Diệp Vân nói, việc làm của bọn họ, mục tiêu thật sự quá lớn, ảnh hưởng sâu xa, không thể không chuẩn bị.
- Chuyện này, ta có một chút ý nghĩ, những linh chi này, tuyệt đối không thể bán cho người quen, cho bọn người Chiến Hùng, Chiến Long đi làmchuyện này a, đồng thời phải mượn Hắc Ưng cùng Hỏa Linh Điêu của Vânnhi dùng một lát, Chiến Hùng cùng Chiến Long ra vào sơn cốc, phải ngồiHắc Ưng cùng Hỏa Linh Điêu, tránh cho bị người theo dõi.
Trên gia tộc tộc hội, tất cả các tộc nhân đối với mua bán linh chi tiếnhành thương thảo, trần thuật hiến kế, bầu không khí nhiệt liệt. Đối vớibuôn bán linh chi tiến hành rồi một phen mưu đồ, cuối cùng tập trung ởThiên đô thương hội, Thiên đô thương hội là thương hội nổi tiếng nhấtđông đại lục, phân hội mở cả đông đại lục, giao dịch các loại thiên tàiđịa bảo, danh dự tốt nhất, hơn nữa có biện pháp thay hộ khách giữ bí mật phi thường nghiêm khắc.
Tộc hội vừa kết thúc, Diệp Chiến Hùng cưỡi Hỏa Linh Điêu xuất phát tiếnđến liên lạc Thiên đô thương hội, một khi liên lạc, xác nhận an toàn,giao dịch liền có thể tiến hành.
Một khi đại lượng linh chi trong sơn cốc chảy ra, tất nhiên đối với cả đông đại lục, sẽ tạo thành ảnh hưởng sâu xa.
Cánh rừng mấy trăm mẫu, rốt cuộc có thể sinh sản ra bao nhiêu linh chi,ngay cả Diệp Vân cũng không cách nào đánh giá, trong đó có đại kháithập mẫu linh chi, Diệp Vân đặc biệt khai báo xuống, tuyệt đối khôngthể ngắt lấy, dưỡng nhiều vài năm nói sau, linh chi thứ này, năm càngcao, càng là trân quý.
Các tộc nhân cẩn thận đem phiến cánh rừng này bảo hộ lên, trong lòng từng người đều đầy cõi lòng chờ mong.
Trong lòng của Diệp Vân, cũng là hơi có chút kích động, từ giờ trở đi,Diệp gia phát triển sẽ càng leo lên một bậc thang, tiến vào một thôngđạo cao tốc chính thức, vài năm sau Diệp gia sẽ biến thành cái dạng gì,ngay cả Diệp Vân hiện tại cũng không cách nào tưởng tượng.
- Lục thúc, đại ca, có tin tức tốt!
Diệp Chiến Ưng kích động đi tới.
- Tin tức tốt gì?
Diệp Thương Huyền hỏi.
- Minh Vũ Đại Đế đã ban bố chiếu lệnh, Lưu Huân, Lưu Kham mưu nghịch tạo phản, không truy cứu Diệp gia đánh chết Lưu Huân, Lưu Kham nữa, Diệpgia cần vương có công, phong Chiến Thiên đại ca làm tân Đông Lâm QuậnVương, mặt khác ban thưởng hoàng kim ba ngàn lượng.
Diệp Chiến Ưng thở hồng hộc nói, hắn ở bên ngoài tuyển nhận cô nhi, vừa nhận được tin tức, liền ngựa không dừng vó gấp trở về .
Bọn người Diệp Thương Huyền nhìn nhau, cũng là mặt lộ vẻ vui mừng, dùsao Diệp gia tạm thời là không cách nào cùng cả Tây Vũ đế quốc chốnglại, nếu như Minh Vũ Đại Đế cố ý muốn tiêu diệt Diệp gia, Diệp gia nàychỉ có thể tránh ở trong sơn cốc vĩnh viễn không ra, Diệp gia tộc nhâncũng không dám ở bên ngoài lộ diện . Hiện tại Minh Vũ Đại Đế không cólàm khó Diệp gia, tóm lại là một chuyện tốt.
- Cái Đông Lâm Quận Vương này, đại ca là làm hay không làm?
Diệp Chiến Ưng nhìn về phía Diệp Chiến Thiên hỏi.
Đây cũng là chỗ làm cho người ta khó xử, Minh Vũ Đại Đế chiếu lệnh đãhạ, nếu như không làm, không khác hướng Minh Vũ Đại Đế khiêu chiến, nếunhư làm, này đến tiếp sau nhất định sẽ có một chút sự tình phiền toáitheo nhau mà đến, nếu như đổi lại trước kia, Diệp Chiến Thiên nhất địnhsẽ vui mừng hớn hở nhậm chức, hắn trở thành Đông Lâm Quận Vương, đối với Diệp gia trợ giúp khẳng định rất lớn, nhưng hiện tại, có linh chi cáithu vào cự đại này, hắn có làm Đông Lâm Quận Vương hay không, tựa hồcũng không sao cả.
- Vân nhi, ngươi xem làm sao?
Diệp Chiến Thiên nhìn về phía Diệp Vân hỏi.
Diệp Vân trầm ngâm một lát nói:
- Phụ thân, ta cảm thấy được cái Đông Lâm Quận Vương này có thể làmđược, nhưng mà các tộc nhân còn là không nên ly khai sơn cốc, nếu nhưgặp được nguy hiểm, phụ thân cũng có thể tùy thời đến sơn cốc tị nạn,làm cái Đông Lâm Quận Vương này, có thể thuận thế bồi dưỡng thế lực củamình, bên ngoài thế đạo quá rối loạn, tóm lại là cần dùng đến.
Diệp Vân nói, lập tức đưa tới các tộc nhân một phen suy tư, Diệp GiaBảo Lôi Đế Quyết sẽ không truyền ra bên ngoài, nhưng Diệp Gia Bảo có Vân Gia Bảo, Đông Lâm Quận Vương công pháp bí tịch, còn có Diệp Vân từ HạĐịa Quỳnh Lâu sưu tập tới các loại công pháp vũ kỹ, những thứ này truyền ra bên ngoài cũng không sao, nhưng linh chi một khi giao dịch thànhcông, Diệp gia có tài lực khổng lồ vượt quá tưởng tượng, nếu như DiệpChiến Thiên lại lên làm Đông Lâm Quận Vương, liền có tiện lợi lớn lao,có thể đại quy mô bồi dưỡng lực lượng trung tâm của mình. Bên ngoài thếđạo hỗn loạn, dân chúng lầm than, chỉ cần hơi thi ân huệ, liền có thểthắng được dân tâm.
Nếu như không có sơn cốc này làm chỗ dựa, cái Đông Lâm Quận Vương này,Diệp Chiến Thiên chắc là không đi làm, nhưng mà có sơn cốc này, DiệpChiến Thiên thua lên, nếu như kế hoạch thất bại, cùng lắm thì trốn trởvề sơn cốc là được.
Nghĩ tới đây, mọi người nghi kị diệt hết.
- Nghe Vân nhi, ta liền đi làm cái Đông Lâm Quận Vương này!
Diệp Chiến Thiên hào khí dâng lên, nghĩ thầm dùng thiên phú của Vânnhi, tu vi của Vân nhi nhất định sẽ xa xa bỏ qua bọn họ những ngườinày, từ nay về sau dùng thực lực của bọn hắn, khả năng rốt cuộc khônggiúp được Vân nhi, vậy thì cho Vân nhi một cái hậu thuẫn kiên cố, dùng lực lượng lớn nhất đến phụ trợ Vân nhi tu luyện!
Diệp Chiến Thiên đột nhiên cảm giác được mình tuổi trẻ mười mấy tuổi, còn có thể lại duy trì hơn vài chục năm.
- Từ nay về sau ta liền cho Hắc Ưng, Tuyết Ngân Điêu, Linh miêu đi theophụ thân a, nếu như gặp được cường địch, chúng nó có thể giúp được chútít!
Diệp Vân nói, lại cho Diệp Chiến Thiên vài khỏa yêu đan cao cấp, về sau nuôi nấng Hắc Ưng, Tuyết Ngân Điêu cùng Linh miêu dùng.
- Nếu như Đại ca muốn đi làm Đông Lâm Quận Vương, nhất định phải chú ýlàm việc, ta hỏi thăm một chút, gần nhất có mấy người Man quốc ẩn hiện,đoán chừng là đến tìm hiểu tin tức.
Diệp Chiến Ưng nói.
- Cái Lưu Huân này cùng Man quốc có cấu kết, ta lo lắng người Man quốc sẽ đối với đại ca ra tay.
- Vài cái thám tử Man quốc, không quan trọng. Quận Vương bình thường như Lưu Huân, cả Tây Vũ đế quốc có vài chục cái, trong đó khẳng định có rất nhiều người cùng Man quốc có cấu kết, dùng thực lực Man quốc, chết mộthai Quận Vương đối với bọn họ mà nói, hoàn toàn không tính cái gì, nếunhư đối với ta động thủ, đối với bọn họ mà nói càng thêm bất lợi, hơnnữa có Hắc Ưng, Tuyết Ngân Điêu cùng Linh miêu âm thầm bảo vệ ta, tuyệtđối sẽ không có việc.
Diệp Chiến Thiên ha ha cười nói, so sánh xuống dưới, yêu thú so với người càng tận tâm tẫn trách, càng làm cho người tín nhiệm.
- Bên Man quốc kia chắc chắn sẽ không phái Địa Tôn cấp cường giả tới, dù sao từng Địa Tôn cấp cường giả đều là bảo bối quốc gia, không có khảnăng vì một Đông Lâm Quận Vương mà mạo hiểm đi đến cảnh nội Tây Vũ đếquốc, bị người làm thịt sẽ thua lỗ lớn, chỉ cần không phải Địa Tôn cấpcường giả, một con thập giai đỉnh phong yêu thú liền đủ có thể đối phó,huống chi ba con!
Diệp Thương Huyền cao giọng cười nói.
Chương 182 Chuẩn bị rời đi
Diệp Vân nguyên bản còn có chút bận tâm, nghe Diệp Thương Huyền nói như vậy, cũng yên lòng, nhưng mà nội tâm thủy chung có một chút đau buồn âm thầm, từ chỗ Ân Mông Điền nói, thực lực Man quốc xa xa mạnh hơn Tây Vũđế quốc, một khi khai chiến, Tây Vũ đế quốc nhất định sẽ toàn diện hỏngmất, tổ chim bị phá, thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không? Cái nguy cơ này không biết khi nào sẽ buông xuống, Diệp gia muốn ở trong loạnthế tự bảo vệ mình, dùng thực lực trước mắt, còn xa xa chưa đủ!
Địa Tôn cấp cường giả, Thiên Tôn cấp cường giả, thậm chí còn có HuyềnTôn cấp cường giả, như từng tòa núi lớn vắt ngang ở trước người DiệpVân, Diệp gia muốn ở trong loạn thế tự bảo vệ mình, còn cần trở nêncàng mạnh mới được!
Biết rằng Man quốc đối với Tây Vũ đế quốc có dã tâm, Diệp Vân thực sựmuốn tăng lên thực lực của mình, dùng phương thức khổ tu, hướng tầng thứ càng cao đánh sâu vào là phi thường khó, có thể ở sinh thời trở thànhthập giai cường giả, đều là hạng người thiên phú trác tuyệt, bọn họ cũng ít nhất phải mười năm thậm chí càng lâu mới có thể từ thập giai trèolên Địa Tôn cấp cường giả cảnh giới, cho dù thiên phú như Minh Vũ ĐạiĐế, cũng hao phí suốt năm năm thời gian, mà năm năm, đối với Diệp Vânthật sự mà nói là quá lâu.
Không biết thượng cổ luyện đan pháp có thể gia tốc cái tiến trình nàyhay không, thời kỳ thượng cổ, cường giả như vân, chắc hẳn ngoại trừthiên phú ra, thượng cổ luyện đan pháp luyện chế ra siêu cấp đan dược,cũng hẳn là một trong những nguyên nhân rất quan trọng!
Sau khi ăn viên Tụ Hồn Đan này, Diệp Vân rõ ràng cảm giác tốc độ tuluyện tăng lên rất nhiều, viên thuốc đó hiệu quả cực kỳ mạnh, Diệp Vântrước mắt chỉ nắm giữ luyện đan pháp sơ cấp nhất mà thôi, nếu như họcđược phương pháp luyện đan cao cấp, luyện chế ra siêu cấp đan dược, hiệu quả tất nhiên không giống người thường.
Diệp Chiến Thiên cho tộc nhân hỗ trợ chuẩn bị một ít vật thiết yếu, chuẩn bị mang hai tộc nhân đi nhậm chức.
- Phụ thân, chỗ này của ta có một khỏa đan dược, đối với tu luyện rất có giúp ích.
Diệp Vân đem một viên Tụ Hồn Đan ra, đưa cho Diệp Chiến Thiên.
Tất cả người Diệp gia đều không thể tưởng tượng, trên người Diệp Vânrốt cuộc giấu bao nhiêu bảo bối, mỗi lần tùy tiện xuất ra vật gì đó, đều làm người dọa giật mình, không biết viên đan dược này, có hiệu quả gì,Diệp Chiến Thiên cầm đan dược nuốt xuống dưới.
Ăn đan dược, Diệp Chiến Thiên liền cảm giác được bụng có một cổ cảm giác nóng rực mãnh liệt, tranh thủ thời gian ngồi xuống.
Qua sau nửa ngày, Diệp Chiến Thiên hấp thu dược lực, đứng lên, Vân sắc phấn khởi.
- Vân nhi, đây là cái đan dược gì, giống như có thể tăng cường hồn phách người! Ngươi nơi nào có loại đan dược này?
Cũng khó trách Diệp Chiến Thiên kích động như thế, loại vật hồn pháchnày, khó khăn tu luyện nhất, hồn phách càng mạnh, thiên phú tu luyệncàng cao, cái đan dược này có thể thay đổi thiên phú người thường tuluyện, so với Tẩy Tủy Đan còn có hiệu quả, điều nầy có thể không làm cho hắn kích động sao, nếu như tộc nhân bình thường của Diệp gia đều có thể ăn được loại đan dược này, này Diệp gia sẽ toát ra một đống lớn tuluyện thiên tài!
- Cái đan dược này trước mắt còn rất ít, ta xem từ nay về sau có thể chuẩn bị nhiều hơn một chút hay không.
Diệp Vân chỉ có thể từ chối nói, hắn chỉ luyện chế ra vài khỏa, không thể bảo đảm từ nay về sau đều có thể luyện chế ra.
- A, như vậy a.
Mặc dù Diệp Chiến Thiên có chút thất vọng, nhưng nghĩ nghĩ thì bìnhthường trở lại, loại đan dược này nếu như số lượng rất nhiều, sẽ là mộtviệc khủng bố hạng nào!
Diệp Chiến Thiên đi Đông Lâm quận thành nhậm chức, Đông Lâm quận thànhloạn đến rối tinh rối mù, nghĩ muốn lần nữa thành lập nên trật tự, chỉsợ còn phải có một khoảng thời gian rất lâu.
Thoáng chớp mắt lại là một tháng, Diệp Chiến Hùng mang tin tức trở về,hắn cũng đã cùng người của Thiên Đô thương hội móc nối, các tộc nhân bắt đầu thu thập Huyết chi, Vân Hương chi cùng Ngân Nguyệt chi, để vàotrong túi càn khôn, do Diệp Chiến Hùng đưa qua giao dịch, thu thập xong, Diệp Vân ở trong rừng lại trồng linh chi mới, cũng đem phương pháptrồng dạy cho Diệp Thương Huyền, phương pháp trồng linh chi, chỉ có Diệp Thương Huyền biết rõ, từ nay về sau nếu Diệp Vân không có mặt, chuyệnnày sẽ do Diệp Thương Huyền làm .
Khoảng thời gian này, Diệp Vân y nguyên siêng năng luyện đan, so sánhvới lúc trước, thuật luyện đan của Diệp Vân cũng đã rất có tăng lên,nhưng mà xác xuất thành công y nguyên thấp muốn chết, thời điểm vận khítốt, xác xuất thành công 1% tả hữu, thời điểm vận khí kém, thậm chí chỉcó hai ba phần ngàn.
Cũng may sản xuất đều là Tụ Hồn Đan, làm cho Diệp Vân cuồng hỉ khôngthôi, xem ra sau này hắn thật sự có thể luyện chế Tụ Hồn Đan !
Căn cứ thượng cổ luyện đan pháp phân cấp, trước mắt Diệp Vân mới xemnhư sơ cấp Luyện Đan Nhập Môn học đồ mà thôi, muốn tăng lên một chútcũng là ngàn vạn khó khăn.
Tuy trong đoạn thời gian này, thành quả luyện đan phi thường rõ rệt, chỉ Tụ Hồn Đan liền luyện chế ra mấy trăm khỏa, mình để lại vài khỏa, cònlại đều giao cho Diệp Thương Huyền phân phát cho tộc nhân. Nếu xác xuấtthành công có thể tăng lên một ít, hoặc là luyện đan một đạo tinh anhhơn một ít, sẽ không chỉ có điểm ấy thành quả .
Không có đạo sư, tự mình lục lọi tóm lại là không đồng dạng, nghĩ nghĩ,xem ra đi bái Dược tôn Hiên Dật làm sư học tập thuật luyện đan là tấtyếu, tuy Dược tôn Hiên Dật dạy, là thuật luyện đan bình thường, cùngthượng cổ luyện đan không hề cùng dạng, nhưng mà nhất pháp thông, vạnpháp thông, nếu như mình tu tập thuật luyện đan bình thường đến Dược tôn cảnh giới, không tin thượng cổ luyện đan thuật còn là nhập môn cấp nhưhiện tại!
Nhìn xem Diệp gia bày biện ra xu thế vui sướng hướng vinh, Diệp Vâncũng rốt cục có thể thả lỏng trong lòng đi đế đô . Vừa nghĩ tới đế đô,Diệp Vân liền nghĩ tới Khâu Anh, trong lòng lạnh lùng, là thời điểm đitìm Khâu Anh tính toán rồi !
- Vân nhi, ngươi thật muốn đi đế đô?
Nghe được Diệp Vân nói muốn đi đế đô, Diệp Thương Huyền không khỏitrong lòng xiết chặt, đế đô cũng không giống như Đông Lâm quận, chính là dưới chân thiên tử, chỗ các đại gia tộc hội tụ, Diệp Vân một người khó tránh khỏi ăn thiệt thòi, tuy nói thực lực Diệp Vân bây giờ cũng đãkhông kém hơn thập giai đỉnh phong cao thủ, nhưng mà trong kinh thành là cao thủ tụ tập a.
- Ân. Vì giải trừ độc trên người nhị thúc, Diệp Mông, cũng vì có thể học được luyện đan thuật, ta phải đi đế đô, thúc công yên tâm, ta đi đế đô, dù sao có Lê đại sư chiếu ứng, gia nhập Dược tôn Hiên Dật môn hạ, người bình thường không dám đụng đến ta !
Diệp Vân nói, trước kia Ân Mông Điền vừa mới tiện thể nhắn cho phụthân, Diệp gia giết Lưu Huân cùng Lưu Kham, là Dược tôn Hiên Dật thayDiệp gia bảo vệ, có thể thấy được lực ảnh hưởng của Dược tôn Hiên Dật to lớn ra sao.
Chương 183 Ám kim minh bài
Thấy Diệp Vân kiên quyết như thế, Diệp Thương Huyền nghĩ nghĩ, liềncũng đồng ý, để Diệp Vân một mực đứng ở trong sơn cốc này cũng khôngquá sự thật, Diệp Vân dù sao cũng là phải đi xem thiên địa rộng lớn bên ngoài một chút.
- Vân nhi, vừa rồi tam thúc ngươi đưa tới mấy thứ gì đó, ngươi mang ở trên thân, hẳn là có một chút tác dụng.
Diệp Thương Huyền từ trong túi càn khôn lấy ra một khối lệnh bài khôngbiết kim loại gì chế tạo, hiện ra màu vàng lợt nhàn nhạt, trên lệnh bàinày điêu khắc đồ án tinh mỹ, còn có một chút văn tự, phía trên có bốnchữ "Thiên Đô thương hội".
- Đây là cái gì?
Diệp Vân tò mò hỏi.
- Lệnh bài của Thiên Đô thương hội, chia làm xích hồng, ngân bạch, ámkim ba màu, cùng Thiên Đô thương hội giao dịch vật phẩm đạt tới số lượng nhất định, mới có thể đạt được loại minh bài này, ám kim chính là quycách cao nhất, cần theo chân bọn họ giao dịch đạt tới một ngàn vạn TụKhí Đan trở lên, mới có thể đạt được. Thiên Đô thương hội tại đế đô cũng có mở đấu giá hội, cửa hàng, có minh bài này, ở chỗ bọn hắn mua sắm vật phẩm, đều có một chút ưu đãi, nếu như không đủ tiền, còn có thể hướngbọn họ trực tiếp dự chi hai mươi vạn Tụ Khí Đan.
- Mặt khác trọng yếu hơn là, Thiên Đô thương hội tại đế đô có một ThiênTôn cấp cường giả tọa trấn, lúc cần thiết, còn có thể hướng hắn xin giúp đỡ, có cái lệnh bài này, chỉ cần không tổn hại đến lợi ích của Thiên Đô thương hội, chắc hẳn bọn họ đều sẽ hỗ trợ.
Diệp Thương Huyền nói, cái ám kim minh bài này, toàn bộ đại lục nhiềuquốc gia như vậy, tổng cộng chỉ phát hơn năm mươi khối mà thôi, rấtnhiều Hoàng thất hậu duệ quý tộc đều lấy không được, ý nghĩa trọng đại.
- Thúc công như thế nào bắt được khối lệnh bài này, chẳng lẽ giao dịch đã thành công?
Diệp Vân kinh ngạc hỏi, trong nội tâm sinh ra một ít ý nghĩ không tốt,Vân hồn ở trên minh bài cẩn thận đảo qua, khá tốt trên minh bài khôngcó làm cái thủ cước gì, xem ra Thiên Đô thương hội còn là rất thủ tín,là mình quá đa nghi .
- Nhị thúc tam thúc của ngươi cùng Bắc An quận Thiên Đô thương hội phânhội móc nối, chuẩn bị đem linh chi bán cho bọn hắn, nhưng Bắc An quậnThiên Đô thương hội phân hội trong lúc nhất thời căn bản cầm không ranhiều đan dược như vậy, chỉ có thể cùng Thiên Đô thương hội tổng hộiliên lạc, bọn họ trước đưa cho nhị thúc tam thúc ngươi năm mươi vạn TụKhí Đan cùng năm nghìn Ngưng Khí Đan, còn lại đợi người bên Thiên Đôthương hội tổng hội kia tới lại thanh toán tiền, mặt khác còn có ba khối loại ám kim minh bài này, tam thúc ngươi suốt đêm đem gì đó đưa trở về, lưu lại nhị thúc ngươi ở bên kia chờ đợi tiền hàng còn lại của Thiên Đô thương hội.
Diệp Thương Huyền giải thích nói.
Diệp gia buôn bán mấy vạn cây Huyết chi, Vân Hương chi cùng Ngân Nguyệtchi, tại Thiên Đô thương hội số lượng giao dịch, thậm chí vượt qua mộtít đế quốc hoàng tộc mấy chục năm giao dịch, một số linh chi này giaodịch, Thiên Đô thương hội tối thiểu có thể lợi nhuận hơn một ngàn vạn Tụ Khí Đan, hộ khách lớn như vậy, người của Thiên Đô thương hội còn khôngtranh thủ thời gian gắt gao quấn chặt?
- Cái Thiên Đô thương hội này tin được sao?
Diệp Vân hỏi, ở phương diện này, hắn còn là rất cẩn thận, dù sao chuyện cực kỳ quan trọng.
- Cái này đại khái có thể yên tâm, thời điểm giao dịch nhị thúc tam thúc ngươi rất cẩn thận, Thiên Đô thương hội cũng không hỏi lai lịch nhịthúc tam thúc ngươi, còn là rất tuân thủ quy củ.
Diệp Thương Huyền nói, lại cầm vài cái túi càn khôn.
- Những thứ này ngươi lưu ở trên người, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
Diệp Vân nhìn một chút, vài cái túi càn khôn này không gian rất lớn,bên trong có rất nhiều bình sứ, trong một cái bình sứ đại khái có mộttrăm viên Tụ Khí Đan hoặc là Ngưng Khí Đan, thô sơ giản lược tính toánmột cái, đại khái ba mươi vạn Tụ Khí Đan cùng năm nghìn Ngưng Khí Đan.
- Một cái Thiên Đô thương hội phân hội lớn như vậy, như thế nào chỉ có chút tiền như vậy?
Diệp Vân nghi hoặc hỏi thăm.
Diệp Thương Huyền ha ha cười nói:
- Nguyên vốn có thể cầm một ít đoái phiếu tới, đến các đại cửa hàng đềucó thể trao đổi thành Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí Đan, nhưng mà nhị thúccùng tam thúc ngươi vì để tránh làm cho người ta truy xét đến dấu vết để lại, yêu cầu Thiên Đô thương hội toàn bộ dùng Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí Đan tiền trả, cho nên cứ như vậy . . .
- Thúc công, những thứ này ta đều cầm đi, gia tộc muốn dung thì làm sao bây giờ?
- Chúng ta lưu lại nơi này hai mươi vạn Tụ Khí Đan, đủ rồi, chờ nhị thúc tam thúc ngươi trở về, chỉ là Tụ Khí Đan cùng Ngưng Khí Đan, cũng không biết có bao nhiêu.
Diệp Thương Huyền nói, tuy hiện tại còn không rõ ràng lắm sẽ tới taynhiều ít Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan, nhưng Diệp Thương Huyền có thể khẳng định, này tuyệt đối sẽ là một số tài phú cực kỳ khổng lồ, dùng phú khảđịch quốc để hình dung cũng không đủ! Đến lúc đó bọn họ chỉ biết buồnrầu nên đem những Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan này tiêu đi ra ngoài như thế nào.
Diệp Vân nghĩ nghĩ, lần này đi đế đô, tiêu dùng khẳng định rất nhiều,liền đem những Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan kia toàn bộ chuyển vào trongkhông gian bao tay.
- Vân nhi, từ nay về sau chúng ta làm như thế nào liên lạc với ngươi?
Diệp Thương Huyền hỏi, đế đô lớn như vậy, mặc dù biết rõ Diệp Vân ở đâu, chỉ sợ cũng vào không được Hoàng thành.
Diệp Vân suy nghĩ một chút nói:
- Nếu như sau này có tộc nhân muốn đến đế đô tìm ta, liền cưỡi Hỏa LinhĐiêu tới a, ta liền có biện pháp theo chân bọn họ liên lạc.
Hỏa Linh Điêu là yêu thú của Diệp Vân, cự ly hơn ngàn dặm cũng có thể cùng Diệp Vân tùy thời liên lạc.
- Tốt.
Diệp Thương Huyền gật đầu, đã như vậy, này cũng không thành vấn đề.
Ngoại trừ Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan, Diệp Vân còn thả trọn vẹn mấy ngàn cây Huyết chi, Vân Hương chi cùng Ngân Nguyệt chi ở trong không gianbao tay, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
Hết thảy chuẩn bị tốt, tùy thời có thể xuất phát đi đế đô .
Diệp Vân nghĩ nghĩ, dọc theo con đường này mang theo A Ly là được rồi,để cho Phong Hành Bạch Viên, Huyền Thiên Xích Hổ đám yêu thú còn lạicanh giữ ở lối vào sơn cốc, hắn ở nhập khẩu sơn cốc để lại một tia khítức Vân hồn, siêu cấp yêu thú, siêu cấp huyền thú dưới Yêu Vương cấpnếu như cảm nhận được khí tức Vân hồn này, đoán chừng là sẽ không tiếntới quấy rối, cho dù Yêu Vương cấp đến đây, cảm nhận được một tia khítức Vân hồn, cũng sẽ không không giải thích được xâm nhập phiến sơn cốc này.
Không biết đế đô cảnh tượng như thế nào, trước kia luôn nghe các tộcnhân nói đế đô như thế nào như thế nào phồn hoa, trong lòng của DiệpVân cũng có một chút hiếu kỳ, bây giờ có thể đi đế đô, trong lòng củahắn không khỏi sinh ra một ít chờ mong.
Mặt khác, Diệp Vân đối với luyện đan một đạo cũng sinh ra hứng thú mãnh liệt, đi theo Hiên Dật dược tôn, nhất định có thể học được không ít gìđó.
Chương 184 Yêu thú không đả thương người
Ở trong sơn cốc lại ngây người ba ngày, cùng các tộc nhân từng cái nóilời từ biệt, sau đó lại đi Đông Lâm quận thành một lần, bên Đông Lâmquận thành kia, phụ thân ở dưới Từ gia cầm đầu một đám võ đạo thế giaphụ tá, cũng đã đi vào quỹ đạo, bây giờ Diệp gia, danh tiếng chínhthịnh, bản thân Diệp Chiến Thiên đã là thập giai cường giả, thủ hạ lạicó nhiều thập giai yêu thú như vậy, võ đạo thế gia nào dám sờ Diệp Chiến Thiên rủi ro?
Tăng thêm lúc trước Diệp Vân phân cho các dân chúng Đông Lâm quận thành không ít mễ lương, những dân chúng kia đều nhớ kỹ Diệp gia bảo, DiệpChiến Thiên ban bố một ít pháp lệnh chấp hành đi ra ngoài đều rất thuậnlợi, bất quá vừa mới ổn định, vấn đề còn là khá nhiều.
Xác định bên Đông Lâm quận thành cũng không thành vấn đề, cùng phụ thânnói lời từ biệt, Diệp Vân từ Đông Lâm quận thành lấy một thớt Hắc Phong mã tốt nhất, mang theo A Ly cùng tiến lên đường, đường xá xa xôi, không biết khi nào thì mới có thể tới đế đô.
Đáng tiếc Hắc Ưng cùng Hỏa Linh Điêu đều có việc phải làm, bằng không cưỡi Hắc Ưng cùng Hỏa Linh Điêu đi đế đô hẳn là rất nhanh.
Dù sao thời gian còn rất nhiều, ven đường rất nhiều núi non trùng điệp,sau khi từ Hạ Địa Quỳnh Lâu đi ra, Vân hồn của hắn lại tăng cường rấtnhiều, không biết còn có thể bắt càng nhiều yêu thú hay không, cái duôithứ sáu của A Ly dài hơn phân nửa, đã là thập giai đỉnh phong huyền thú, cũng có thể bắt ba con yêu thú, dọc theo con đường này có thể tìm mộttìm, xem có phù hợp hay không.
Thập giai đỉnh phong yêu thú Diệp Vân cũng đã không có hứng thú, muốnbắt liền bắt Địa sư cấp trở lên ! Một con Địa sư cấp yêu thú, cho dùđụng phải Địa Tôn cấp cường giả, cũng là không chút thua kém!
Nếu có Thiên sư cấp yêu thú, vậy thì càng hoàn mỹ, cũng không biết Vânhồn của mình có thể hàng phục được hay không, nếu có thể hàng phục được, vậy thì trảo một con, nếu như hàng phục không được, này cũng chỉ có thể thôi . Đụng phải Thiên sư cấp yêu thú mặc dù đánh không lại, dọa nóchạy hẳn là có thể.
Tự sau khi ở Hạ Địa Quỳnh Lâu cùng Yêu Vương tiếp xúc, yêu thú huyền thú bình thường, Diệp Vân thật đúng là không để vào mắt.
Hắc Phong Mã một đường xuyên sơn vượt đèo, ở trên con đường sơn gian gập ghềnh chạy như điên, Vân hồn Diệp Vân thích phóng ra, một đường quétngang.
Dọc theo con đường này, phần lớn đều là ba bốn giai yêu thú, ngay cả tám chín giai yêu thú cũng phi thường hiếm thấy, tám chín giai yêu thú trởlên đều chỉ ở trong thâm sơn ẩn hiện.
Những địa phương này cùng Hạ Địa Quỳnh Lâu không cùng một dạng. Yêu thútrong Hạ Địa Quỳnh Lâu là khu vực phi thường rộng lớn hội tụ qua, chonên có rất nhiều thập giai yêu thú cũng không kỳ quái, mà những địaphương này, bình thường muốn tìm được một con tám chín giai yêu thú cũng không dễ dàng, càng không nói đến thập giai.
Đại khái ba ngày thời gian, Diệp Vân không thu hoạch được gì.
Hướng xa xa nhìn lại, sắc trời cũng đã dần dần ám xuống, phải nhanh tìmchỗ đặt chân một chút, bằng không lại phải màn trời chiếu đất cả đêm,tuy Diệp Vân đối với yêu thú ẩn hiện trong núi rừng cũng không sợ hãi,nhưng cả đêm đều ở trên đất hoang, tóm lại thật là một việc buồn bực.
Vân hồn đảo qua, phía trước năm dặm có một cái trấn nhỏ, hẳn là có thể ở bên kia đặt chân.
- A Ly, khuya hôm nay có chỗ ở rồi .
Diệp Vân cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của A Ly.
Xèo xèo.
Bộ dạng A Ly cũng rất vui vẻ.
Diệp Vân vỗ vỗ Hắc Phong Mã, Hắc Phong Mã cất vó chạy như điên.
Một người một hồ ly tiến vào trong tiểu trấn, chỉ thấy trấn nhỏ quan đạo rộng lớn, hai bên cửa hàng đều đóng cửa, lại có chút tiêu điều, mộttrận gió thổi tới, bay lên một hồi giương cát, bên đường vài lão nhângia cảnh tượng vội vàng.
Cái trấn nhỏ này quy mô còn là tương đối lớn, có vài ngàn nhà dân, bêncạnh các loại cửa hàng mặt tiền, lờ mờ có thể tưởng tượng nơi này trướckia náo nhiệt đến cỡ nào, nhưng không biết đã xảy ra chuyện gì, bây giờmọi người di tản. Vân hồn của Diệp Vân ở trong trấn nhỏ đảo qua, pháthiện cái trấn nhỏ này mười thất chín không, người lưu lại, cũng chỉ làmột ít lão giả tóc trắng.
Chẳng lẽ là bởi vì chiến loạn?
Diệp Vân bùi ngùi thở dài, nghe các tộc nhân nói, bên ngoài chiến loạnnhiều năm, thỉnh thoảng có phản quân bạo dân, cái trấn nhỏ này tiêu điều như thế cũng là chuyện có nguyên nhân.
- Phía trước có khách sạn.
Diệp Vân hơi có chút kinh hỉ, không nghĩ tới có thể ở trong trấn nhỏlụi bại này tìm được một gian khách sạn, thật sự quá không dễ dàng, saukhi Vân hồn tập trung chỗ đó, Diệp Vân đột nhiên phát hiện, chỗ đó lại có vài cổ khí tức cường giả.
Trong khách sạn nho nhỏ này, lại có ba thập giai cường giả.
Có một thập giai trung kỳ, còn có hai cái là thập giai sơ kỳ, dùng thựclực của mình, hoàn toàn không sợ, Diệp Vân yên tâm lớn mật thúc ngựa,đi chỗ khách sạn này.
Cái khách sạn này là một tòa kiến trúc cao nhất trong tiểu trấn, tổngcộng ba tầng, mặc dù có chút cũ nát, nhưng so với lộ túc dã ngoại, tựnhiên là tốt hơn rất nhiều.
Cái khách sạn này ngay cả tiểu nhị trông ngựa cũng không có, Diệp Vânnhảy xuống ngựa, đem Hắc Phong Mã thắt ở trên một cọc gỗ, đi vào trongkhách sạn.
- Khách quan, xin hỏi ngài là muốn ăn cơm hay là ở trọ?
Một lão nhân râu tóc có chút hoa râm đón chào, thời điểm đi đường có vài phần rung động.
- Trước lấy cho ta một ít thức ăn.
Diệp Vân ngắm nhìn bốn phía, trong hành lang xếp đặt năm bàn lớn, cáibàn bên trái Diệp Vân ngồi ba người, bên hông ba người này đều treo kim kiếm thuần một sắc, trong nội tâm Diệp Vân vừa động, kim kiếm này lúctrước hắn ở trong Hạ Địa Quỳnh Lâu đã gặp qua, là người của Thái Ất Kiếm Tông!
Ba nam nhân này đúng là vừa rồi Vân hồn của Diệp Vân điều tra đến bacái thập giai cao thủ, bọn họ mặc áo bào trắng, có vài phần khí chấtphiêu nhiên xuất trần, bất quá Vân sắc trên trán lại không là chínhphái như vậy, ánh mắt liên tiếp hướng một bên khác nhìn quanh.
Theo ánh mắt của ba người nhìn lại, một cái bàn bên góc phải, đang ngồimột nữ nhân, nữ nhân kia nhìn về phía trên bộ dạng khoảng hai tám tuổi,mặc bạch sắc sa y, tóc dài đen như mực kết thành búi tóc tinh xảo, có vẻ trang nhã đoan trang, hơn phân nửa mặt đều dùng khăn lụa che khuất, chỉ lộ ra mắt cùng một nửa mũi, nước trong đôi mắt sáng, lông mi cong láliễu, quả nhiên thanh lệ vô song, tuy là ngồi, nhưng lờ mờ có thể thấyđược tư thái yểu điệu, nàng đang châm rượu tự uống, mỗi lần uống rượu sẽ kéo khăn lụa, ánh mắt ba tên Thái Ất Kiếm Tông kia liền không tự giácđược rơi vào trên người của nàng, mục hiện vẻ si mê.
Ánh mắt của Diệp Vân chỉ là liếc nữ nhân kia, nội tâm liền chấn độngmạnh một cái, tuy thấy không rõ lắm mặt mũi của nàng, nhưng có thể xácđịnh, dưới khăn che mặt kia, tất nhiên là một khuôn mặt nghiêng quốcKhuynh Thành, mi mục như vẽ, trong đôi mắt mang theo một tia lãnh ý nhàn nhạt, Vân như thu huệ phi sương, lộ ra một loại khí chất lỗi lạc ở bên ngoài thiên địa, dùng tiên nữ hạ phàm để hình dung cũng không đủ.
Chương 185 Đạm đài lăng (1)
Gần kề chỉ là nhìn sang, Diệp Vân liền xác định, tu vi nữ nhân này tấtnhiên không đơn giản, trước dùng Vân hồn đảo qua khách sạn, chỉ pháthiện ba thập giai cao thủ, rõ ràng không có phát giác được nữ nhân nàytồn tại, nghĩ tới đây, trên lưng Diệp Vân mồ hôi lạnh cơ hồ muốn chảyxuống .
Có thể không bị Vân hồn của mình dò thám, nữ nhân này rốt cuộc là ai?
Diệp Vân rõ ràng cảm giác được Vân thái A Ly cũng có vài phần khác thường, sưu thoáng cái chui vào trong ngực Diệp Vân.
Nữ nhân kia làm như đối với Diệp Vân có vài phần hiếu kỳ, nhàn nhạtnhìn sang Diệp Vân, Diệp Vân biết vậy nên Vân hồn của mình lạnh run,có một tia dấu hiệu kết băng, khá tốt nữ nhân kia giống như đối với hắnkhông có địch ý gì, chỉ một lát liền đưa ánh mắt thu trở về, y nguyên tự rót rượu uống.
Lúc này Diệp Vân mới thở gấp thở ra một hơi, vận chuyển Vân hồn, làm cho mình khôi phục thái độ bình thường.
- Khách quan, món ăn của ngài đến đây.
Lão chưởng quỹ kia bưng vài món thức ăn đi lên, đặt ở trên mặt bàn.
Cái khách sạn này không có tiểu nhị, có chuyện đều là lão chưởng quỹ tự mình làm.
Diệp Vân cắm đầu ăn, hắn vừa rồi sợ tới mức hồn cũng muốn xuất khiếu, nữ nhân này, không phải người!
Một nhân loại, quả quyết không cách nào ở lúc ngưng tụ con mắt, phóngxuất ra loại khí tức linh hồn cường đại này, không biết là huyền thú gìhuyễn hóa thành hình người, nghe nói Huyền thú hóa hình đến nhân gian,bình thường sẽ không trắng trợn giết chóc, mình không nên trêu chọcnàng, hẳn là không có việc gì, bởi vì Diệp Vân không có cảm giác đếnnàng đối với mình có địch ý, nhưng ba người của Thái Ất Kiếm Tông kia sẽ rất thảm, chỉ là ba thập giai, nếu không có mắt dám đối với nàng làmcái gì, phỏng chừng chết cũng không biết chết như thế nào.
- Khách quan, tiểu điếm một hồi sẽ đóng cửa, nếu khách quan muốn đi mànói, tranh thủ thời gian rời đi a, nếu chậm, Hắc Phong Mã bên ngoài liền giữ không được.
Lão chưởng quỹ cẩn thận nói, hắn biết người rất nhiều, liếc liền nhìn ra Diệp Vân còn có bốn người bên kia đều là tu luyện giả.
- Cái này là vì sao?
Diệp Vân ngạc nhiên nói, cái trấn nhỏ này chẳng lẽ còn có cường nhân đến đoạt Hắc Phong Mã sao?
- Nói rất dài dòng, trấn nhỏ chúng ta vốn là trấn nhỏ phồn hoa nhấttrong phương viên mấy trăm dặm, chỉ là mấy năm trước không biết vì cáigì, trên núi phụ cận ra một con yêu thú hung mãnh, yêu thú kia không đảthương người, lại mà dê bò gà trong tiểu trấn toàn bộ ăn sạch, trước cómột chút tu luyện giả tới, nhưng đều không có thể đem con yêu thú kiađuổi đi, về sau người trên trấn đều chạy hết, chỉ còn lại có chúng tanhững lão già khọm không nỡ đi này còn ở lại đây, nếu như khách quanbuổi tối không đi, Hắc Phong Mã bên ngoài chỉ sợ cũng bị con yêu thú kia ăn hết.
Lão chưởng quỹ sầu lo nói, trước kia nói như vậy, rất nhiều khách nhâncưỡi ngựa tới đều bị sợ chạy, nhưng mà không có biện pháp, ở chuyện này, hắn còn là tương đương thành thực.
- Yêu thú không đả thương người?
Diệp Vân cảm thấy kinh ngạc hỏi.
- Là yêu thú gì?
- Là một con Cự Xà, còn mọc cánh!
Lão chưởng quỹ thổn thức nói.
- Vậy bọn họ là chuẩn bị ở trọ sao?
Diệp Vân nhìn sang bên cạnh.
- Bọn họ khuya hôm nay chuẩn bị ở tại chỗ này.
Lão chưởng quỹ giảm thấp thanh âm xuống nói, hắn còn tưởng Diệp Vân đối với cô nương kia sinh ra hứng thú, tu luyện giả là không thể đắc tội,chỉ có thể thành thật trả lời.
Diệp Vân chần chờ một lát, nữ nhân kia không phải là vì con yêu thú kia mà đến chứ, Cự Xà đã mọc cánh, mà vẫn còn không đả thương người, khôngbiết là yêu thú gì, chắc hẳn cấp bậc không thấp, Diệp Vân lại sinh ramột ít hứng thú, nếu như nữ nhân đối diện kia đối với con yêu thú kia có hứng thú, này nhất định là không tới phiên mình, nghĩ nghĩ, trước lưulại nhìn kỹ hẵng nói.
- Khuya hôm nay ta ở nơi này, nếu như Hắc Phong Mã bị yêu thú ăn, tacũng sẽ không trách lão trượng, đây là ngân lượng đưa cho lão trượng,không cần trả lại.
Diệp Vân từ trong túi càn khôn móc ra một thỏi hai mươi lượng, đặt lên bàn nói.
- Cái này nhiều lắm.
Lão chưởng quỹ rung giọng nói, khách nhân ở ba ngày, tăng thêm tiền cơm, tối đa cũng bất quá một lượng bạc mà thôi, đây chính là trọn vẹn haimười lượng bạc!
- Nhận lấy đi.
Diệp Vân nói, dù sao trong túi càn khôn mình bạc cùng hoàng kim cònnhiều, rất nhiều, cái lão chưởng quỹ này có thể đem chuyện tình yêu thúnhất nhất nói ra, làm người cũng không tệ lắm, cho nhiều một ít cũngkhông sao.
- Khách quan, ngài ở lại tiểu điếm, muốn ở mấy ngày liền ở mấy ngày.
Lão chưởng quỹ kích động nói.
- Ân.
Diệp Vân nhàn nhạt đáp, lúc này, bàn lớn bên trái kia, ba người củaThái Ất Kiếm Tông rốt cục kìm nén không được, hướng nữ nhân kia đi tới.
- Không biết cô nương sư thừa nơi nào?
Ba người Thái Ất Kiếm Tông kia coi như là có chút nhãn lực, tuy tham mộsắc đẹp, nhưng chứng kiến khí chất nữ nhân này bất phàm, khả năng cũnglà tu luyện giả, nên không dám lỗ mãng, không có quá phận.
Bất quá hai tám tuổi, tu vi cao tới đâu, hẳn là cũng không có khả năngđạt tới thập giai a? Cũng không biết sư môn hậu trường như thế nào.
Nữ nhân kia y nguyên lạnh lùng, không có trả lời, bộ dạng lại cũng không có tức giận, phối hợp uống rượu, phảng phất ba người này không phải nói chuyện với nàng.
- Khuya hôm nay khả năng sẽ xuất hiện yêu thú, bất quá cô nương khôngcần lo lắng, ba chúng ta chắc chắn bảo vệ cô nương chu toàn.
Một người nói.
- Cô nương khả năng không biết lai lịch của chúng ta, ba chúng ta là môn nhân Thái Ất Kiếm Tông, đây là đại sư huynh của ta, gọi Chu Duyên, nămnay ba mươi tuổi đã là thập giai trung kỳ cao thủ, chính là thiên phútrác tuyệt nhất trong trẻ tuổi Thái Ất Kiếm Tông, đây là tam sư đệ ta,gọi Lâm Đào, ta gọi Vương Việt, Lâm Đào sư đệ cùng ta đồng dạng, đều làthập giai sơ kỳ.
Người đứng ở bên trái nữ nhân kia giới thiệu nói.
- Thỉnh giáo phương danh cô nương?
Chu Duyên có chút ngạo khí nói, ba mươi tuổi thập giai trung kỳ cao thủ, có thể nói hơi có chút tư bản cuồng ngạo, nhưng mà ba người bọn họ,không quản nói cái gì đó, nữ nhân kia một mực hờ hững, làm cho bọn hắncó chút ảo não.
- Đạm Đài Lăng.
Tay phải như dương chi bạch ngọc của Đạm Đài Lăng, nâng lên chén rượutrong tay, nhấp một miếng, thản nhiên nói, y nguyên nghiêng mắt nhìncũng không nhìn ba người Chu Duyên, lại là hướng bên Diệp Vân nhìnthoáng qua.
Mặc dù Diệp Vân cách khá xa, nhưng ba chữ kia, lại rõ ràng lọt vào tai.
- A Ly, nàng rốt cuộc là lai lịch gì?
Diệp Vân dùng Vân hồn cùng A Ly trao đổi.
A Ly lắc đầu, nó thậm chí không biết Đạm Đài Lăng là Huyền thú gì, chỉ biết là thực lực Đạm Đài Lăng rất mạnh.
Ba người Chu Duyên mặt lộ vẻ vui mừng, bọn họ còn cho là mình tự giới thiệu, rốt cục đưa tới Đạm Đài Lăng chú ý.
- Đạm Đài cái họ này, rất là hiếm thấy, chẳng lẽ cô nương không phải người của Tây Vũ đế quốc?
Vương Việt nhân cơ hội chen miệng nói.