Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********
Chương 953: Vỏ ngoài che mắt
Triệu Văn Vương cười khổ liếc mắt nhìn Mặc Tu Nhân: "Tổng giám đốc Mặc, phỏng đoán lúc trước của anh là đúng.

Lúc trước tôi thật sự không nên nghi ngờ suy đoán của anh.

Những chuyện anh nói đều do Hứa Phồn Tinh làm, tôi đã kiểm tra kỹ càng, phát hiện ra rất nhiều chứng cớ mà trước đây ta đã bỏ qua! Nếu như trước đây không phải tôi điều tra sai hướng, thì trên thực tế, những thứ đó muốn kiểm tra ra cũng không khó!"
Mặc Tu Nhân nhướng mày, trực tiếp nói: "Cậu tìm được chứng cứ gì, nói tôi nghe xem!"
Triệu Văn Vương hít sâu một hơi: "Trong lần gửi chuột chết trước, chúng tôi đoán có thể có người lợi dụng lộn xộn mà bỏ lên xe chuyển phát nhanh, bởi vì ở đó không có camera giám sát, vậy nên không tra ra được gì, chỉ có điều, từ trên người Hứa Phồn Tinh điều tra việc này, tôi đã phát hiện ra một điều!" “Có chuyện gì vậy?” Mặc Tu Nhân liếc nhìn anh ta.

Triệu Văn Vương liếc nhìn Bạch Cẩm Sương trong tiềm thức, có chút do dự nên không nói.


Mặc Tu Nhân cau mày: "Sao thế? Cậu có phiền nếu Cẩm Sương nghe thấy không?"
Triệu Văn Vương vội vàng lắc đầu: "Không phải, tổng giám đốc Mặc, chỉ sợ nếu nói chuyện này ra, sẽ làm cho cô Bạch thấy kinh tởm!"
Bạch Cẩm Sương xua tay: "Không sao, nói cho tôi biết, tôi không dễ bị tổn thương như vậy!
Triệu Văn Vương mím môi nói: "Tôi phát hiện ra rằng, bố mẹ của Hứa Phồn Tinh thực sự sống ở cùng quận nơi người chuyển phát nhanh chuyển đồ phát nhanh.

Nếu tôi không đoán sai, lẽ ra họ đã giúp Hứa Phồn Tinh nhét gói đồ vào đó.

Khi đó chúng tôi chậm trễ mãi không tìm ra người này, có chút giống như là mò kim đáy bể vậy, tất nhiên là sẽ không tìm được, nếu như chúng tôi trực tiếp điều tra đến người thân của Hứa Phồn Tinh, khẳng định sẽ có hoài nghi trực tiếp lên cô ta.

Bây giờ, tôi đã cho người đi tìm bố mẹ của Hứa Phồn Tinh bên kia rồi, tôi tin rằng, người của tôi nhất định có thể khiến bọn họ nói thật!"
Ánh mắt Mặc Tu Nhân trầm xuống: "Chuyện nhà họ Thẩm bị tạt nước, có lẽ cũng là do cô ta làm, chỉ có điều, chuyện này lúc đó là nhà họ Thẩm bảo vệ cô ta, cũng coi như bảo vệ thể diện một mặt cho cô ta, chúng ta tạm thời không nói đến nữa, chuyện của hôm qua thì sao?"
Triệu Văn Vương nói: "Ngày hôm qua...tôi phát hiện.

Thật ra trước ngày hôm qua, Hứa Phồn Tinh và Lý Thành Chí có xuất hiện cùng lúc!"
Mặc Tu Nhân nhướng mày: "Cụ thể hơn?"
Triệu Văn Vương mím môi, nghĩ đến những chuyện đó, trong lòng có chút chán ghét: "Theo những gì tôi tìm được, lẽ ra Hứa Phồn Tinh muốn Lý Thành Chí giúp cô ta xử lý cô Bạch.

Lúc đầu Lý Thành Chỉ không đồng ý.

Trước đây tôi đã nói cho anh rồi.

Lúc trước, con trai Lý Thành Chỉ vừa mới đến trường mẫu giáo mới, kết quả là trong vòng mấy ngày, Lý Thành Văn...bị xe tông chết, Lý Thành Chí liền chuyển hết hận thù cho anh và cô Bạch Vì vậy, anh ta đã đồng ý yêu cầu của Hứa Phồn Tinh, giúp cô ta đối phó với cô Bạch.

Thế nhưng...tôi mới biết rằng con trai của Lý Thành Chí không chết vì tai nạn!"
Mặc Tu Nhân nhướng mày: "Ồ..ý cậu là..."
Triệu Văn Vương cho biết: "Là do Hứa Phồn Tinh đã nhờ người làm.

Lúc đầu khi Lý Thành Chí đến công ty xin lỗi anh, vốn phải là thư ký Trương tiếp đãi.

Tuy nhiên, Hứa Phồn Tinh đã cho thư ký Trương được hưởng lợi, còn Hứa Phồn Tinh cuối cùng thì thay anh ta tiếp đãi.


Tôi không để ý đến lúc đó.

Hôm nay tôi kiểm tra camera giám sát và phát hiện ra rằng Hứa Phồn Tinh dường như đang an ủi vợ chồng Lý Thành Chí khi vợ chồng Lý Thành Chí rời đi!" Mặc Tu Nhân cụp mắt xuống, không biết đang suy nghĩ gì.

Bạch Cẩm Sương bị những lười Triệu Văn Vương nói vừa rồi khiến cho cô thật sự không thể hồi phục được ngay tinh thần, phải mất một lúc lâu sau cô mới lên tiếng: "Vì vậy...Hứa Phồn Tinh đã giết con trai của Lý Thành Chí để cho Lý Thành Chỉ nghe lời cô ta, và khiến anh ta hận tôi và Mặc Tu Nhân hay sao?"
Triệu Văn Vương gật đầu: "Đúng là như vậy.

Hứa Phồn Tinh đưa cho thư ký Trương một khoản tiền, kêu cô ta ra mặt tìm người giết đứa nhóc mập mạp Lý Thành Văn, nhưng lại tạo ra cảnh Lý Thành Văn vô tình chết, Thư ký Trương cảm giác tồn tại quá yếu, tôi trước đây đều không chú ý đến cô ta.

Mà bên Lý Thành Chí, Lý Thành Văn chết rồi, anh ta đi trường mẫu giáo điều tra một lượt, được biết con trai mình ở trường mới bị người ta xa lánh, tâm trạng không tốt, vậy nên mới không cẩn thận bị xe đâm chết.

Những điều này đều là Hứa Phồn Tinh cố ý để anh ta nhìn thấy, anh ta bị vỏ ngoài che mắt, vậy nên, đẩy thù hận lên cô và tổng giám đốc Mặc."
Bạch Cẩm Sương không khỏi lắc đầu: "Trên đời làm sao lại có người độc ác như vậy!"
Mặc Tu Nhân vươn tay xoa xoa mái tóc an ủi cô, sau đó hỏi Triệu Văn Vương: "Vậy hôm qua đều do một tay Hứa Phồn Tinh sắp xếp mọi chuyện đúng không?"
Triệu Văn Vương gật đầu: "Đúng vậy, chỉ là trước đó cô ta hình như không có dự định gây ra sự việc lớn như vậy.

Vụ chuột chết lúc trước chẳng qua là do lúc đó cô ta không bị nghi ngờ.

Nói chung là khó mò kim đáy bể, nhưng mà chuyện lần này, lỗ hổng rất nhiều, nếu như anh không nghi ngờ đến cô ta, tôi muộn nhất thì ngày mai cũng sẽ điều tra đến cô ta thôi!"
Mặc Tu Nhân hỏi lại: "Thế thì làm sao cô ta biết Cẩm Sương đang mang thai? Cậu có manh mối gì về chuyện này không?"
Triệu Văn Vương gật đầu nói: "Chuyện này...tôi cũng đã phát hiện ra.

Hứa Phồn Tinh đến bệnh viện y khoa trực thuộc đại học y Trà Giang vào tối hôm qua, Lý Thành Chí sống ở bệnh viện đó.

Vợ anh ta đã ở đó vào chiều hôm qua, mà điều quan trọng nhất, tôi tìm người đi tra camera giám sát của bệnh viện, anh cùng cô Bạch...hôm qua ở bệnh viện, có lẽ là đã gặp qua vợ của Lý Thành Chí, chỉ có điều khi đó hai người không chú ý thôi!"
Mặc Tu Nhân ánh mắt trầm xuống sâu vô cùng "Vậy...chính là vợ của Lý Thành Chí đã nói với Hứa Phồn Tinh về việc Cẩm Sương mang thai?"
Triệu Văn Vương gật đầu: "Theo tôi phỏng đoán thì hình như là thế"
Mặc Tu Nhân nhắm mắt và đưa tay chạm vào tóc Bạch Cẩm Sương, một lúc sau, anh nói: "Nhanh chóng tìm vợ của Lý Thành Chí trước khi tan làm, bảo với cô ta chuyện, Hứa Phồn Tinh vì lợi dụng Lý Thành Chí, đã tìm người hại chết con trai cô ta!"
Triệu Văn Vương ánh mắt khẽ lóe lên, anh ta hiểu ý của Mặc Tu Nhân: "Vậy thì chúng ta...bây giờ không động gì đến Hứa Phồn Tinh sao?"

Mặc Tu Nhân cười nói: "Khi vợ anh ta là Lý Thành Chí gặp cô ta, bọn họ sẽ bị khống chế cùng lúc luôn.

Ngoài ra, thư ký Trương cũng vậy, đem người đến Tử Uyển, buổi tối...Giúp tôi hẹn Sở Hạnh Từ đến Tử Uyển!"
Triệu Văn Vương rất hiểu Mặc Tu Nhân, chỉ từ vài câu nói của anh, Triệu Văn Vương đã đoán được Mặc Tu Nhân muốn làm gì.

Anh ta vội vàng gật đầu: "Được, tôi sẽ làm ngay!" Triệu Văn Vương rời đi, Bạch Cẩm Sương còn đang ngần người, Mặc Tu Nhân ánh mắt lóe lên, anh nói nhỏ: "Làm sao vậy? Bị dọa đến ngốc rồi hả?" Bạch Cẩm Sương lắc đầu: "Không phải...em chỉ nghĩ rằng Hứa Phồn Tinh...thậm chí còn xấu xa hơn cả em nghĩ."
Mặc Tu Nhân im lặng một lúc: "Đừng suy nghĩ nhiều nữa.

Lý Thành Chí là con dao trong tay Hứa Phồn Tinh.

Anh ta không biết rõ mọi chuyện.

Anh ta không tìm ra nguyên nhân cái chết của con trai mình nên anh ta đã phát điền và bị người khác lợi dụng.

Chẳng trách ai được!"
Bạch Cẩm Sương gật đầu không nói gì, nhưng tâm trạng của cô hiển nhiên là không tốt lắm!
Mặc Tu Nhân không thể không an ủi cô: "Người tốt vẫn có hồi báo tốt.

Em thấy đấy, anh chàng shipper Now đó bởi vì trước đây em tha cho anh ta một lần, nên vô cùng cảm kích với em, nghe thấy có người muốn hại em đã lập tức báo cho em biết, không thì...nếu chiều nay em mà uống cốc nước đó, vậy thì tình hình thực sự nguy rồi!"
Nghe vậy, Bạch Cẩm Sương đột nhiên chỉ cảm thấy sống lưng toát mồ hôi lạnh, hiện tại nghĩ đến những gì Mặc Tu Nhân nói, trong lòng thật sự vẫn còn khiếp sợ.

Tuy nhiên, cô cũng nghĩ đến người shipper Now đó nói rằng Hứa Phồn Tinh đã thề thốt rằng cô ta có nhà họ Thẩm làm hậu thuẫn cho mình, và rằng Mặc Tu Nhân thích cô ta, cho dù có làm những điều này, cô ta cũng chỉ là làm ra chút chuyện, cũng không sợ!
Cô liếc mắt nhìn Mặc Tu Nhân: "Hứa Phồn Tinh nói...anh thích cô ta?" Mặc Tu Nhân sắc mặt hơi thay đổi: "Em tin cô ta à?".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK