Mục lục
(Full) Tổ Thần Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 756 Nghĩa bất dung từ

- Thân phận đã giữ bí mật, vậy quên đi.

Lương Yên Nhi miễn cưỡng kéo ra một dáng tươi cười. Nghĩ nghĩ tựa hồ lại không cam lòng, hướng Diệp Vân ném đến một cái mị nhãn.

- Vị Tiểu ca này nếu có thì giờ rãnh, có thể tới Huyền Lôi biệt viện tìm ta, tỷ tỷ ta tùy thời xin đợi đại giá. Nếu ngươi đến, tùy thời có thể trở thành nhập màn chi tân của tỷ tỷ, đây chính là Bệ Linh muội muội không thể cho ngươi.

Lương Yên Nhi khanh khách nở nụ cười, trước ngực hai ngọn núi kịch liệt lay động, khối sa mỏng kia có một loại cảm giác tùy thời rơi xuống.

Bệ Linh khinh thường hừ lạnh một tiếng, lúc này Lương Yên Nhi là sai đến không hợp thói thường, ai nói Bệ Linh ta không thể?

- Đa tạ ý tốt của tiền bối, tại hạ chỉ sợ vô phúc tiêu thụ, tiền bối xin cứ tự nhiên a.

Diệp Vân mặt mũi tràn đầy hắc tuyến, Lương Yên Nhi này cũng quá dâm đãng đi à nha, rõ ràng đem "nhập màn chi tân" cứ như vậy tùy tiện nói ra, bất quá hắn là sẽ không thụ Lương Yên Nhi mị hoặc chút nào, đã có Thanh Thần Giới Chỉ, trong đầu hắn một mảnh thanh minh.

Lương Yên Nhi nghe được Diệp Vân nói như vậy, trong đôi mắt bỗng nhiên trán ra một cỗ sát cơ. Không có nghĩ đến nam nhân này định lực tốt như vậy, rõ ràng không bị nàng mê hoặc, bất quá vẻ sát cơ này trôi qua tức thì, trên mặt của nàng lại lộ ra dáng tươi cười mê hoặc lòng người, thanh âm ngọt ngào nói:

- Ta đây đi trước rồi.

Thời điểm Lương Yên Nhi ra đi, trên bầu trời rớt xuống Mạn Thiên Hoa Vũ, hương thơm xông vào mũi, chung quanh những người qua đường kia lưu luyến không rời hướng bóng lưng Lương Yên Nhi nhìn lại. Đều là vẻ mặt sắc thụ hồn cùng. Hai khối lụa mỏng trên người Lương Yên Nhi kia căn bản không thể che hết dáng người uyển chuyển kia, ẩn ẩn có thể thấy được bờ mông rất tròn, thời điểm đi đường, bờ mông vặn vẹo, nhất cử nhất động đều lộ ra vô tận mị hoặc.

- Diệp Vân tiểu tử, mỹ nữ như vậy muốn mời ngươi nhập màn chi tân, ngươi rõ ràng nhẫn tâm cự tuyệt.

Sư gia chậc chậc lắc đầu thở dài.

- Bất quá ngẫm lại cũng thế, dùng tiểu thân thể của ngươi, nếu bị Lương Yên Nhi thái bổ mấy lần, khẳng định chỉ còn lại xương bọc da rồi.

Diệp Vân tự nhiên biết rõ Lương Yên Nhi này tâm cơ không tinh khiết, tuyệt sẽ không dễ dàng mắc lừa.

- Cái Cửu Vĩ Yêu Hồ này ảo thuật thật lợi hại, không chú ý sẽ bị nàng cho vào tròng, lần sau nếu Lương Yên Nhi hấp dẫn ngươi, ngươi đem nàng bắt vào Thiên Tinh ấn, Sư gia ta giúp ngươi đối phó nàng, chút chuyện nhỏ ấy, Sư gia ta tự nhiên là nghĩa bất dung từ rồi.

Sư gia vẻ mặt "chính khí nghiêm nghị" nói .

Sư gia cái sắc phôi này! Nghe được Sư gia nói, Diệp Vân sờ lên cằm, này cũng có thể xem là một biện pháp tốt, cái này là ác nhân còn cần ác nhân trị trong truyền thuyết sao?

- Tiểu đệ đệ, ngươi phải cẩn thận Lương Yên Nhi một chút, nữ nhân này coi như là các đại lão của mấy Siêu cấp thế lực cũng không dám đụng.

Thân thể Bệ Linh cơ hồ dán ở trên người Diệp Vân, ở bên tai Diệp Vân nhẹ giọng nỉ non nói, đầu lưỡi ở trên vành tai Diệp Vân nhẹ nhàng liếm lấy thoáng một phát.

- Ngươi nếu muốn, tỷ tỷ tùy thời có thể thỏa mãn ngươi nha.

Một mùi thơm thẳng vào chóp mũi, chỗ làn da đụng vào nhau kia truyền đến trận trận xúc cảm mỹ diệu, mơ hồ có thể cảm giác được cái kia rất tròn đầy đặn, Diệp Vân nhớ tới tình cảnh lúc trước điên cuồng, trong bụng bay lên một đoàn tà hỏa, cười khổ không thôi, so với Lương Yên Nhi, Bệ Linh mới thật sự là yêu nữ, đối với Diệp Vân mà nói, Bệ Linh so với Lương Yên Nhi mị hoặc nhiều lắm rồi.

- Linh tỷ tỷ, đừng làm rộn, tại đây nhiều người như vậy.

Diệp Vân ho một tiếng, nhìn chung quanh một chút nói.

- Khanh khách, tiểu đệ đệ còn thẹn thùng đây này.

Bệ Linh cười mỉm nói, như nghĩ tới điều gì, thân thể mềm mại nhịn không được có chút táo nóng lên.

- Chung quanh những người này còn muốn qua một hồi mới tỉnh lại đây này.

Ngữ khí của Bệ Linh có một loại hấp dẫn nói không nên lời.

Ta không tin ta đối với tiểu đệ đệ hấp dẫn, sẽ so ra kém nữ nhân kia, nghĩ đến Lương Yên Nhi, Bệ Linh khẽ hừ một tiếng, tâm so sánh bay lên.

Nữ nhân này quả thực là càng lúc càng lớn mật rồi!

Tuy mọi người quanh thân trúng ảo thuật, phải qua một hồi mới tỉnh lại, nhưng hồn niệm cường giả vẫn là sẽ quét đến nơi đây, Diệp Vân cũng không muốn bị người xem một bức tranh tình dục sống động, hắn tự tay ở trên cặp mông Bệ Linh "ba" vỗ một cái, nói:

- Tỷ tỷ muốn tìm cái chết sao? Nơi này chính là địa bàn Lôi Thú nhất mạch các ngươi, nếu như bị người chứng kiến, vậy thì xong đời.

Cái tiếng vang thanh thúy kia, còn có xúc cảm trắng nõn mềm mại, làm lòng người đi theo run lên.

- Tiểu đệ đệ, ngươi nghĩ đi đâu? Ngươi sẽ không phải muốn ở chỗ này cùng tỷ tỷ cái kia a, ngươi thật sự là rất xấu rồi!

Bệ Linh mị nhãn như tơ, hai gò má phấn nộn kia làm như có thể chảy ra nước, khóe miệng có một tia tươi cười ranh mãnh nhàn nhạt, thẹn thùng nói.

- Ngươi nếu muốn, phải ở bên trong phòng của tỷ tỷ mới được, đến lúc đó, tỷ tỷ tùy ngươi giày vò như thế nào đều được.

Diệp Vân giờ mới hiểu được, mình bị Bệ Linh đùa bỡn, thật là một yêu nữ!

- Đương nhiên nếu ngươi nhất định muốn ở chỗ này, tỷ tỷ lại thế nào nhẫn tâm cự tuyệt ngươi, ai kêu ngươi là ưa thích trong lòng tỷ tỷ đây này.

Bệ Linh giọng nói vừa chuyển, lại cùng nhau đi lên, hương thơm nhẹ nhàng phụt bên tai Diệp Vân, trêu chọc nhân tâm ngứa khó nhịn.

Bệ Linh thật đúng là mê chết người không đền mạng, Diệp Vân đang muốn nói chút gì đó, Mê Huyễn Bảo Châu trên ngực đột nhiên ông ông ông nhẹ run lên, phát ra đạo đạo bạch sắc quang mang, như có một loại bất mãn mãnh liệt, cử động của Bệ Linh đoán chừng là để cho A Ly tức giận.

- Ô ô ôi!!!, tiểu đệ đệ, tiểu Ly Miêu của ngươi bão nổi rồi.

Bệ Linh che miệng cười khẽ.

- Chậc chậc, tiểu đệ đệ, diễm phúc của ngươi thực sâu a. Đương nhiên tỷ tỷ sẽ không chú ý cùng những nữ nhân khác chia xẻ một nam nhân, tiểu Ly Miêu nhận thức ngươi trước, tiểu Ly Miêu này rất kiêu ngạo, tỷ tỷ làm thiếp thế nào, tỷ tỷ không ngại a!

Nghe được Bệ Linh nói, Mê Huyễn Bảo Châu ngừng lại, lẳng lặng nằm ở trong ngực Diệp Vân, không có động tĩnh.

Sát, A Ly rõ ràng dễ nói chuyện như vậy? Diệp Vân có chút trợn tròn mắt, quả nhiên nữ nhân thế giới này tư duy so với thế giới kia còn để cho người khó có thể nắm lấy.

Xa xa bên đường, Lương Yên Nhi tựa hồ là cảm thấy cái gì, khóe miệng lộ ra một dáng tươi cười yêu mị, trong đôi mắt ánh mắt bất định.

- Không nghĩ tới Mê Huyễn Bảo Châu rõ ràng một lần nữa xuất thế, thật là thú vị.

Lương Yên Nhi trầm tư một lát, nũng nịu duỗi ra tay phải, chán âm nói:

- Các ngươi tới, vịn ta trở về.

Chỉ thấy ba nam tử cường tráng cao lớn, nửa người trên để trần đi tới, như là triều bái khoác ở tay phải Lương Yên Nhi, vịn Lương Yên Nhi hướng phía trước mặt đi đến, trong ánh mắt của bọn hắn có một loại si mê nói không nên lời.
Chương 757 Công phá từ bên trong ? (1)

Thẳng đến Lương Yên Nhi ly khai thật lâu, chung quanh những người kia mới giật mình tỉnh lại, Bệ Âm cũng ưm một tiếng, ánh mắt trở nên thanh minh, hướng Diệp Vân cùng Bệ Linh nhìn thoáng qua, chỉ thấy hai người đứng đấy nói chuyện, nhưng lại xem cũng không được gì.

Bệ Âm còn không có lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực, đối với Lương Yên Nhi ảo thuật không có bao nhiêu kháng tính, nhớ tới tình cảnh vừa rồi, không khỏi một hồi kinh hãi, nếu là sinh tử quyết đấu, nàng đã sớm thua.

Không nghĩ tới Cửu Vĩ Yêu Hồ ảo thuật lại cường đại như vậy!

Ba người tới chỗ ở của Bệ Linh, đây là một biệt viện, bên trong lầu các lịch sự tao nhã, điêu lan họa bích, trong đình viện cỏ cây sum xuê, hòn non bộ kỳ quỷ, còn có một tiểu hồ thanh tịnh, bố trí cực kỳ khác biệt.

Bọn hắn ở trong đình nghỉ mát ngồi xuống, Diệp Vân nhìn thoáng qua cảnh sắc chung quanh, phát hiện tại đây mỗi một cây hoa cỏ đều cùng ngoại giới bất đồng, toàn thân ẩn chứa Lôi hệ Huyền Khí nồng đậm.

- Âm Nhi, ngươi không quay về sao?

Thật vất vả lại gặp được Diệp Vân, Bệ Linh muốn nhanh một chút đem Bệ Âm đuổi đi, nàng mị thái mọc lan tràn, ngồi ở bên bàn, một đôi chân ngọc tinh xảo càng không ngừng ở chỗ bắp chân Diệp Vân xẹt qua, nàng làm rất ẩn nấp, dùng lực lượng lĩnh vực che dấu, Bệ Âm ngồi ở một bên hoàn toàn không thể nhận ra.

- Ta ở chỗ này cùng Linh Nhi, miễn cho có người đối với Linh Nhi lòng mang làm loạn.

Bệ Âm nhìn sang Diệp Vân, khẽ hừ một tiếng nói.

Diệp Vân trong nội tâm cười khổ không thôi, rốt cuộc là ai lòng mang làm loạn à? Diệp Vân ngồi nghiêm chỉnh, thế nhưng mà chân ngọc của Bệ Linh càng không ngừng ở trên đùi của hắn xẹt qua, để cho trong lòng của hắn như là mèo cào.

- Âm Nhi nói đùa, có ai có thể đối với ta làm loạn đây này? Tiểu đệ đệ, ngươi nói có đúng hay không?

Bệ Linh cười nhìn xem Diệp Vân, dưới bàn chân ngọc vẫn đang không ngừng khiêu khích Diệp Vân.

Vì vậy Bệ Âm xem biểu lộ của Diệp Vân, thấy kỳ quái như thế nào, có chút nhíu mày, Thần Dạ này cũng không biết làm sao, vẻ mặt lại xoắn xuýt.

Ngồi đối diện hai cái mỹ nữ tuyệt sắc, lại bị Bệ Linh trêu đùa, Diệp Vân chỉ cảm thấy có một loại quái dị nói không nên lời.

Diệp Vân đột nhiên nghĩ đến cái gì, từ trong không gian bao tay lấy ra một vòng cổ màu tím, cái vòng cổ màu tím này chế tác tinh xảo, nhất là khối bảo thạch màu tím kia, quả thực xa hoa, một cổ tươi mát chi khí từ trên vòng cổ tán phát ra, làm cho người sảng khoái tinh thần.

Cái vòng cổ màu tím này đúng là Thanh Thần Hạng Liên, tổng cộng tám dây Thanh Thần Hạng Liên, ba Thanh Thần Giới Chỉ, ba cái nhẫn một cái mình đeo, hai quả khác cho Tiểu Dực cùng Thông Thiên Sư Vương, về phần tám vòng cổ, Diệp Vân cho Đạm Đài Lăng một cái, bản thân A Ly am hiểu ảo thuật, đeo Thanh Thần Hạng Liên đối với A Ly không có gì dùng ngược lại có hại, cho Bệ Linh chính là thứ hai.

- Đây là Thanh Thần Hạng Liên?

Bệ Linh cùng Bệ Âm thân là người Lôi Thú nhất mạch, tuy kiến thức rộng rãi, nhưng thời điểm chứng kiến vòng cổ này, lại cũng không khỏi lên tiếng kinh hô. Loại Thanh Thần Hạng Liên này, các nàng cũng chỉ ở điển tịch trong tộc từng gặp mà thôi, không nghĩ tới Diệp Vân có thể xuất ra một dây.

Nếu để cho các nàng biết rõ, trong tay Diệp Vân kỳ thật còn có sáu vòng cổ, không biết các nàng sẽ là cái biểu lộ gì.

- Đúng vậy, là Thanh Thần Hạng Liên, đây là ta ở Bắc Hải hiểm địa đạt được, cái Thanh Thần Hạng Liên này đưa cho Linh tỷ tỷ a.

Diệp Vân đem Thanh Thần Hạng Liên đưa cho Bệ Linh.

Bệ Linh mở to hai mắt, vẻ mặt kinh hỉ cùng khó có thể tin nhìn xem Diệp Vân hỏi:

- Tiểu đệ đệ, ngươi xác định muốn đem nó đưa cho tỷ tỷ?

- Đương nhiên.

Diệp Vân trịnh trọng gật đầu, từ khi trong Diệp gia sơn cốc một lần ngoài ý muốn kia, Bệ Linh đã là nữ nhân của mình rồi, Diệp Vân tự nhiên sẽ không keo kiệt.

- Tiểu đệ đệ, ngươi có biết, cái Thanh Thần Hạng Liên này giá trị bao nhiêu? Trọn vẹn Cửu phẩm Tử Ma Chiến Giáp, sợ là không kịp một phần mười Thanh Thần Hạng Liên này.

Bệ Linh nói ra, trong đôi mắt đẹp có một loại ý tứ hàm xúc nói không nên lời, có mừng rỡ, cũng có mong đợi.

Diệp Vân sẽ không phải là hoàn toàn không biết giá trị của Thanh Thần Hạng Liên, tiện tay tiễn đưa cho mình đi à nha? Nếu là như vậy, Bệ Linh đương nhiên sẽ có chút ít thất vọng.

- Ta đương nhiên biết rõ đây là Thanh Thần Hạng Liên, cũng biết giá trị của nó, tỷ tỷ đeo nó lên, nhất định sẽ rất đẹp.

Diệp Vân cười nói.

Ánh mắt Bệ Linh rơi vào trên người Diệp Vân, nàng cảm giác trái tim mình bỗng nhúc nhích, trước kia những nam nhân Lôi Thú nhất mạch kia tuy rất nhiều đều đối với nàng a dua nịnh hót, hết sức nịnh nọt, nhưng đều là có mưu đồ, nhưng nàng có thể cảm giác được, Diệp Vân đối với nàng là thật tâm, không có đối với nàng đòi hỏi cái gì, những bóng mờ trong nội tâm kia, phảng phất là gặp ánh mặt trời ôn hòa, bị đuổi tản ra rồi.

Nàng từ trong tay Diệp Vân tiếp nhận Thanh Thần Hạng Liên, dùng hai tay đeo ở trên cổ. Hào quang màu tím chói mắt, làm nổi bật lấy da thịt trắng nõn trước ngực, còn có dung nhan xinh đẹp kia của Bệ Linh, có một loại xinh đẹp nói không nên lời, tựa như một đóa hoa hồng tách ra.

- Tiểu đệ đệ, cái vòng cổ này tỷ tỷ rất ưa thích!

Bệ Linh làn thu thuỷ dịu dàng, nhìn xem Diệp Vân, có một loại chân thành thâm tình nói không nên lời.

Chứng kiến ánh mắt của Bệ Linh, trong nội tâm Bệ Âm chìm xuống, càng cảm thấy Diệp Vân âm hiểm. Linh Nhi thật khờ, sẽ không phải bởi vì một vòng cổ đã bị mê hoặc a, Diệp Vân chịu tống xuất đồ vật quý trọng như vậy, rõ ràng là có mưu đồ! Nếu Bệ Linh cứ như vậy giao ra chính mình, cái Thanh Thần Hạng Liên này cuối cùng nhất còn không phải sẽ trở xuống trong tay Diệp Vân?

- Linh Nhi. Bất quá là một Thanh Thần Hạng Liên mà thôi...

Bệ Âm nhắc nhở Bệ Linh nói.

- Cái này không chỉ là một sợi Thanh Thần Hạng Liên, mà là một phen tâm ý của tiểu đệ đệ, Âm Nhi, ngươi không hiểu.

Bệ Linh đã cắt đứt Bệ Âm, điềm mật, ngọt ngào mỉm cười nói.

Nữ nhân rơi vào bể tình quả nhiên là không thể nói lý, tiểu tử này đến cùng cho Bệ Linh ăn thuốc mê gì? Trong nội tâm Bệ Âm sốt ruột, nhưng hiện tại nói cái gì đều vô dụng.

- Tiểu đệ đệ, ngươi nói ta làm như thế nào cảm tạ ngươi đây, tỷ tỷ cũng tiễn đưa ngươi một vật a.

Bệ Linh mở trừng hai mắt, dùng hồn niệm truyền lại một tia tin tức cho Diệp Vân.

- Không bằng ta đem Âm Nhi tặng cho ngươi thế nào, Âm Nhi thiên phú so với ta còn muốn cao, tiểu đệ đệ có lẽ cũng có thể kích hoạt Thái Cổ huyết mạch của nàng, đến lúc đó bên người tiểu đệ đệ lại nhiều một cái giúp đỡ rồi.

Nghe được Bệ Linh nói, Diệp Vân giật mình sửng sốt một chút, nhìn về phía Bệ Âm một bên, khuôn mặt Bệ Âm dùng lụa mỏng che lấp, nhưng lờ mờ có thể cảm giác được phía dưới lụa mỏng là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, tóc dài khoác trên vai, có một loại ôn nhu nói không nên lời, cánh tay ngọc lộ ở bên ngoài càng như là dương chi bạch ngọc.
Chương 758 Công phá từ bên trong ? (2)

Diệp Vân tự nhiên sẽ không đối với Bệ Âm có ý kiến gì, chỉ là Bệ Linh làm cho hắn khiếp sợ rồi, thần hồn truyền lại một tia tin tức cho Bệ Linh, cười khổ nói:

- Linh tỷ tỷ không cần nói giỡn rồi.

Khanh khách, Bệ Linh chứng kiến biểu lộ Diệp Vân như là bị sét đánh, cười đến run rẩy hết cả người, dùng hồn niệm truyền lại tin tức:

- Tiểu đệ đệ chẳng lẽ cảm thấy Âm Nhi không tốt sao? Nàng là Nữ Thần trong suy nghĩ vô số người, bao nhiêu nam nhân muốn âu yếm lại không có cơ hội.

Không biết Diệp Vân cùng Bệ Linh đang nói cái gì, nhưng ở Bệ Âm xem ra, Diệp Vân khẳng định đang nói cái gì khiêu khích, mới khiến cho Bệ Linh cười đến vũ mị như vậy, trong nội tâm đối với Diệp Vân giảo hoạt càng là nhiều thêm vài phần thống hận, Diệp Vân vẫn còn đầu độc Linh Nhi!

- Tốt rồi, không nói giỡn nữa. Đây là lễ vật ta muốn cho ngươi!

Bệ Linh nói ra, nửa câu đầu dùng hồn niệm, nửa câu sau thì trực tiếp nói ra, từ bên trong Túi Càn Khôn xuất ra một thanh trường kiếm hỏa hồng nóng bỏng.

Chuôi hỏa hồng trường kiếm này dài ước chừng một mét, toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm màu đỏ nóng bỏng, trên kiếm thể có khắc hai chữ Thiên Nguyên. Trường kiếm tản mát ra uy lực kinh người, cùng Yêu Lang Cuồng Đao đồng dạng đều là chí bảo, không biết thanh Thiên Nguyên kiếm này lợi hại hay là Yêu Lang Cuồng Đao lợi hại.

- Là Thiên Nguyên kiếm! Linh Nhi, cái này không thể, không thể đưa nó cho người bên ngoài Lôi Thú nhất mạch!

Bệ Âm khiếp sợ nói, thanh Thiên Nguyên kiếm này chính là chí bảo chi vật, như thế nào có thể đưa cho người khác?

- Vì cái gì không thể?

Bệ Linh cười nhạt một tiếng nói:

- Thú Hoàng bệ hạ đã từng nói qua rồi, thanh Thiên Nguyên kiếm này quy ta sở hữu, ta tự nhiên có quyền quyết định nó.

Bệ Linh cái nữ nhân ngốc này, cầm một Thanh Thần Hạng Liên, rõ ràng tống xuất một thanh Thiên Nguyên kiếm, đây không phải thâm hụt tiền vốn sao? Bệ Âm cũng không biết nên nói Bệ Linh cái gì mới tốt rồi.

- Thanh Thiên Nguyên kiếm này Linh tỷ tỷ giữ đi, ta đây đã có một kiện chí bảo rồi.

Diệp Vân lấy ra chí bảo Yêu Lang Cuồng Đao đạo, trên đao thể Yêu Lang Cuồng Đao hiện ra hồng sắc quang mang rạng rỡ.

Chứng kiến Yêu Lang Cuồng Đao trong tay Diệp Vân, Bệ Linh có chút sửng sốt, Yêu Lang Cuồng Đao cùng Thiên Nguyên kiếm đều là chí bảo, kém có lẽ không nhiều lắm, Diệp Vân đã có vũ khí tiện tay, nàng cũng không hề kiên trì, ngược lại cười nói:

- Vậy được rồi, thanh Thiên Nguyên kiếm này ta trước giữ lại, chờ về sau tìm cho ngươi bảo vật khác.

Bệ Âm cũng có vài phần kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Vân, Bệ Linh đem Thiên Nguyên kiếm đưa đi ra ngoài, Diệp Vân rõ ràng không muốn? Điều này cũng làm cho nàng đối với Diệp Vân có chút lau mắt mà nhìn.

Diệp Vân đem Yêu Lang Cuồng Đao thu hồi, ánh mắt ã rơi vào trên kiếm thể Thiên Nguyên kiếm, chỉ thấy trên kiếm thể ngoại trừ ẩn hiện hai chữ Thiên Nguyên ra, ở phía dưới kiếm thể còn có một loạt văn tự.

- Linh tỷ tỷ, mấy chữ này là có ý gì?

Diệp Vân chỉ vào một loạt chữ nhỏ phía dưới kia hỏi.

- Mấy cái văn tự này, ta ở trong tư liệu tộc điển tra xét thoáng một phát, là kiểu chữ thời đại Thượng Cổ, ý tứ là: Hỏa hệ, Nhất phẩm Đạo Khí, 3762.

Bệ Linh nói ra, lúc trước nàng tra ra ý tứ những văn tự này, cũng bị khiếp sợ đến.

Nghe được Bệ Linh nói, trong lòng Diệp Vân chấn động, hoảng sợ không thôi, đằng sau những con số kia rất có thể là đánh số! Cái thanh Thiên Nguyên kiếm này rõ ràng không phải độc nhất vô nhị! Xem cái đánh số này, thế gian chí ít có hơn ba nghìn thanh Thiên Nguyên kiếm! Nhớ ngày đó lúc Thiên Nguyên kiếm xuất thế tràng diện rung động, binh khí như thế rõ ràng có hơn ba nghìn thanh, cái này cũng quá kinh người!

Thậm chí còn có thể không phải chỉ bấy nhiêu!

Cái thanh Thiên Nguyên kiếm này đánh số là hơn ba nghìn, đằng sau rất có thể còn có rất nhiều!

Hơn ba nghìn chí bảo cấp Thiên Nguyên kiếm, nếu tạo thành một cái kiếm trận, nên kinh khủng bực nào?

- Thiên Nguyên cổ lục, quả nhiên là một chỗ thần kỳ, chỗ đó tất nhiên là cường giả như mây.

Bệ Linh ánh mắt xa xưa, có chút hướng tới nói .

Hết thảy câu đố, tới Thiên Nguyên cổ lục mới có thể công bố. Nhất phẩm Đạo Khí, chẳng lẽ là đẳng cấp bảo vật? Lần sau thời điểm gặp Nghiêm Hải có thể hỏi một chút.

Khi bọn hắn nói chuyện, trên không Thần Lôi Chi Thành đạo đạo quang ảnh hiện lên, một mảnh cấm chế cực lớn chậm rãi hình thành.

- Cấm chế lại lần nữa khép kín rồi, Thần Lôi Chi Thành chỉ cần mở ra phòng ngự cấm chế, bất luận kẻ nào đều mơ tưởng công tiến đến!

Bệ Linh ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời, bộ dạng đối với Thần Lôi Chi Thành cấm chế rất có lòng tin.

- Nếu như không cách nào công phá Thần Lôi Chi Thành phòng ngự cấm chế, cái kia Chấp Pháp điện ba vị Điện Chủ như thế nào lại tiến công Thần Lôi Chi Thành?

Diệp Vân có chút nghi kị, dùng trí tuệ Chấp Pháp điện ba cái Điện Chủ, quả quyết sẽ không không hề nắm chắc liền điều động đại quân đánh Thần Lôi Chi Thành!

- Thần Lôi Chi Thành phòng ngự cấm chế chúng ta, chính là thời thượng cổ bố trí, Thần Hải Cảnh cường giả cũng mơ tưởng đơn giản đánh vỡ.

Bệ Âm ở một bên nói ra, tại Thần Lôi Chi Thành sinh hoạt nhiều năm như vậy, nàng là biết rõ Thần Lôi Chi Thành phòng ngự cấm chế cường đại đến cỡ nào.

- Thần Hải Cảnh giới cũng không cách nào đánh vỡ?

Diệp Vân có chút ngưng mày, Chấp Pháp điện ba vị Điện Chủ kia đối với Thần Lôi Chi Thành khẳng định cũng có qua một phen điều tra kỹ càng, nếu quả thật không cách nào phá vỡ cấm chế, Chấp Pháp điện ở thời điểm cấm chế mở ra vừa rồi, khẳng định sẽ liều lĩnh đánh đến, mà sẽ không giống vừa rồi như vậy, chỉ là điều động hai tiểu đội.

Cẩn thận ngẫm lại, nếu như bên ngoài thật sự không cách nào đánh đến, Lôi Thú nhất mạch hoàn toàn có thể an tâm ở bên trong Thần Lôi Chi Thành, vĩnh viễn đều không đi ra là được rồi. Vừa rồi Bệ Diệt mở ra Thần Lôi Chi Thành cấm chế, không đơn thuần là vì để hắn và Bệ Linh tiến đến, cũng là vì thăm dò Chấp Pháp điện!

Bệ Diệt thân là Thú Hoàng Lôi Thú nhất mạch, có lẽ cũng có cảnh giác!

- Có cái gì không đúng sao?

Bệ Linh chứng kiến biểu lộ của Diệp Vân, quan tâm hỏi thăm.

- Có thể có người từ bên trong công phá hay không?

Diệp Vân ngẩng đầu nhìn hướng Bệ Linh, Bệ Âm, nghiêm mặt hỏi.

Nghe được Diệp Vân nói, Bệ Linh cùng Bệ Âm đều là sững sờ, nếu như ở trước kia, các nàng sẽ rất khẳng định nói, không có khả năng có người từ bên trong công phá, nhưng mà hiện tại, tình huống liền nói không chừng rồi, bên trong Thần Lôi Chi Thành có hơn mười cỗ thế lực, nhiều cường giả trú đóng tại đây như vậy, nếu có một nhóm người là Chấp Pháp điện, cùng Chấp Pháp điện nội ứng ngoại hợp, vậy thì nói không chính xác rồi.

- Có lẽ nên đem chuyện này nói cho Thú Hoàng bệ hạ.

Sắc mặt Bệ Âm thoáng có chút trắng bệch.

- Bệ hạ có lẽ đã biết.

Bệ Linh lắc đầu nói, vừa rồi mở ra Thần Lôi Chi Thành cấm chế, chính là vì thăm dò phản ứng của Chấp Pháp điện!
Chương 759 Thú hoàng bệ diệt (1)

Trong Thần Lôi Chi Thành này nhiều thế lực như vậy, không biết có bao nhiêu là nằm vùng của Chấp Pháp điện, Bệ Diệt có lẽ cũng đã có chỗ đề phòng rồi.

Tuy Bệ Linh âm thầm đùa giỡn Diệp Vân, lại cũng sẽ không biết thực làm cái gì.

Một phương diện Bệ Âm nhìn chằm chằm rất sát, một mặt khác tại đây dù sao cũng là Thần Lôi Chi Thành, tai mắt phần đông, nếu như bị những người Lôi Thú nhất mạch khác biết rõ nàng cùng Diệp Vân quan hệ, cái kia thì phiền toái.

Ba người ngồi ở trong đình nghỉ mát, nói chuyện phiếm chỉ chốc lát liền bắt đầu riêng phần mình tu luyện, Chấp Pháp điện tùy thời sẽ phát động lần tiến công thứ hai, bọn hắn phải nắm chặt thời gian tăng lên thực lực của mình, trên chiến trường, thêm thăng một phần thực lực, là nhiều một phần tiền vốn bảo vệ tánh mạng.

Diệp Vân tập trung tư tưởng suy nghĩ tĩnh tọa, một bên vận chuyển Lôi Đế Quyết, một bên suy tư về Thần Cảnh phân thân pháp quyết, tại đây Lôi hệ Huyền Khí cực kỳ nồng đậm, ở Lôi Đế Quyết dẫn đạo xuống, Huyền Khí trong cơ thể Diệp Vân vững bước tăng lên, đồng thời đối với Thần Cảnh phân thân pháp quyết cũng nhiều vài phần lĩnh ngộ.

Thời gian trôi qua, sắc trời dần dần u ám xuống.

Bệ Linh lông mi thật dài run lên một cái, mở mắt, con mắt trong trẻo, nàng vừa lấy được một tia hồn niệm tin tức, thần sắc trịnh trọng, quay đầu đối với Diệp Vân nói:

- Tiểu đệ đệ, Thú Hoàng bệ hạ muốn ở đại điện tiếp kiến ngươi.

Diệp Vân khẽ gật đầu nói:

- Chúng ta đi thôi.

Rốt cục muốn đi gặp người mạnh nhất Lôi Thú nhất mạch Thú Hoàng Bệ Diệt rồi, không biết trong truyền thuyết đại lục đệ nhất cao thủ mạnh bao nhiêu, Diệp Vân ngược lại lộ ra thập phần bình tĩnh, không có hưng phấn cùng kích động gì.

Ba người bay lên trời, hướng phương hướng đại điện lao đi.

Từ trên không quan sát Thần Lôi Chi Thành, trong thành tòa tòa kiến trúc đỉnh nhọn san sát nối tiếp nhau, tất cả kiến trúc tầm đó Lôi Quang thiểm hiện, tựa như một mảnh Thần Long dài hẹp, hướng phương xa nhìn lại, vài toà kiến trúc rộng rãi nhất thẳng vào Vân Tiêu, có hơn phân nửa đoạn biến mất bên trong Ô Vân trầm trọng.

Tại Thần Lôi Chi Thành, bầu trời tựa hồ cùng mặt đất đặc biệt tiếp cận, Ô Vân như mọc thành phiến phảng phất áp trên đỉnh đầu, thò tay có thể đụng.

Bệ Linh cùng Bệ Âm ở phía trước dẫn đường, Diệp Vân đi theo đằng sau các nàng, đáp xuống trước một tòa Huyền Không đại điện, ba người đồng loạt đi vào.

Tòa đại điện này giống như ngọc thạch tốt nhất chế tạo thành, toàn thân hiện ra kim bích chi sắc trong suốt, trên mặt tường điêu khắc lấy bích hoạ tinh mỹ, nhìn kỹ mới phát hiện đều là Lôi Thú phù điêu. Trong điện cực kỳ rộng lớn, một hàng trụ ba người mới có thể ôm hết như một hàng binh sĩ sắp xếp, lập trụ đứng vững, không biết cao bao nhiêu, Diệp Vân ngửa đầu xem xét. Ngạc nhiên phát hiện, đỉnh tòa đại điện này lại rậm rạp lấy đám mây màu đen, những lập trụ kia thẳng tắp chui vào trong những đám mây này.

Hướng ở chỗ sâu trong đại điện nhìn lại, chỉ thấy phía trên vương tọa kia, một thanh niên người mặc kim giáp ngạo nghễ ngồi ngay ngắn, con mắt quang mang như điện hướng bên này xem ra.

Diệp Vân cảm giác được, ánh mắt kia như có thực chất. Rơi ở trên người của mình, một cỗ khí thế nhàn nhạt trước mặt mà đến, tuy cảm giác không thấy áp lực quá lớn, nhưng lại để cho người không tự chủ được sản sinh một loại cảm giác sùng kính.

Gần kề chỉ là một loại cảm giác như vậy, liền để cho Diệp Vân hoàn toàn có thể để xác định, thực lực Bệ Diệt so với Chiến Thần đường Triển Ly, Sa thú nhất tộc Sa Thông Thiên phải cường đại hơn nhiều, thậm chí so với Đạm Đài Lăng cũng muốn cao hơn một bậc, không hổ là được xưng Đông Đại Lục đệ nhất cường giả Bệ Diệt. Bất quá hiện tại Bệ Diệt cùng Chấp Pháp điện ba vị Điện Chủ đến cùng ai mạnh ai yếu, Diệp Vân cũng không dám nói.

Cùng Bệ Diệt trên vương tọa ánh mắt xa xa tương giao. trong nội tâm Diệp Vân không khỏi phun lên một hồi cảm khái, ba năm trước, hắn vẫn chỉ là một thiếu niên phế vật trong gia tộc nhỏ ở tiểu quốc xa xôi không thu hút chút nào, hôm nay, lại đã có thể cùng đại lục đệ nhất cường giả tương đối, tuy thực lực của hắn bây giờ còn so ra kém Bệ Diệt, nhưng suy nghĩ trong lòng Diệp Vân tầm đó tràn ngập một cỗ tự tin cường đại, qua không được bao lâu, hắn nhất định có thể siêu việt Bệ Diệt!

Ánh mắt Diệp Vân ở trong đại điện nhìn lướt qua, chỉ thấy hai bên đại điện còn bầy đặt mấy chỗ ngồi, Triển Ly, Sa Thông Thiên, Lôi Thú nhất mạch Bệ Lôi… hơn ba mươi người phân loại mà ngồi, hơn ba mươi người này đều là Linh Vọng cảnh cường giả, Cửu Vĩ Yêu Hồ Lương Yên Nhi kia cũng thình lình ở trong đó, cặp môi đỏ mọng câu dẫn ra một độ cong mị hoặc, trong ánh mắt mang theo mị ý như nước, hướng về Diệp Vân xem ra.

Triển Ly hướng bên này xem đi qua, lộ ra một tia mỉm cười thản nhiên, mà Sa Thông Thiên thì là vẻ mặt lạnh túc chi sắc.

Ngoại trừ những Linh Vọng cảnh cao thủ này, cũng không có thiếu Vô Thủy cảnh Cửu Trọng thập trọng cường giả đứng ở phía sau, Bệ Nha đứng phía sau Bệ Lôi, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm vào Diệp Vân, Bệ Linh, Bệ Âm.

Sau khi ba người Diệp Vân, Bệ Linh, Bệ Âm đi vào, cơ hồ ánh mắt mọi người đều tụ tập ở trên người Diệp Vân, biểu lộ khác nhau.

- Vị này là người hôm nay vừa tới Thần Lôi Chi Thành kia?

- Nghe nói hắn đã lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực, trận chiến buổi chiều ấy liền giết 16 Linh Vọng cảnh Nhân Khôi, công tích gần với Triển đường chủ cùng Sa tộc trưởng!

- Lại tới 16 cái, nhiều như vậy? Nghe nói trước đó, hắn và Bệ Linh liên thủ giết năm Linh Vọng cảnh cường giả của Chấp Pháp điện, còn bị thương nặng một người.

- Nhìn xem rất trẻ tuổi, không biết là gia tộc nào, đúng là cho tới bây giờ chưa thấy qua.

- Đông Đại Lục vẫn có không ít thế gia lánh đời không ra, có thế gia truyền thừa so với chúng ta tưởng tượng còn cổ xưa nhiều lắm.

Mọi người nhìn Diệp Vân, châu đầu ghé tai, nhẹ giọng nghị luận, đại đa số người trên mặt đều là vẻ mặt sợ hãi thán phục chi sắc.

Bệ Nha bên tai nghe mọi người đối với Diệp Vân đánh giá, thần sắc càng ngày càng âm trầm.

Bệ Nha vụng trộm liếc Bệ Diệt trên vương tọa một cái, cắn răng, nhịn không được nghiêm nghị quát hỏi:

- Bệ Linh, người này là lai lịch ra sao ngươi có thể tinh tường không? Xế chiều hôm nay nếu không phải ngươi tùy tiện xông ra cấm chế, Thú Hoàng bệ hạ cũng sẽ không biết mạo hiểm mở ra cấm chế, nếu không phải Thú Hoàng bệ hạ thúc dục Thần Lôi pháp trận, ngươi hôm nay cử động sẽ đối với Thần Lôi Chi Thành tạo thành tổn thất bao lớn? Ngươi có biết tội của ngươi không?

Nghe được Bệ Nha nói, mọi người lập tức đình chỉ nói chuyện, nhìn về phía Bệ Diệt, chỉ thấy Bệ Diệt y nguyên thần sắc bất động ngồi cao trên vương tọa, nhìn không ra có ý tứ gì, trong nội tâm kinh ngạc, hẳn là Lôi Thú nhất mạch muốn truy cứu khuyết điểm của Bệ Linh?

Phía dưới Bệ Lôi nhẹ nhàng nhíu mày, lại cũng không nói gì.

- Thú Hoàng bệ hạ cùng các tộc Tộc trưởng đều ở đây, bọn hắn đều không nói gì, nào có phần ngươi nói chuyện?
Chương 760 Thú hoàng bệ diệt (2)

Bệ Linh hừ lạnh một tiếng, khinh thường liếc qua Bệ Nha, trong nội tâm phản cảm đến cực điểm, cái Bệ Nha này thật đúng là đầu chó điên, không thể chờ đợi được nhảy ra muốn cắn nàng một ngụm, không biết là ý của hắn, hay là Bệ Lôi ở sau lưng bày mưu đặt kế.

- Ngươi. . .

Bệ Nha bị Bệ Linh đâm chọt chân đau, khí đến sắc mặt đỏ lên, thế nhưng mà lại không biết làm sao, sau khi Bệ Linh giác tỉnh Thái Cổ huyết mạch tu vi đột nhiên tăng mạnh, địa vị của hắn sớm đã không thể cùng Bệ Nha so sánh rồi, Lôi Thú là một tộc đàn xã hội rất giảng đẳng cấp, cho dù Bệ Linh ra tay tát Bệ Nha mấy cái, Bệ Nha cũng chỉ có thể làm mất hàm răng hướng trong bụng nuốt, cố nén tức giận, khuôn mặt hơi có chút vặn vẹo tranh luận nói:

- Ở thời kì Thần Lôi Chi Thành sinh tử tồn vong mấu chốt, ta sao không thể không nói, ngươi đem người không hiểu thấu vào Thần Lôi Chi Thành, có biết sẽ có bao nhiêu phong hiểm không!

- Thú Hoàng bệ hạ, Chiến Thần đường Triển Ly đường chủ, Sa Thông Thiên Tộc trưởng đều ở đây, ngươi nói sẽ có cái phong hiểm gì?

Bệ Linh chẳng muốn cùng Bệ Nha tốn nhiều nước miếng, nhưng mang an nguy của Diệp Vân, nàng vẫn là không dám khinh thường, đánh giá bốn phía thoáng một phát, không biết Thú Hoàng bệ hạ đem những người này toàn bộ triệu tập lại, cần làm chuyện gì, dùng khí độ của Thú Hoàng bệ hạ, hẳn không phải là muốn truy cứu vấn đề ai đúng ai sai.

- Tạm thời không cần truy cứu những vấn đề này, ta cùng với Bệ Diệt huynh, Sa tộc trưởng trong lòng hiểu rõ.

Triển Ly phất tay cắt đứt bọn hắn tranh luận, cười mỉm nhìn xem Diệp Vân nói:

- Không biết vị Thần Dạ huynh đệ này đến từ thế gia nào? Trong nội tâm của ta hiếu kỳ, đến cùng là dạng thế gia gì, mới có thể nuôi dưỡng được thiếu niên kinh tài tuyệt diễm như thế.

Thấy Triển Ly lên tiếng, tuy Bệ Nha cực kỳ không cam lòng, lại cũng chỉ có thể ngậm miệng lại.

Diệp Vân tựa hồ không có chút nào bị Bệ Nha chỉ trích ảnh hưởng, không kiêu ngạo không tự ti nói:

- Triển đường chủ, ta bất quá là một tán tu Võ Giả mà thôi.

Nghe được Diệp Vân nói, trong đại điện lập tức vang lên một hồi ông ông ông tiếng nghị luận.

- Tán tu Võ Giả, điều này sao có thể?

- Một tán tu Võ Giả quả quyết không có khả năng đạt tới thành tựu như thế! Không có đại lượng tài nguyên cùng công pháp cao thâm, làm sao có thể tự hành lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực?

- Xem ra người này không chịu nói ra thế gia sau lưng của hắn.

Diệp Vân thủ khẩu như bình, những người khác muốn hỏi ra chút gì đó, xem ra là tương đối khó khăn rồi.

Lúc này, con mắt Lương Yên Nhi đi lòng vòng, che miệng cười khẽ, dùng thanh âm cực kỳ mềm nhẵn nói ra:

- Thần Dạ đã không muốn nói, chúng ta cũng không cần truy vấn rồi, làm gì ép buộc? Thực lực Thần Dạ mọi người cũng nhìn thấy, Linh Vọng cảnh nhất trọng, lĩnh ngộ đệ nhất trọng lĩnh vực, nhưng mà cường độ lĩnh vực so với đệ nhất trọng lĩnh vực bình thường phải cường đại hơn nhiều, chính là một đại chiến lực bên ta, nhân tài như vậy đi vào Thần Lôi Chi Thành, mọi người không cao hứng sao?

Lương Yên Nhi nói xong, thay đổi một cái tư thế ngồi, cái dáng người yêu mỵ kia dẫn tới mọi người nhao nhao ghé mắt.

- Thế nhưng mà, người này không rõ lai lịch, nếu không tra, chúng ta khó có thể an tâm.

Thanh âm Bệ Lôi bình tĩnh nói, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Diệp Vân, con mắt có chút tế mị, không biết Diệp Vân cùng Bệ Linh, Bệ Âm đến cùng là quan hệ như thế nào.

Nghe được Bệ Lôi nói, Bệ Linh khí cực, Bệ Lôi đối với Bệ Âm trong lòng còn có ngấp nghé, đây là sự tình Bệ Linh sớm đã biết rõ, người này âm hiểm ích kỷ, cùng Bệ Nha đập vào chủ ý giống nhau, không thể không phòng.

- Chư vị, có thể cho ta nói vài lời không?

Mặc dù Diệp Vân nói là chư vị, nhưng lại ngẩng đầu trực tiếp nhìn về phía Bệ Diệt trên vương tọa, thần thái thong dong, không chút nào bối rối.

Bệ Diệt cũng đang hướng bên này xem đi qua, ánh mắt của hắn thâm thúy, nhìn không ra buồn vui, nhưng cho người một loại cưỡng bức nhàn nhạt, gật đầu ý bảo Diệp Vân nói tiếp.

- Thời điểm Thú Hoàng bệ hạ hạ lệnh mở ra Thần Lôi Chi Thành cấm chế, chắc hẳn cũng đã ngờ tới Chấp Pháp điện sẽ thừa cơ hội này tiến công a? Một trận chiến này mặc dù Thần Lôi Chi Thành có chút tổn thất, nhưng vẫn còn trong phạm vi có thể tiếp nhận, mà Chấp Pháp điện lại tổn thất mấy vạn Nhân Khôi, trong đó có hơn hai trăm Linh Vọng cảnh, đối với Thần Lôi Chi Thành mà nói, đây là một hồi đại thắng.

Trên đại điện yên tĩnh trở lại, mọi người thần sắc khác nhau nghe Diệp Vân nói.

- Theo ta phỏng đoán, lần này mở ra Thần Lôi Chi Thành cấm chế, là Thú Hoàng bệ hạ đối với Chấp Pháp điện một lần dò xét! Chắc hẳn Thú Hoàng bệ hạ thông qua lần thăm dò này, đã hiểu được không ít tin tức. Hôm nay Chấp Pháp điện không có thừa dịp Thần Lôi Chi Thành cấm chế mở rộng ra quy mô tiến công, mà chỉ là phái hai tiểu đội Nhân Khôi thăm dò, có thể thấy được Chấp Pháp điện khẳng định có nắm chắc đột phá Thần Lôi Chi Thành cấm chế, mới sẽ bình tĩnh như thế!

Diệp Vân vừa nói, vừa quan sát thần sắc mọi người.

- Ngươi đây là ý gì?

Bệ Nha ánh mắt lóe lên, thấp hừ một tiếng nói:

- Phòng ngự cấm chế Thần Lôi Chi Thành ta, ngay cả Thần Hải Cảnh cường giả cũng mơ tưởng đơn giản đánh vỡ!

- Ta muốn nói, chắc hẳn Thú Hoàng bệ hạ cũng đã rõ ràng. Thần Lôi Chi Thành cấm chế từ bên ngoài xác thực là rất khó đánh vỡ, nhưng nếu như là từ bên trong thì sao? Chấp Pháp điện khẳng định sớm có an bài! Các ngươi hoài nghi ta không có sai, dù sao ta không mời mà tới, chư vị đang ngồi trước đây lại chưa bao giờ thấy qua ta, nhưng tất cả mọi người các ngươi đều có hiềm nghi, Chấp Pháp điện đến cùng tại Thần Lôi Chi Thành bày ra bao nhiêu ám tử?

Diệp Vân một thạch kích thích ngàn tầng sóng, người ở chỗ này hai mặt nhìn nhau, không thể không nói, Diệp Vân là có đạo lý đấy.

- Thú Hoàng bệ hạ, cái này nói không chừng là bên Chấp Pháp điện kia tính toán công tâm, nếu như chúng ta bị người này ảnh hưởng, lẫn nhau hoài nghi, cái kia nói gì cùng một chỗ chống lại Chấp Pháp điện?

Bệ Nha tựa hồ là quyết định chủ ý muốn cùng Diệp Vân đối nghịch, hướng Bệ Diệt chắp tay gấp giọng nói.

Thú Hoàng Bệ Diệt ngồi ở phía trên vương tọa, đỉnh đại điện Ô Vân cuồn cuộn, ánh sáng lờ mờ, hắn hơi khẽ cúi đầu, ai cũng thấy không rõ lắm thần sắc của hắn.

- Thần Dạ nói không sai, mỗi người chúng ta đều có hiềm nghi, Chấp Pháp điện đúng là ở Thần Lôi Chi Thành ta bày ra một ít ám tử, bất quá Bệ Nha nói cũng đúng, giúp nhau hoài nghi là không thể làm, việc này ta đều có an bài, các ngươi không cần lo ngại.

Sau một lúc lâu, thanh âm bình tĩnh của Thú Hoàng Bệ Diệt vang lên, trong giọng nói có một loại lực lượng bình thản yên lặng, đem nghi kị trong lòng mọi người đều trấn an.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK