cừu khẽ nhíu mày, thực lực Diệp Vân so với hắn tưởng tượng muốn cường một ít.
- Mặc dù ta chỉ còn lại có một đạo Tàn Hồn, áp chế ngươi một Chiến Hoàng còn không đơn giản!
Huyết Cừu hừ lạnh một tiếng, quanh thân huyết vụ càng lúc càng nồng nặc, hướng bốn phía khuếch trương đi ra ngoài.
Huyền Khí Diệp Vân va chạm vào huyết vụ, nhao nhao hòa tan.
Huyết Cừu khi còn sống dù sao cũng là một Tinh Chủ cường giả, Diệp Vân trận địa sẵn sàng đón quân địch, cả giận hừ một tiếng, thao túng chín loại Huyền Khí không ngừng oanh kích đoàn huyết vụ kia, trên chín tinh thể vô số ma tính linh thể làm việc nghĩa không được chùn bước hướng đoàn huyết vụ kia phóng đi, địa phương song phương tiếp xúc, vô số Huyền Khí còn có ma tính linh thể bị huyết vụ tan rã, nhưng huyết vụ cũng đang không ngừng bị triệt tiêu mất.
Diệp Vân cau mày, ở bên trong Thể Nội Thế Giới song phương kịch liệt đối kháng, từng phút từng giây cũng không dám thư giãn, tùy thời có thể quyết ra thắng bại!
Huyết Cừu huyết vụ thủy chung bị hạn chế ở trong góc rất nhỏ của Thể Nội Thế Giới, Huyết Cừu đối với hiện trạng rất không hài lòng, gầm nhẹ một tiếng hóa thành một đầu Huyết Thú, hướng thần hồn Diệp Vân biến thành Dạ Xoa chụp một cái đi lên.
- Tới tốt lắm!
Diệp Vân thần hồn biến thành Dạ Xoa nổi giận gầm lên một tiếng, huy động cá xiên hướng con Huyết Thú kia đâm tới.
Oanh!
Một tiếng chấn động kịch liệt, Thể Nội Thế Giới chấn động không thôi, thân thể Diệp Vân khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, gia hỏa thật là lợi hại!
Huyết Thú cùng Dạ Xoa đụng vào chung một chỗ, lẫn nhau điên cuồng cắn xé, ở bên trong Thể Nội Thế Giới bốc lên.
- Cửu Tinh hội tụ!
Diệp Vân gào thét một tiếng, lực lượng Cửu Tinh trong cơ thể toàn bộ hội tụ đến trên người Dạ Xoa, Thời Không Đạo Văn chi lực ngưng tụ tại thân, chỉ thấy cái đầu Dạ Xoa nhanh chóng tăng vọt, cơ bắp toàn thân bạo lên, thoáng cái trở nên so với Huyết Thú lớn mạnh gấp hai ba lần, mạnh mẽ hướng Huyết Thú nhào tới.
Oanh! ! !
Huyết Thú bị đâm cho phi lui ra ngoài, huyết vụ quanh quẩn chung quanh tựa hồ ảm đạm vài phần.
Huyết Cừu không nghĩ tới Diệp Vân một cái Chiến Hoàng cấp Võ Giả rõ ràng có tu vi tinh thuần như thế, đúng là ở trong tay Diệp Vân chịu nhiều thua thiệt, trong đôi mắt của hắn bỗng nhiên lập loè một đạo hào quang tàn bạo hung ác.
- Huyết Ma bí pháp giải thể, Nghịch loạn chi thuật!
Đầu Huyết Thú kia đột nhiên trở nên luống cuống, thân thể của nó không ngừng bành trướng, một cỗ lực lượng từ trong cơ thể của nó phóng thích ra.
- Không tốt!
Trong nội tâm Diệp Vân rùng mình, khi hắn muốn phòng ngự đã không còn kịp rồi.
Bành! ! !
Huyết Thú bạo liệt ra, một cỗ sóng xung kích cường đại quét ngang thế giới đan điền của Diệp Vân, thân thể Diệp Vân buồn bực hừ một tiếng, "Oa" nhổ ra một ngụm máu tươi, trong thế giới đan điền Cửu Tinh tất cả đều bị ảnh hướng, thiếu chút nữa vỡ vụn ra, mặt ngoài tinh thể bị oanh kích ra từng hố to, ma tính linh thể trên tinh thể chết thương thảm trọng.
Thần hồn Diệp Vân biến thành Dạ Xoa bị giải thể bí thuật này quét trúng, toàn bộ lồng ngực vỡ vụn, cánh tay toàn bộ bị huyết vụ hòa tan.
Thể Nội Thế Giới một mảnh bừa bộn, phảng phất trời sập đất sụt.
Ngay khi Diệp Vân trọng thương, Diệp Vân cảm giác được một đạo Tàn Hồn đã tiến nhập trong đầu của hắn, cổ huyết vụ này hướng trong đầu Diệp Vân lan tràn mà đi.
- Ha ha, này là thân thể là của ta rồi!
Huyết Cừu phát ra tiếng cười to càn rỡ, não vực một người là địa phương ý thức cùng hồn niệm dung thân, một khi chỗ này bị chiếm cứ, người bình thường đều phải ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói, bởi vì một khi ở địa phương này phát sinh chiến đấu, chủ nhân thân thể kia tùy thời đi đời nhà ma.
Huyết Cừu huyết vụ ở trong não vực Diệp Vân bốn phía tràn ngập.
- Ngươi xác định sao?
Giờ phút này Diệp Vân lại cười lạnh một tiếng.
- Hẳn là ngươi còn có biện pháp nào đem ta khu trục ra sao?
Chương 1122 Thương mãng cổ bi! (1)
Huyết Cừu đắc ý nói, nhưng vào lúc này, thanh âm của hắn đột nhiên dừng thoáng một phát, hắn cảnh giác hướng ở chỗ sâu trong não vực nhìn lại, não vực Diệp Vân vô cùng khoáng đạt, giống như là một không gian độc lập, ở trung ương não vực, tựa hồ có một quang điểm chớp động, thời điểm hắn nhìn kỹ, mới phát hiện, cái quang điểm kia là một thanh phi đao!
Cùng lúc đó, Huyết Cừu cảm giác được một cỗ sát cơ cường đại đã tập trung vào mình!
- Chuyện gì xảy ra, tại sao có thể có khí cơ đáng sợ như thế?
Trong lòng Huyết Cừu có chút bối rối, khó có thể tin nhìn xem thanh phi đao lơ lửng trong não vực Diệp Vân kia, quanh thân đã không cách nào nhúc nhích.
Huyết Cừu trước đây cảm thụ qua khí cường đại nhất cơ, là trên Vô Biên Hoang Cổ phát ra, cái khí tức cường đại kia là đến từ thời đại vũ trụ Viễn Cổ Man Hoang. Niên đại Vô Biên Hoang Cổ đã không cách nào khảo cứu, thượng diện ghi lại mười hai quyển Thái Cổ Ma Kinh, tùy tiện lĩnh ngộ một quyển trong đó, liền có thể tu luyện ra cái thế ma công.
Ngoại trừ mười hai quyển Thái Cổ Ma Kinh kia ra, đã từng có rất nhiều người ở dưới Vô Biên Hoang Cổ đốn ngộ Ma Đạo, bên trong khối Vô Biên Hoang Cổ kia lưu lại rất nhiều khí tức cái thế đại ma, bởi vậy mà phi thường cường đại.
Nhưng mà, Huyết Cừu từ trên ngọn phi đao đằng xa kia, lại cảm nhận được một cỗ khí cơ so với Vô Biên Hoang Cổ còn cường đại hơn!
Ngọn phi đao này đến cùng là cái gì!
Trong lòng Huyết Cừu tràn đầy sợ hãi, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, thân thể này trừ Diệp Vân ra, lại còn có một "dân bản địa" khác, đó chính là thanh phi đao vô danh trong đầu Diệp Vân này!
Cổ vô thượng uy nghiêm kia từ bốn phương tám hướng hướng hắn áp bách đến, cái loại sợ hãi phát ra từ linh hồn này làm hắn muốn reo hò, nhưng mà hắn la không ra!
Vô thanh vô tức, phi đao bỗng nhiên xẹt qua một đạo lưu quang, mau làm cho người khác thấy không rõ, chờ thời điểm Huyết Cừu kịp phản ứng, hắn đã bị phi đao xuyên thủng, phi đao trở lại vị trí, lẳng lặng lơ lững, thật giống như chẳng bao giờ rời đi qua.
Vài giây sau, Huyết Cừu mới cảm giác được một cỗ đau nhức khó có thể hình dung, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, tàn hồn hóa thành hư vô, huyết vụ nhanh chóng trừ khử .
Bên ngoài cơ thể, đám người Tử Nghiên Nguyệt, Ma Nhãn, Tử Dương đang khẩn trương nhìn Diệp Vân, chỉ chốc lát sau, huyết vụ chung quanh Diệp Vân dần dần tản đi, thân thể hiển lộ ra ngoài, té ngã trên đất.
Diệp Vân rốt cục mở mắt, hắn bị thương nặng, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, mới vừa rồi thật sự quá mạo hiểm, thiếu chút xíu nữa, hắn đã bị Huyết Cừu giết chết!
- Ngươi thế nào rồi?
Tử Nghiên Nguyệt ân cần hỏi, cuống quít cúi xuống, đem Diệp Vân đở ngồi dậy.
- Ta không sao, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị âm !
Diệp Vân ngồi xếp bằng, vận chuyển huyền khí khôi phục thương thế.
Huyết Cừu kia khi còn sống từng là Tinh Chủ cường giả, thực lực tu vi không giống bình thường, cho dù chỉ còn lại có một đạo tàn hồn cũng không phải là Diệp Vân một Chiến Hoàng có thể đối kháng, may nhờ mình có thể thúc dục phi đao, tên kia lại dám vào não vực của mình cùng phi đao đối kháng, kia quả thực là muốn chết. Ngọn phi đao kia là một vật vvô cùng thần bí cường hãn, nó ở trong đầu Diệp Vân lâu như vậy, Diệp Vân tự nhiên rất rõ ràng nó là tồn tại cường hãn cở nào.
Bọn người Ma Nhãn, Tử Dương ở quanh thân Diệp Vân làm thành một vòng, cảnh giác nhìn chăm chú chung quanh, bảo vệ Diệp Vân.
Diệp Vân vận chuyển huyền khí khôi phục thương thế, chợt nhớ tới cái gì, cau mày hỏi:
- Cái nhẫn kia đâu?
Lúc này bọn người Tử Nghiên Nguyệt, Ma Nhãn mới phát hiện, chiếc nhẫn bảo thạch mới vừa rồi Diệp Vân cầm ở trong tay đã không thấy!
Ma Nhãn thôi phát đồng lực của mình, chung quanh sưu tầm, cuối cùng thất vọng lắc đầu nói:
- Ta cũng nhìn không thấy nó ở đâu.
Trong lòng Diệp Vân giật mình, chiếc nhẫn bảo thạch kia lại không thấy, này thật sự quá khả nghi, chẳng lẽ Huyết Cừu bị giết chết, chiếc nhẫn bảo thạch kia tự động bạo liệt rồi? Cái này không thể nào, nếu như bạo liệt, hẳn là cũng có lưu lại một chút ít tàn phiến mới đúng, nhưng mà trên mặt đất không có gì cả!
Huyết Cừu cái cáo già này! Diệp Vân lo lắng thằng này còn chưa chết, dùng thần hồn tìm tòi cả trong cơ thể, bao gồm não vực cùng đan điền thế giới ,nhưng thủy chung không có phát hiện tung tích chiếc nhẫn bảo thạch kia.
Chẳng lẽ chiếc nhẫn bảo thạch kia là hồn niệm Huyết Cừu biến thành, đã tan thành mây khói rồi?
Diệp Vân nhíu chặc mày, trong lòng mơ hồ có một chút bất an, cho dù dưới tình huống loại này, Huyết Cừu vẫn còn không có chết? Không hổ là Tinh Chủ cường giả, cho dù là một luồng tàn hồn cũng mạnh đến trình độ như vậy.
- Chúng ta nhanh rời Ngục Ma giới!
Diệp Vân trầm giọng nói, nhìn thoáng qua túi càn khôn, những đồ vật từ trong bảo thạch giới chỉ đoạt ra cũng không có biến mất.
Chiếc nhẫn bảo thạch kia biến mất chi mê vẫn quanh quẩn ở trong lòng Diệp Vân, Diệp Vân không muốn ở trong Ngục Ma giới này tiếp tục ở lại, hắn lo lắng sẽ lần nữa lâm vào trong bẫy của Huyết Cừu.
Diệp Vân hơi chút khôi phục thương thế, liền mang theo đám người Ma Nhãn, Tử Nghiên Nguyệt hướng cửa vào Ngục Ma giới bay vút.
Đang lúc này, cả Ngục Ma giới kịch liệt chấn động lên.
Ở địa phương trung tâm Ngục Ma giới đại địa nứt ra từng cái khe, một tấm bia đá khổng lồ chậm rãi thăng đi lên. Tấm bia đá kia khổng lồ vô cùng, dầy cộm nặng nề như núi, phảng phất đứng sửng ở trong trời đất, phía trên có khắc chi chít kinh văn màu vàng lợt, cũng là thần bí tự phù không người nào có thể phân biệt.
Trên bầu trời mây máu càng ngày càng đậm mật, khí cơ cả Ngục Ma giới cũng trở nên vô cùng bị đè nén.
- Là Thương Mãng Cổ Bi!
Huyết Ẩm ngẩng đầu nhìn tấm bia đá cao tới mấy ngàn thước kia, trên mặt hiện ra vẻ mừng rỡ như điên.
Những Chiến Hoàng chung quanh Huyết Ẩm, tất cả cũng rối rít đem ánh mắt phóng đến trên tấm bia đá khổng lồ kia, bọn họ cảm giác được trên tấm bia đá lộ ra hơi thở mênh mang cùng với ma khí nồng nặc, ma khí trong cơ thể có một loại cảm giác xuẩn xuẩn dục động.
- Là Thương Mãng Cổ Bi không sai!
- Mau coi ma kinh!
Một đám Chiến Hoàng nghị luận rối rít, kích động vô cùng.
Truyền thuyết vô số Đại Ma cái thế ở dưới tấm bia cổ này Chứng Đạo, trên tấm bia cổ kia chi chít kinh văn, hẳn chính là mười hai Thái Cổ Ma Kinh trong truyền thuyết!
Giờ phút này, cơ hồ Chiến Hoàng tất cả thế gia đại tộc tất cả đều đưa ánh mắt tụ tập ở trên Thương Mãng Cổ Bi, trong con ngươi bọn họ lóe ra vẻ tham lam mãnh liệt, bất cứ người nào chỉ cần lĩnh ngộ một hai Thái Cổ Ma Kinh, là có thể trở thành nhất phương Đại Ma!
Thân thể Huyết Ẩm bay lên trời, ánh mắt âm trầm quét về phía những Chiến Hoàng phía dưới.
- Ta tuyên bố, Thương Mãng Cổ Bi này bị thành Chủ phủ ta tiếp quản, mọi người không được tìm hiểu kinh văn trên tấm bia, nếu không sát bất luận tội!
Thanh âm trầm thấp uy nghiêm của Huyết Ẩm truyền khắp cả Ngục Ma giới.
Chương 1123 Thương mãng cổ bi! (2)
Lời này của Huyết Ẩm vừa ra, lập tức đưa tới những Chiến Hoàng khác xôn xao.
Nhưng mà, thành Chủ phủ thực lực bày ở trước mặt, coi như là tất cả thế gia đại tộc Chiến Hoàng quân đoàn liên hợp lại, cũng rất khó cùng thành Chủ phủ Chiến Hoàng quân đoàn đối kháng, phải biết rằng thành Chủ phủ Chiến Hoàng quân đoàn trang bị hoàn mỹ nhất, hơn nữa thực lực cá nhân cũng vượt xa Chiến Hoàng những thế gia đại tộc khác.
Có một chút Chiến Hoàng bắt đầu lén lút sao kinh văn trên Thương Mãng Cổ Bi, trên tấm bia cổ là ghi lại mười hai Thái Cổ Ma Kinh, tuyệt thế công pháp hấp dẫn đủ để cho người mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng vật lộn đọ sức đánh cược một lần.
Có chút Chiến Hoàng cố gắng đem kinh văn trên tấm bia cổ nhớ ở trong đầu, nhưng mà văn tự trên tấm bia cổ vô cùng kỳ lạ, là Thái Cổ Ma văn trong truyền thuyết, bọn họ nhớ kỹ một điểm rất nhanh liền quên, mà những kinh văn sao ở trên giấy kia cũng rất nhanh biến mất.
- Dám không nghe thành Chủ phủ ra lệnh, giết!
Huyết Ẩm nhìn mọi người mờ ám, cả giận hừ một tiếng, ra lệnh một tiếng, Chiến Hoàng thành Chủ phủ lập tức hướng những người đó đáp xuống.
Những Chiến Hoàng phía dưới kia rối rít bắt đầu phản kích, tràng diện nhất thời một mảnh hỗn loạn.
Huyết Ẩm lăng không mà đứng, đối với phía dưới máu tanh tru diệt làm như không thấy, ánh mắt của hắn rơi ở trên Thương Mãng Cổ Bi phía trước, trong con ngươi lóe ra thần sắc vô cùng cuồng nhiệt, đó chính là vô số cường giả tha thiết ước mơ mười hai Thái Cổ Ma Kinh!
Thấy Chiến Hoàng quân đoàn của thành Chủ phủ điên cuồng tàn sát, Chiến Hoàng các thế gia đại tộc rối rít thối lui, bọn họ giận mà không dám nói, không dám cùng thành Chủ phủ chính diện tranh đoạt Thương Mãng Cổ Bi kia.
Long Tướng nhìn tấm bia cổ phía xa, trong lòng cũng xuẩn xuẩn dục động, hắn nếm thử đem kinh văn trên tấm bia cổ tất cả đều ghi chép lại, nhưng mà thất bại.
Xem ra Thương Mãng Cổ Bi kia muốn rơi vào trong tay Huyết Dực. . .
Ánh mắt Long Tướng lóe lên, Thương Mãng Cổ Bi này vẫn là vật phẩm trọng yếu Tổ Ma Nhất tộc muốn lấy được, nếu như vạn bất đắc dĩ, Tổ Ma Nhất tộc thậm chí sẽ vì Thương Mãng Cổ Bi này phát động chiến tranh đối với U Hồn Tinh!
Chiến Hoàng quân đoàn Thành Chủ phủ tương đối mạnh, xem ra chỉ có thể trước lui một bước, chờ sau khi trở về đem tin tức báo cáo cho Huyền Trọng đại nhân, mời Huyền Trọng đại nhân định đoạt!
Ở dưới thành Chủ phủ cường thế uy áp, Chiến Hoàng quân đoàn các thế gia đại tộc rối rít lui bước, xa xa nhìn về phía Thương Mãng Cổ Bi, mặt hiện vẻ tham lam.
Đây hết thảy cũng bị Ma Nhãn nhìn ở trong mắt.
- Ma Nhãn, tấm bia đá kia là cái gì?
Diệp Vân nhìn về phía Ma Nhãn hỏi, lúc này bọn họ cách Thương Mãng Cổ Bi còn có khoảng cách rất xa.
- Hình như là Thương Mãng Cổ Bi!
Ma Nhãn gãi gãi đầu, có chút không xác định nói.
- Thương Mãng Cổ Bi?
Diệp Vân mặt nhăn một chút, nếu như trung ương Ngục Ma giới xuất hiện mảnh cự bia là Thương Mãng Cổ Bi, kia trong tay của hắn là cái gì?
Diệp Vân tay phải vừa động, đem tấm bia cổ lấy thu nhỏ kia lấy ra, tấm bia cổ này không biết là tảng đá gì, đã vô cùng tàn phá cổ xưa, nghĩ đến kinh nghiệm không ít năm tháng.
Nhưng mà tấm bia cổ này không có bất kỳ kinh văn, căn bản không có mười hai Thái Cổ Ma Kinh trong truyền thuyết kia.
Huyết Cừu nói tấm bia đá này là Thương Mãng Cổ Bi, chẳng lẽ hắn nói láo, Thương Mãng Cổ Bi chân chính là cự bia nơi xa kia?
Diệp Vân suy nghĩ một chút, lại cảm thấy không đúng, dựa theo kế hoạch lúc đầu của Huyết Cừu, Huyết Cừu hẳn là không nghĩ tới mình có thể đánh bại hắn, nếu như Huyết Cừu thành công chiếm cứ thân thể của hắn, nhất định sẽ đem Thương Mãng Cổ Bi chân chính cầm ở trong tay, cho nên Thương Mãng Cổ Bi trong tay của hắn nhỏ rất có thể là Thương Mãng Cổ Bi thật sự, nơi xa kia là giả!
Nghĩ đến chiếc nhẫn bảo thạch biến mất kia, trong lòng Diệp Vân âm thầm cảnh giác, xem ra mình vẫn còn là xem thường Huyết Cừu, Huyết Cừu âm mưu xa xa không chỉ những thứ này!
Không biết cự bia kia xuất hiện, Huyết Cừu lại có hành động gì, nơi đây không nên ở lâu!
- Chúng ta đi mau!
Diệp Vân đối với mấy người Ma Nhãn, Tử Nghiên Nguyệt phía sau nói, bọn họ một khắc không ngừng hướng cửa ra vào Ngục Ma giới đuổi tới, tận lực vượt qua địa phương tranh đoan tương đối nhiều.
Chiến Hoàng Thành Chủ phủ bao bọc vây quanh cự bia này, Huyết Ẩm tung người bay vút đến dưới tấm bia, khi hắn ngửa đầu nhìn về phía cự bia cao tới mấy ngàn thước kia, không khỏi sinh lòng thần phục, trên tấm bia này hàm chứa ma khí cường đại, phía trên mười hai Thái Cổ Ma Kinh tràn đầy huyền ảo, hắn nhắm mắt lại, mật thiết cảm thụ được Thương Mãng Cổ Bi thượng này truyền tới khí tức, muốn dùng cái này có điều đốn ngộ.
Đang ở thời điểm Huyết Ẩm đến gần cự bia, cự bia kia đột nhiên hồng mang đại phóng, một cổ lực lượng cường đại chiếu rọi xuống, trong nháy mắt đem Huyết Ẩm bao phủ ở bên trong.
- Chuyện gì xảy ra?
Trên mặt Huyết Ẩm nhất thời hiện ra vẻ hoảng sợ, hắn muốn chạy trốn ra ngoài, lại bị đạo hồng mang kia gắt gao vây khốn .
- Thiếu thành chủ!
- Thiếu thành chủ! Ngài không có sao chứ?
Phía dưới những Chiến Hoàng thập trọng thị vệ không nghĩ tới đột nhiên sẽ phát sinh biến cố như vậy, bọn họ lo lắng xông lên, muốn cứu Huyết Ẩm ra, nhưng lại bị hồng quang bao phủ ở quanh người Huyết Ẩm phản bắn về.
- Cạc cạc cạc! Ta rốt cục sống lại! Các ngươi đám ngu xuẩn này, cho là ta sẽ đem Thương Mãng Cổ Bi chân chính truyền cho các ngươi ư, thật là nằm mơ! Hồn niệm của ta ở Thương Mãng Cổ Bi tìm hiểu suốt hơn sáu trăm năm, rốt cục bị ta ngộ đến Vô Cực Ma Đạo! Chỉ cần ta tìm được một thân thể thích hợp, sống lại đối với ta mà nói dễ dàng!
thanh âm bén nhọn càn rỡ của Huyết Cừu ở bên trong Ngục Ma giới vang lên.
Từng đạo huyết vụ từ thất khiếu của Huyết Ẩm tiến vào, trên mặt Huyết Ẩm lộ ra vẻ thống khổ giãy dụa, nhưng không phát ra thanh âm nào, thân thể cũng không cách nào nhúc nhích.
Chiến Hoàng Thành Chủ phủ cũng gấp đến độ xoay quanh, nhưng căn bản xông không phá được đạo hồng quang kia cách trở.
Huyết Ẩm chỉ có thể trơ mắt nhìn huyết vụ không ngừng tiến vào thân thể của mình, quá trình này kéo dài một thời gian ngắn, nhưng cuối cùng ánh mắt Huyết Ẩm dần dần trở nên sẳng giọng lên, thanh âm cũng chìm vài phần, trên mặt hiện ra mấy phần quỷ dị mà mừng như điên, nói:
- Ta rốt cục lần nữa chiếm được một thân thể Huyết Ma!
- Thiếu thành chủ!
Những Chiến Hoàng thập trọng thị vệ hô to, giơ lên vũ khí vọt lên.
- Thiếu thành chủ của các ngươi đã chết! Huyết Dực, bây giờ là con của ngươi, chờ ta đi ra ngoài, ta muốn để ngươi không chết tử tế được!
Huyết Cừu điên cuồng cười lớn lên, hữu chưởng nhẹ xuất, "thình thịch thình thịch" từng đợt muộn hưởng, những Chiến Hoàng thập trọng cường giả kia rối rít bị đánh bay đến giữa không trung, ngay cả gọi cũng không kịp kêu một tiếng, thân thể liền nổ tung lên, chỉ một thoáng liền một mảnh huyết vũ bay tán loạn.
Chương 1124 Điên cuồng giết chóc! ! (1)
Những Huyết Vũ đó hóa thành từng đạo huyết vụ, tất cả đều tan ra vào trong thân thể "Huyết Ẩm", Huyết Cừu vươn ra đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm đôi môi một chút, cười âm hiểm nói:
- Sách sách, thật lâu không có nghe thấy được mùi vị máu tươi, hôm nay các ngươi những người này, đều là tế phẩm của ta! Giết chết các ngươi ta có thể một lần nữa có thực lực Tinh Chủ đỉnh!
Huyết Cừu vừa điên cuồng cười lớn, vừa không ngừng phun ra nuốt vào chưởng kình, chung quanh những Chiến Hoàng thành Chủ phủ kia rối rít nổ bung, hóa thành huyết vụ.
Còn dư lại chút ít Chiến Hoàng thoáng cái rối loạn lên, bọn họ vốn không nghĩ tới, tiền nhậm thành chủ Huyết Cừu lại đột nhiên xuất hiện.
Lúc này mọi người mới ý thức tới, bọn họ lâm vào trong bẫy của Huyết Cừu, Huyết Cừu muốn tìm được một thân thể Tổ Ma sống lại, Huyết Ẩm chính là mục tiêu của hắn, mà bọn họ những Chiến Hoàng này, tất cả cũng nằm ở trong kế hoạch của Huyết Cừu, sở dĩ Huyết Cừu nói muốn thả ra tất cả bảo vật, là vì hấp dẫn càng nhiều Chiến Hoàng tiến vào Ngục Ma giới!
Không trách được Huyết Cừu muốn ở Ngục Ma giới bố trí cấm chế, không để cho Thị Thần cấp cùng Tinh Chủ cấp cường giả đi vào, Huyết Cừu mới vừa đạt được một thân thể Chiến Hoàng thập trọng, nếu giờ phút này có một Thị Thần đi vào, Huyết Cừu hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Huyết Cừu cuồng tiếu, vọt vào trong quân đoàn Chiến Hoàng thành Chủ phủ, bắt đầu điên cuồng giết chóc, một đám lại một đám Chiến Hoàng bị tàn sát, hóa thành huyết vụ, bị Huyết Cừu há mồm nuốt vào, sau khi nuốt vào huyết vụ, thực lực Huyết Cừu nhanh chóng tăng vọt, càng thêm điên cuồng giết chóc.
Cái sát nhân cuồng Ma này, hắn muốn đem tất cả Chiến Hoàng trong Ngục Ma giới giết sạch toàn bộ!
Long Tướng xa xa nhìn giết chóc trước tấm bia cổ, tâm niệm thay đổi thật nhanh, Ngục Ma giới này là dựa vào lực lượng Thương Mãng Cổ Bi chống đở!
Hướng phương hướng ra vào ở nơi xa nhìn lại, phát hiện cửa ra vào Ngục Ma giới đang chậm rãi đóng cửa.
Long Tướng quyết định thật nhanh quát to:
- Người Thành Chủ phủ kéo hắn, những người khác công kích Thương Mãng Cổ Bi!
Hiện tại này rất có thể là cơ hội duy nhất !
Giờ phút này, tám người Diệp Vân, Ma Nhãn, Tử Nghiên Nguyệt đã vô cùng nhích tới gần cửa ra vào Ngục Ma giới, nhưng mà thời điểm bọn họ chuẩn bị tiếp tục đến gần cửa vào Ngục Ma giới, một đoàn huyết vụ nồng nặc xuất hiện ở cừa vào tràn ngập ra.
Trong đầu Diệp Vân ý niệm chợt lóe, hắn hiểu được bảy tòa Thần Điện cùng mười huyệt mộ kia tại sao phải bầy đặt như vậy, kia là một mê huyễn pháp trận khổng lồ, cự bia kia chính là mắt trận, một khi cự bia xuất hiện, vị trí cừa vào cũng thay đổi!
Khó trách Long Tướng kia muốn hạ lệnh công kích cự bia kia, hắn cũng là một người có kiến thức, cho nên trước tiên liền kịp phản ứng, cự bia kia là mấu chốt đi ra ngoài!
- Ra không được !
Trong lòng Diệp Vân lạnh xuống, Huyết Cừu khẳng định đã chuẩn bị hết thảy, cho dù đánh hạ cự bia kia cũng vô ích, huống chi trên tấm bia kia rõ ràng bị bày ra cấm chế, căn bản không thể nào phá vỡ.
Trừ khi có một Thị Thần cấp cường giả tới đây mới có thể phá trận!
Diệp Vân có chút nghi ngờ, đạo tàn hồn kia của Huyết Cừu rõ ràng đã bị hắn giết chết, tại sao Huyết Ẩm còn có thể bị khống chế? Chẳng lẽ Huyết Cừu không đơn thuần chỉ có một đạo tàn hồn?
Thử nghĩ xem cũng phải, lấy Huyết Cừu loại cáo già này, làm sao có thể không biết đoạt xá thân thể người khác là một chuyện rất nguy hiểm? Cho nên hắn khẳng định giữ không chỉ một đạo tàn hồn!
Tất cả mọi người bị tính kế !
Diệp Vân có chút buồn bực, mặc dù mình đã thâm tư thục lự, nhưng cẩn thận mấy cũng có sơ sót, Huyết Cừu thằng này không hổ là lão quái vật sống trên vạn năm. Diệp Vân thử nghĩ xem không khỏi da đầu tê dại, chẳng lẽ lần này phải chết ở chỗ này rồi?
- Ma Nhãn, ngươi nhìn xem có thể tìm được cừa vào ở nơi đâu hay không?
Diệp Vân trầm giọng nói.
- Dạ!
Ma Nhãn lập tức gật đầu nói, mắt của hắn trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, ánh mắt xuyên thấu huyết vụ nồng đậm kia, muốn tìm đến cửa ra vào Ngục Ma giới.
Vị trí cừa vào Ngục Ma giới mặc dù thay đổi, nhưng mà cừa vào còn đó, chẳng qua là đang không ngừng biến hóa!
Hy vọng Ma Nhãn có thể tìm được!
Mặc dù cho Ma Nhãn tìm được rồi, bọn họ cũng chưa chắc có thể xuyên qua huyết vụ nồng nặc kia rời đi Ngục Ma giới, nhưng mà so sánh với ngồi chờ chết tốt hơn!
Nơi xa, Huyết Cừu điên cuồng giết chóc mấy vạn Chiến Hoàng, quanh người hắn huyết vụ càng lúc càng nồng nặc, dần dần ở chung quanh thân thể của hắn tạo thành một bộ huyết sắc chiến giáp. Ánh mắt của hắn bỗng nhiên hướng bên Diệp Vân nhìn tới, khóe miệng hiện lên một tia hài hước, giống như là mèo trêu chuột.
Ở Huyết Cừu xem ra, Diệp Vân không thể nghi ngờ đã là thú vây hãm, Diệp Vân là căn bản không thể nào rời Ngục Ma giới.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn lại, thấy ánh mắt Huyết Cừu hướng bên này nhìn sang, thật sâu thở dài một tiếng, nếu Huyết Cừu đã chú ý tới bọn họ, vậy bọn họ càng không khả năng đi được.
- Ma Nhãn, Nghiên Nguyệt, là ta liên lụy các ngươi!
Trong lòng Diệp Vân có chút áy náy, mình chết thật cũng không có cái gì, dù sao chỉ là một phân thân, nhưng mà Ma Nhãn cùng Tử Nghiên Nguyệt chết ở chỗ này, trong lòng Diệp Vân rất không cam lòng.
- Ma Nhãn hết thảy là chủ nhân cho, nguyện vì chủ nhân quên mình phục vụ!
Ma Nhãn quỳ một chân trên đất, cúi đầu thành khẩn nói.
- Ta cũng là ngươi cứu, chết ở chỗ này coi như chết có ý nghĩa!
Tử Nghiên Nguyệt kiên định nói.
Đám người Tử Dương nhìn nhau, bọn họ mới vừa vặn bị Diệp Vân từ trong tay Tổ Ma giải cứu ra, không nghĩ tới lại phải chết ở chỗ này, bất quá ít nhất bọn họ là lấy thân phận tộc nhân Ảnh Sát nhất tộc chết ở chỗ này, mà không phải bị ma chủng khống chế đần độn chết đi, bọn họ đã thỏa mãn!
Đám người Tử Dương hướng Diệp Vân thật sâu bái một cái.
Diệp Vân ngẩng đầu nhìn hướng Huyết Cừu, truyền âm cho Huyết Cừu nói:
- Ta với ngươi làm một khoản giao dịch như thế nào?
- Giao dịch gì?
Khóe miệng Huyết Cừu phác thảo, khinh miệt nhìn Diệp Vân.
- Ta nghĩ trên người của ta có một ít đồ vật vẫn là đủ để khiến ngươi cảm thấy hứng thú!
Diệp Vân bình tĩnh đáp lại nói.
Huyết Cừu cau mày trầm tư, nhìn Diệp Vân một chút, lúc trước đạo tàn hồn kia đoạt xá thất bại, làm hắn đối với ngọn phi đao trong đầu Diệp Vân kia sinh ra hiếu kỳ mãnh liệt, hơn nữa hắn có thể nhìn ra, Diệp Vân chỉ là một phân thân mà thôi, giết chết Diệp Vân cái phân thân này cũng không có gì dùng.
- Tốt, tạm thời bỏ qua ngươi các!
Huyết Cừu khẽ cười nói, vốn là hắn nghĩ trước giết chết đám người Diệp Vân, nhưng nghe Diệp Vân nói như vậy, hắn suy nghĩ một chút, chỉ cần đám người Diệp Vân còn ở lại bên trong Ngục Ma giới này, hắn căn bản không cần lo lắng, trước tiên đem những người khác giết chết lại xử lý Diệp Vân cũng không có gì.
Huyết Cừu xoay người hướng những Chiến Hoàng khác đánh tới.
Chương 1125 Điên cuồng giết chóc! ! (2)
Mấy người Diệp Vân tạm thời tránh được một kiếp, nhưng mà tâm tình của bọn hắn cũng không có dễ dàng hơn, bởi vì bọn họ biết, chờ Huyết Cừu giải quyết xong những Chiến Hoàng khác, khẳng định vẫn là sẽ đi qua đối phó bọn họ!
- Ma Nhãn, nhanh tìm cửa vào ở đâu một chút!
Diệp Vân truyền âm cho Ma Nhãn nói, cho dù chỉ có một đường cơ hội như vậy, Diệp Vân cũng muốn thử một chút.
- Dạ!
Ma Nhãn liều mạng thôi phát đồng lực của mình, hai tròng mắt đỏ bừng như máu, không ngừng sưu tầm cả Ngục Ma giới.
Huyết Cừu tru diệt tốc độ rất nhanh, bất quá chốc lát liền có mấy vạn Chiến Hoàng chết ở trong tay của hắn, thành Chủ phủ Chiến Hoàng quân đoàn bị giết tản mát, Chiến Hoàng tứ tán chạy như điên.
Long Tướng dẫn dắt Tổ Ma Nhất tộc Chiến Hoàng quân đoàn, điên cuồng công kích cự bia kia, nhưng mà bọn hắn rất nhanh liền phát hiện, lấy thực lực của bọn họ, căn bản không cách nào đem cự bia đánh hạ.
Long Tướng suy nghĩ một chút, chỉ có thể cắn răng để cho Chiến Hoàng quân đoàn giải tán, Chiến Hoàng tứ tán hướng các phương hướng Ngục Ma giới chạy như điên, muốn ở trong Ngục Ma giới cùng Huyết Cừu chơi trốn tìm.
Có một chút Chiến Hoàng thập trọng cường giả cố gắng liên hợp lại vây công Huyết Cừu, nhưng ở trong tay Huyết Cừu đi chưa tới một chiêu đã bị giết chết.
Ở trong Ngục Ma giới này, Huyết Cừu căn bản là vô địch, này làm những Chiến Hoàng khác lại càng hồn đảm đều tang, không còn có dũng khí đánh một trận.
Chiến Hoàng tứ tán bôn đào có chút một đầu xông ào vào trong huyết vụ của Ngục Ma giới, kêu thảm một tiếng, thân thể nhanh chóng bị hòa tan, cũng hóa thành huyết vụ.
- Các ngươi không chạy thoát được đâu!
Huyết Cừu cười ha ha, không nhanh không chậm thu hoạch những Chiến Hoàng này, đến đâu cũng là huyết vụ tràn ngập.
- Như thế nào, tìm được cửa vào sao?
Diệp Vân lo lắng hỏi thăm Ma Nhãn.
- Tìm được rồi!
Ma Nhãn gật đầu nói.
- Ở đâu?
Đám người Tử Nghiên Nguyệt toàn bộ đều nhìn về Ma Nhãn, trong lòng của bọn họ lại dâng lên một tia hy vọng.
- Nơi đó đều bị huyết vụ chặn lại, chúng ta căn bản không thể nào thông qua!
Ma Nhãn thất bại nói.
Nghe được lời của Ma Nhãn, đám người Tử Nghiên Nguyệt tâm lần nữa chìm đến đáy cốc, chẳng lẽ thật không có một tia sinh cơ sao?
Bọn họ không muốn chết! Mặc dù bọn họ không sợ chết, nhưng mà trên người bọn họ còn có trách nhiệm chưa hết! Còn có nhiều tộc nhân chờ bọn họ đi cứu vớt!
Ảnh Sát nhất tộc không thể cứ như vậy diệt vong !
Tâm tình Diệp Vân cũng có một chút trầm trọng, trên bầu trời những Chiến Hoàng tiếp xúc đến huyết vụ kia toàn bộ hài cốt không còn, có thể biết rõ những huyết vụ này là kinh khủng bực nào, coi như là triệu hồi ra huyết diễm ma trang, cũng không cách nào thông qua, bởi vì chút ít huyết vụ này có thể hủ thực kim khí!
Huống chi, mặc dù Huyết Cừu đang giết chóc những Chiến Hoàng khác, nhưng vẫn chú ý đến bọn họ, một khi bọn họ những người này xông về cửa ra vào Ngục Ma giới, Huyết Cừu nhất định sẽ phát hiện, chỉ cần Huyết Cừu xuất thủ, bọn họ hy vọng chạy trốn càng nhỏ.
Chẳng lẽ, cứ như vậy thúc thủ chịu trói?
Diệp Vân nhướng mày nhìn về phía Huyết Cừu nơi xa lâm vào điên cuồng giết chóc, trong lòng nghĩ tới, có lẽ có thể bằng vào một ít đồ vật cùng Huyết Cừu đàm phán, đạt được một đường sinh cơ!
Trừ lần đó ra, Diệp Vân còn đang tìm kiếm một chút nhược điểm của Huyết Cừu, nhìn có thể đem Huyết Cừu giết chết hay không.
Dĩ nhiên, ở trước lúc không có mười phần nắm chặc, Diệp Vân là tuyệt đối không thể động thủ, nếu không Huyết Cừu rất có thể không cách nào dễ dàng tha thứ mà đem bọn họ giết !
Huyết Cừu vẫn điên cuồng đuổi giết những Chiến Hoàng kia, số lượng Chiến Hoàng chết ở dưới tay hắn rất nhanh đột phá mười vạn, đột nhiên trong lúc đó, Huyết Cừu giống như là cảm thấy cái gì, ánh mắt hướng nơi xa nhìn lại.
Vào thời khắc này, một thân ảnh chậm rãi hiện ra ở trên bầu trời, cùng Huyết Cừu xa xa tương đối .
- Đường huynh, chúng ta lại gặp mặt!
Người kia đối với Huyết Cừu cười nhạt nói, hắn lớn lên cùng Diệp Vân lúc trước nhìn qua Huyết Cừu tàn hồn có mấy phần giống, nhưng mà so sánh với Huyết Cừu muốn trẻ tuổi anh tuấn mấy phần, tóc dài phiêu nhiên, da trắng kinh người, màu sắc da thịt kia, ngay cả nữ nhân thấy cũng phải ghen tỵ.
Hắn đứng chắp tay, một thân bạch bào, ở trong gió bay phất phới, tư thế oai hùng bộc phát.
Nghe được câu này, những Chiến Hoàng chung quanh bôn đào kia cũng ngây ngẩn cả người, ngửa đầu hướng bầu trời trông đi, cái kia lăng không mà đứng, không phải thành chủ thì là ai?
Ma Đô Chi Thành thành chủ cùng với U Hồn Tinh Tinh Chủ… Huyết Dực!
Một cái tiền nhậm thành chủ, một cái hiện nhiệm thành chủ, hai người rốt cục chạm mặt !
- Thành chủ tới!
- Là thành chủ!
Khi thấy Huyết Dực xuất hiện, tất cả Chiến Hoàng dâng lên một trận sống sót sau tai nạn may mắn cùng mừng như điên, nếu thành chủ tiến vào, vậy bọn họ liền an toàn! Lấy thực lực Tinh Chủ đỉnh của thành chủ, đánh bại Huyết Cừu còn không đơn giản?
Huyết Cừu thấy Huyết Dực, sắc mặt trong nháy mắt âm trầm xuống, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Huyết Dực nói:
- Ngươi là vào bằng cách nào?
Khóe miệng Huyết Dực nhếch lên, hài hước nói:
- Đường huynh nói đùa, trước khi đường huynh chết dùng Thương Mãng Cổ Bi mở Ngục Ma giới, đến nay đã có hơn sáu trăm năm, ban đầu ngươi bố trí cấm chế hạn chế Thị Thần cùng Tinh Chủ tiến vào, hơn sáu trăm năm này nếu như ta ngay cả phương pháp vào Ngục Ma giới cũng không nghĩ tới, không khỏi cũng quá ngu xuẩn a.
Trong con ngươi Huyết Cừu hiện lên một tia ngoan lệ, trầm giọng nói:
- Vậy tại sao ngươi đến hiện tại mới tiến vào?
- Bởi vì ta không biết đường huynh đem Thương Mãng Cổ Bi dấu ở địa phương nào trong Ngục Ma giới, thẳng cho tới hôm nay đường huynh mới nguyện ý đem Thương Mãng Cổ Bi lấy ra, để cho ta chờ thật khổ cực!
Vẻ mặt Huyết Dực tươi cười nói, làm cho người ta một loại cảm giác như cây khô gặp gió xuân.
Huyết Cừu quả đấm cầm đến "khanh khách" vang lên, ngó chừng Huyết Dực giống như là nhìn cừu nhân giết cha, cười lạnh một tiếng nói:
- Vậy ngươi còn đem con của ngươi đưa vào? Thân thể con của ngươi đã bị ta chiếm cứ, Huyết Dực ngươi sẽ không ngay cả sinh tử con mình cũng không để ý a?
Nghe được lời của Huyết Cừu, Huyết Dực ngửa đầu cười to ba tiếng, phảng phất nghe được cái gì buồn cười, khóe miệng hắn hơi hơi phiết nói:
- Coi như là con trai ruột của ta, hắn có thể giúp ta nhận được Thương Mãng Cổ Bi, cũng là chết có ý nghĩa, huống chi, hắn căn bản không phải con trai của ta!
Huyết Cừu nhướng mày, tựa hồ nghĩ tới điều gì, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi.
- Lấy đầu óc đường huynh làm sao lại nghĩ không tới chứ? Thời điểm đường huynh bị ta đánh bị thương, chị dâu đã mang thai, Huyết Ẩm là nhi tử của đường huynh mà không phải là nhi tử Huyết Dực ta!
Huyết Dực đứng chắp tay, quan sát Huyết Cừu, vẻ mặt thương xót thở dài nói.
- Đường huynh ngươi thật là ác độc, lại đối với con trai ruột của mình hạ tay ác như vậy! Huyết Ẩm bị đường huynh chiếm cứ thân thể, dùng không được bao lâu hồn niệm sẽ mất đi, thật là đáng thương!