Lăng Như Yến không ngờ rằng, nói xấu sau lưng người khác, còn bị người bắt gặp.
Cô ta nhìn Bạch Cẩm Sương một cái, lập tức hoảng sợ, nhưng vẫn ngoan cố, trợn mắt nhìn Bạch Cẩm Sương: “Đơn đặt hàng của Quý Nhiên và Nguyên Hòa Hạ đều bị hủy bỏ rồi, người ta còn yêu cầu bồi thường, nói cô đánh khách hàng trước mặt mọi người, cô dám nói, là không có chuyện này không?”
Vốn đĩ, ngày hôm qua Nguyên Hòa Hạ và Quý Nhu có nhiệm vụ chụp ảnh, Hoàng Thụy bên kia đều đã tan làm rồi, họ mới qua tới.
Lúc ấy chỉ tóm được một mình Lăng Như Yến, Lăng Như Yến biết được chuyện gì đã xảy ra, sáng sớm liền chặn Lâm Thanh Thuấn lại, yêu cầu xử phạt Bạch Cẩm Sương.
Lâm Thanh Thuấn nhíu mày một cái, anh ta nhìn về phía Bạch Cẩm Sương: “Cẩm Sương, em nói một chút xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?”
Lâm Thanh Thuấn biết Quý Nhu và Nguyên Hòa Hạ muốn hủy đơn đặt hàng, chỉ có điều, hôm qua lúc họ tới, anh ta đã tan làm rối, từ đầu đến cuối không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Bây giờ trang sức đã sắp chế tạo xong, họ không chỉ không cân, còn đem hết tất cả trách nhiệm đẩy lên trên người công ty, công ty còn phải đồng thời chịu đựng tổn thất về danh dự cùng kinh tế, đây là điều mà Lâm Thanh Thuấn không cho phép xảy ra.
Bạch Cấm Sương nhìn Lâm Thanh Thuấn một cái, mặt không biểu cảm nói: “Em đúng là đã đánh người, phải xử phạt như thế nào, em cũng chấp nhận!”
Cô không thể nào trước mặt nhiều người vậy, nói cô đánh Nguyên Hòa Hạ, là bởi vì Nguyên Hòa Hạ làm người thứ ba, nhúng tay vào chuyện tình cảm của Tê Bạch Mai và Tăng Vỹ.
Cho là Nguyên Hòa Hạ không biết xấu hổ, thì Tê Bạch Mai vẫn cần thể diện.
Lâm Thanh Thuấn nhíu mày gay gắt: “Nói như vậy, lời của Nguyên Hòa Hạ nói đều là thật, em đánh cô ta, cô ta mới đòi hủy bỏ đơn hàng đặt làm riêng?”
Mắt Bạch Cẩm Sương lóe lóe: “Cô ta nghĩ thế nào, em thật sự không biết, nhưng mà, em đánh cô ta là sự thật!”
Mọi người trong tổ thiết kế ngơ ngác nhìn nhau.
Không nghĩ tới, Bạch Cẩm Sương đã đánh người còn cây ngay không sợ chết đứng thừa nhận như vậy.
Lâm Thanh Thuấn có chút đau đầu.
Chỉ là, còn không đợi anh ta nói chuyện, Lăng Như Yến và Thượng Vân Dương đã kiềm chế không được nữa.
Lăng Như Yến: “Không nhìn ra được, nhà thiết kế Bạch, đánh khách hàng còn thẳng thắn thừa nhận như vậy, người này Sau này còn dám tìm cô làm thiết kế sao?”
Thượng Vân Dương: “Giám đốc Lâm, cô ta đuổi đi hai người khách hàng, còn tạo cho công ty tổn thất về danh dự và kinh tế nghiêm trọng như vậy, anh không thể nhẹ nhàng tha cho cô ta, tình huống như vậy, nhất định phải trừng phạt thật nặng, mới có thể làm cho lửa giận của khách hàng lắng xuống, để cho những người khác trong tổ thiết kế tâm phục khẩu phục nha”
Lâm Thanh Thuẩn gắt gao nhíu mày lại: “Về chuyện này, tôi đi xin chỉ thị của tổng giám đốc Mặc trước, rồi mới quyết định sau!”
Anh ta thực sự muốn giúp Bạch Cẩm Sương, chỉ là Bạch Cấm Sương công khai thừa nhận cô đánh người như vậy, anh ta không thể bênh vực một cách trắng trợn được, chỉ có thể xem thử tổng giám đốc Mặc có ý gì không.
Thượng Vân Dương nghe những lời như vậy, liên lập tức không vui: “Chuyện này mà anh còn không xử lý được sao! Tại sao còn phải xin chỉ thị của tổng giám đốc Mặc!”
Cô ta không nhịn được, liên lấy ra cái danh bản thân là bạn gái của Lâm Thanh Thuấn.
Lăng Như Yến cũng phụ họa theo: “Loại chuyện này, không cần xin chỉ thị của tổng giám đốc Mặc, sợ là cũng sẽ bị sa thải thôi, giám đốc Lâm, nhiêu đôi mắt nhìn thấy như vậy, anh không được có sự không công bằng đó!”
Lâm Thanh Thuấn vẻ mặt khó coi: “Ý cô là, để tôi trực tiếp sa thải Bạch Cẩm Sương sao?”
Lăng Như Yến nhún nhún vai, làm ra vẻ đương nhiên: “Không đúng sao?” Đúng lúc này, đột nhiên có người tiến vào tổ thiết kế, giễu cợt nói: “Chuyện gì vậy, còn cái gi thế nào cũng phải sa thải Bạch Cẩm Sương!"
Tê Bạch Mai nhấc chân đi tới.
Hôm nay cô ta đến tìm Bạch Cẩm Sương, để ký hợp đồng hủy bỏ đơn đặt hàng, làm thế nào cũng không nghĩ tới, tố thiết kế nhao nhao hỗn loạn, ngay cả khách hàng tới cũng không chào hỏi.
Cô ta vừa tiến vào, thì liên nghe thấy có người rêu rao, muốn sa thải Bạch Cẩm Sương.
Tê Bạch Mai lập tức không mặc kệ được, Bạch Cẩm Sương là bạn của cô ta, ai muốn đối phó với Bạch Cẩm Sương, thì phải qua ải của cô ta trước!
Bạch Cấm Sương vừa nhìn thấy Tê Bạch Mai liên đau đầu: “Sao cậu lại tới đây?”
Tê Bạch Mai bĩu môi một cái: “Tớ dù sao cũng là khách hàng của công ty các cậu, làm sao, còn không được đến sao?”
Bạch Cẩm Sương im lặng nhìn nàng một cái, không muốn nói chuyện.
Lăng Như Yến lập tức ra nghênh đón, giọng nịnh hót: “Tê tiểu thư, Bạch Cấm Sương đánh khách hàng, bây giờ khách hàng người ta với bạn cô ấy, đều muốn hủy đơn hàng trang sức đặt làm riêng, công ty đang thương lượng, làm sao để xử phạt cô ta, đơn đặt hàng lúc trước kia của cô, sợ là cô ta không thể làm được nữa, ngài thật ra có thể cân nhäc những người tiếp theo giúp ngài đặt làm riêng trang sức!”
Tê Bạch Mai châm chọc nhìn Lăng Như Yến, nói: “Những người khác, người cô nói chắc là cô quá!”
Lăng Như Yến còn chưa nhận ra sự khó chịu, tha thiết cười nói: “Tôi cũng có thể, thiết kế cũng thường xuyên được khen ngợi!”
“Khen ngợi, chắc tự cô khen ngợi cô quá, mặt cô cũng thật dày, còn đòi xử phạt Bạch Cẩm Sương, tôi thấy cô còn muốn đuổi Bạch Cẩm Sương đi, còn nữa, tôi có thể nói đặc biệt nói rõ cho cô biết, Bạch Cẩm Sương đánh người, là vì tôi, đừng có làm trò mê hoặc trên người tôi, cẩn thận tôi cho cô đau mắt.”
Lâm Thanh Thuấn nghe lời này, hơi biến đổi sắc mặt: “Cô Tê, ý của cô là, Bạch Cẩm Sương đánh người, có liên quan tới cô?”
Sắc mặt Bạch Cẩm Sương trở nên khó coi: “Tê Bạch Mai, cậu đủ rồi, ở đây không có chuyện của cậu!” Chuyện bị người phản bội, không có ai muốn lôi ra để tất cả mọi người bàn tán cười nói.
Tê Bạch Mai bĩu bĩu môi mặc kệ: “Làm sao mà không phải chuyện của tớ, tớ từ trước đến nay không biết, Nguyên Hòa Hạ kia là khách hàng của cậu, cậu vì tớ mới đánh Nguyên Hòa Hạ, ở vị trí bị động như vậy, tớ làm sao có thể không quan tâm!”
Tê Bạch Mai nói xong, bất chấp sắc mặt Bạch Cẩm Sương càng trở nên khó coi, trực tiếp nói với Lâm Thanh Thuấn: “Giám đốc Lâm, khách hàng Nguyên Hòa Hạ kia của các anh, lại là người thứ ba, tôi nói công ty mấy anh chọn khách hàng, đúng là không nhìn nhân phẩm, loại khách hàng này cũng tiếp đón, bây giờ còn mặt mũi làm khó dễ Bạch Cẩm Sương!”
“Bạch Cẩm Sương ở trong quán cà phê vì tôi làm việc chính nghĩa, mới đụng chạm tới người thứ ba kia, tôi thật không nghĩ tới, người thứ ba kia còn tới cửa làm khó cô ấy, công ty các người cũng thật buôn cười, bây giờ còn định đứng về phía của Nguyên Hòa Hạ kia, thay cô ta lấy lại công bằng sao? Nói như vậy, toàn bộ công ty các người đều đứng về phía người thứ ba kia, cảm thấy làm người thứ ba vinh quang, hoàn toàn không suy nghĩ tới động cơ Bạch Cẩm Sương làm chuyện này sao?”
Lâm Thanh Thuấn hoàn toàn không nghĩ tới, sự việc này lại là như vậy.
Sắc mặt anh ta biến đổi, mở miệng nói: “Sự việc này, lúc trước công ty chúng tôi chưa điều tra rõ ràng, bây giờ nếu đã biết chuyện xảy ra, tôi sẽ xin chỉ thị tổng giám đốc Mặc, để cho anh ấy xử lý chuyện này!”
Trên mặt Tê Bạch Mai thoáng qua một vẻ kinh ngạc: ”Tổng giám đốc Mặc? Người anh nói là...Mặc Tu Nhân?”
Lâm Thanh Thuấn gật đầu một cái: “Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”
Vẻ mặt Tê Bạch Mai đây vẻ phức tạp, xoay người hứng thú nhìn Bạch Cẩm Sương một cái sâu xa: “Không có vấn đề gì! Xin chỉ thị của tổng giám đốc Mặc à, tôi cảm thấy ý kiến này vô cùng tốt!”
Đám người này sợ không biết là, Bạch Cẩm Sương chính là vợ của Mặc Tu Nhân, nếu không, còn dám ầm ĩ đòi xử phạt cô ấy sao? Nghĩ như vậy, cô ta ngược lại không cần tranh luận gì cùng đám người này nữa.
Thượng Vân Dương không kiểm được, không nghĩ tới rằng, cô ta với Lăng Như Yến thừa cơ hãm hại lâu như vậy, kết quả lại vân như thế.
Cô ta trực tiếp cao giọng: “Như vậy sợ là không công bằng đâu, Bạch Cẩm Sương vứt bỏ khách hàng, tạo cho công ty tổn thất to lớn, là sự thật không thể chối cãi, chẳng lẽ lúc chúng ta tiếp nhận đơn đặt hàng, còn phải kiểm tra quan hệ cá nhân và nhân phẩm của khách hàng sao? Đây là cô Tê đang muốn lẫn lộn sự thật, Bạch Cẩm Sương muốn làm sứ giả chính nghĩa, không ai ngăn cản cô ta, thế nhưng cô ta làm liên lụy đến công ty, đây cũng là lỗi của cô ta”
Danh Sách Chương: