Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



**********
Chương 1022: Bỏ vào trong túi
Đỗ Khang hừ lạnh một tiếng: “Hiện tại cháu cũng đừng nói với ông chuyện trước kia Đỗ Nghĩa làm, rốt cuộc là cái tính chất gì, nói tới nói lui không phải bây giờ mẹ cháu phải cầu Thanh Vy sao? Không phải ông không giúp cháu, chỉ là người có kết quả xét nghiệm thành công với mẹ cháu là Thanh Vy, nó muốn cứu con của mình, cá nhân ông cho rằng điều này cũng không có gì sai!”
Con người Bạch Cẩm Sương lấp lóe: “Cho nên, ông vòng qua Mặc Tu Nhân đến tìm tôi là vì muốn là vì muốn nói với tôi, muốn cứu mẹ tôi thì phải giúp Đỗ Thanh Vy cứu Đỗ Nghĩa ra, đúng không?”
Đỗ Khang nghe xong lời Bạch Cẩm Sương nói, vẻ mặt có chút vi diệu: “Không chỉ riêng điều này!”
Bạch Cẩm Sương hơi híp mắt: “Nghe giọng điệu của các người thì hình như các người còn có điều kiện?”
Đỗ Khang nghĩ đến lời nói tiếp theo, mặt có chút nóng lên: “Cái kia......!Muốn Thanh Vy cứu người cháu, rất đơn giản, chỉ cần cứu Đỗ Nghĩa ra, mặt khác, cho chúng ta ba mươi phần trăm cổ phần của công ty nhà họ Tần là được.

Bạch Cẩm Sương không ngờ rằng nhà họ Đỗ lại lòng tham không đủ như thế, vậy mà muốn cổ phần của tập đoàn nhà họ Tần, còn đòi tận ba mươi phần trăm, phải biết, trong một tập đoàn lớn, có trong tay mười mấy phần tằm cổ phà cũng đã tương đương với quyền lên tiếng!
Nhà họ Đỗ đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ bọn họ cho là lợi dụng lúc Đỗ Yến Oanh bệnh là có thể bỏ tập đoàn nhà họ tần vào trong túi sao?
Sắc mặt của cô trở nên khó coi tới cực điểm: "Ông có biết mình đang nói cái gì không? Ông Đỗ?

Đỗ Khang tự nhiên là hiểu vì sao Bạch Cẩm Sương tức giận, thế nhưng mà nhà họ Đỗ bọn họ muốn giàu có, cho nên không thể bỏ qua cơ hội lần này được.

Ông ta quả thực là xụ mặt nói: “Tự nhiên là ông biết mình nói cái gì, cháu cũng đừng nói với ông cái gì, tập đoàn nhà họ Thị không phải là của cháu, nhưng không phải bây giờ cháu đang là mợ chủ của nhà họ tần sao? Một nửa tài sản của Mặc Tu Nhân cũng là của cháu rồi còn gì!”
Bạch Cẩm Sương không ngờ rằng Đỗ Khang có thể nói ra được những lời này, xem ra, nhà họ Đỗ bọn họ vì tiền mà không thèm mặt mũi luôn.

Cô cắn răng nghiến lợi mở miệng: “Xem như là tài sản của Mặc Tu Nhân cũng có một nửa của tôi, nhưng chúng tôi không bỏ ra nổi ba mươi phần trăm cổ phần.

Hơn nữa, đưa cổ phần cho Nhà họ Đỗ, chắc chắn nhà họ Tần sẽ mất đi quyền quản lý tập đoàn, loại chuyện này, làm sao Bạch Cẩm Sương có thể bảo Mặc Tu Nhân đi làm.

Đỗ Khang dõng dạc: “Các người thu mua cổ phần của người khác rồi chuyển tặng cho chúng ta, dù sao Nhà họ Tần cũng có tiền, ông chỉ cần ba mươi phần trăm cổ phần, chỉ cần đồ vật tới tay, nhìn thấy Đỗ Nghĩa ra, ông sẽ bảo Thanh Vy hiến tủy cho mẹ cháu!”
Bạch Cẩm Sương tái xanh mặt nhìn Đỗ Khang: “Nhà họ Đỗ ông công phu sư tử ngoạm như thế, không sợ chúng tôi trở mặt vô tình à?”
Đỗ Khang xem thường: “Cẩm Sương, ông nói thật với cháu, trên thế giới này, không phải cháu lợi hại là mọi chuyện sẽ được như ý, hiện tại chỉ có Thanh Vy mới có thể cứu mẹ cháu, chỉ cần các người không chịu hé miệng đáp ứng điều kiện của chúng ta một ngày thì Thanh Vy một ngày không ra, cho dù các người mạnh mẽ thì thế nào, còn không phải trơ mắt nhìn bệnh tình của mẹ cháu bị chậm trễ, những chuyện khác ông không nói nhiều, cháu tự suy nghĩ kỹ đi.

Đỗ Khang nói xong thì trực tiếp rời đi.

Bạch Cẩm Sương siết chặt tay, đứng ở dưới cao ốc bệnh viện, đôi mắt đỏ ửng, qua một lúc lâu sau cô mới điều chỉnh lại được trạng thái, xoay người đi lên tầng.

Nói thật, nhà họ Đỗ thật đã cho cô một bài học, hóa ra bây giờ cô mới biết có người vì lợi ích mà bất chấp vứt bỏ người thân.

Lúc trước chuyện Đỗ Nghĩa bắt nạt Vân Yến, không phải Bạch Cẩm Sương không muốn giúp đỡ, dù sao Đỗ Khang cũng đã quỳ xuống cầu xin Đỗ Yến Oanh, Bạch Cẩm Sương cũng không muốn để cho Đỗ Yến Oanh quá khó xử.

Thế nhưng chuyện Đỗ Nghĩa làm thật sự là quá ác liệt, chọc giận Sở Tuấn Thịnh cùng nhà họ Vân, cho dù Bạch Cẩm Sương muốn giúp, cũng không thể không để ý cảm thụ Vân Yến, dù sao Vân Yến cũng là người bị hại.


Trong lòng Bạch Cẩm Sương cũng biết rõ, Đỗ Nghĩa bị phán có mấy năm là kết quan nhà họ Vân và Sở Tuấn Thịnh nể mặt Mặc Tu Nhân mới có, nếu không sợ là lần này Đỗ Nghĩa đi vào sẽ bị người ta xử chết.

Chỉ là nhà họ Đỗ căn bản sẽ không suy nghĩ những thứ này, bọn họ bởi vì chuyện của Đỗ Nghĩa mà oán hận Bạch Cẩm Sương và Đỗ Yến Oanh, đứng ở phía sau tung tin đồn nhảm chửi bới Đỗ Yến Oanh, hiện tại, thừa dịp Đỗ Oanh sinh bệnh, muốn cầu cạnh Nhà họ Đỗ, thế mà công phu sư tử ngoạm, muốn kiếm bộn.

Tâm trạng của Bạch Cẩm Sương rất là khổ sở phức tap.

Bạch Cẩm Sương vào phòng bệnh, nhìn thấy Tống Đình Nguyên đã tới, Vân Yến cũng chào tạm biệt, Bạch Cẩm Sương không nói cái gì, tiễn cô ấy ra ngoài.

Vân Yến nhìn ra được là tâm trạng của Bạch Cẩm
Sương không tốt, chỉ là cô ấy nhìn ra được là Bạch Cẩm Sương không muốn nói.

Bạch Cẩm Sương đưa Vân Yến rời khỏi bệnh viện, Vân Yến lên xe, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gọi điện cho
Mặc Tu Nhân, nói chuyện Đỗ Khang tới tìm Bạch Cẩm
Sương cho Mặc Tu Nhân.

Nếu như Bạch Cẩm Sương nguyện ý nói chuyện này với Mặc Tu Nhân thì tốt, nếu như không nguyện ý thì để Mặc Tu Nhân hỏi một chút xem vì sao tâm tình của Bạch Cẩm Sương lại không tốt.

Mặc Tu Nhân nhận điện thoại, con ngươi lập tức trầm xuống, sau khi anh biết Đỗ Thanh Vy có thể cứu Đỗ Yến Oanh xong, liền để Triệu Văn Vương đi đến nhà họ Đỗ.

Chỉ là anh không ngờ rằng Đỗ Khang lại đi tìm Bạch Cẩm Sương, nhà họ Đỗ đang muốn làm cái gì?
Mặc Tu Nhân định gọi điện thoại cho Bạch Cẩm Sương hỏi rõ ràng mọi chuyện, nhưng vẫn sợ Bạch Cẩm Sương sẽ không nói thật cho anh biết.

Anh dự định tự mình đi đến bệnh viện một chuyển để xem tình huống.


Kết quả, Mặc Tu Nhân mới vừa lên xe, liền nhận được điện thoại của Triệu Văn Vương.

“Tổng giám đốc Mặc, tôi vừa tới nhà họ Đỗ thì mới biết được Đỗ Khang đã đi bệnh viện Mây Đức tìm cô Bạch, hơn nữa bà Đỗ là Hà Yến không cho tôi gặp Đỗ Thanh Vy, tôi đoán......!Chắc là bọn họ đã giấu Đỗ Thanh Vy đi rồi!” Triệu Văn Vương cũng không ngốc, bọn họ vừa nhận được tin tức đã đến nhà họ Đỗ để đàm phán, ai biết nhà họ Đỗ còn phản ứng nhanh hơn cả bọn họ.

Cũng đúng, một nhà bọn họ có hai người đi làm xét nghiệm, nếu xét nghiệm thành công, tự nhiên có thể lấy được rất nhiều chỗ tốt, chắc chắn sẽ chú ý tới kết quả này.

Mặc Tu Nhân nghe vậy, ánh mắt lập tức chìm xuống, thật ra trước đó khi anh nhận được điện thoại của Vân Yến, anh đã biết được chuyện Đỗ Khang đi tìm Bạch Cẩm Sương, trong lòng anh cũng đã suy đoán được rồi.

Bây giờ nghe Triệu Văn Vương báo cáo, trong lòng của anh càng hiểu rõ giống như là tấm gương.

Nhà họ Đỗ muốn vòng qua anh, đi tìm Bạch Cẩm Sương đàm phán, dù sao, anh là người mạnh mẽ cứng rắn, sẽ không phải nhà họ Đỗ nói cái gì thì đáp ứng cái đó!
Thế nhưng mà Bạch Cẩm Sương thì khác, thứ bày ra trước mặt cô là sinh mạng của mẹ ruột mình, đây chính là điều cực kỳ quan trọng, hơn nữa người thành phố Trà Giang đều biết anh yêu thương Bạch Cẩm Sương, nếu như Bạch Cẩm Sương mở miệng, anh có thể không đáp ứng yêu cầu của nhà họ Đỗ sao?
Nghe Vân Yến nói sau khi Đỗ Khang đi, cảm xúc của Bạch Cẩm Sương không quá tốt, nếu như Nhà họ Đỗ không có công phu sư tử ngoạm, đưa ra yêu cầu vô ý, Bạch Cẩm Sương sẽ không như vậy!
Nhà họ Đỗ có thể nói là tính toán đánh quá vang dội! Chỉ tiếc là bọn họ đã tìm nhầm đối tượng, người như Mặc Tu Nhân......!từ xưa đến nay ghét nhất là bị người khác uy hiếp.

Giọng điệu của anh vô cùng bình tĩnh: “Ban đầu tôi còn nghĩ lấy, nếu như Nhà họ Đỗ có kết quả xét nghiệm thành công với dì Đỗ, đồng ý làm phẫu thuật với dì Đỗ, chưa chắc tôi đã không cho nhà họ Đỗ chút chỗ tốt, thế mà......!Bọn họ lại không biết tốt xấu như thế, vậy cũng đừng trách tôi lòng dạ độc ác!”
Cách điện thoại, Triệu Văn Vương nghe thấy những lời Mặc Tu Nhân nói, phía sau lưng không nhịn được phát lạnh, anh ta hiểu rõ là lần này nhà họ Đỗ thật sự chọc tới Mặc Tu Nhân rồi..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK