Mười phút sau, Weibo cùa Lục Kì Hữu đăng tin.
Anh ta đã tweet lại bài đãng trên Weibo chính thức với tám từ ngắn gọn: [Từ ngữ thô lỗ, diễn đạt chính xác.
]
Một nhóm cư dân mạng hóng dưa bở: […]
Anh em nhà họ Lục bị điên à?
Điên hơn nửa, vẫn cỏn ờ phía dưới.
Con cả Tư gia của gia tộc lớn thứ ba ờ Bắc Thành đã lên mạng, anh ta đích thân trực tiếp đảng lại Weibo của Lục Ki Hữu, gõ âm tiết đầu tiên thông báo công khai trong năm nay.
Tư Mộ Bạch: [ừm] ừm???
Là tài khoản bị đánh cắp sao??
Nhưng ai lại dám trộm tài khoản của Tư Mộ Bạch…
Hai gia tộc không đội trời chung ờ Bắc Thành đến đứng ngang hàng với Vân Thanh, thành công khiến Vân Nghiên Thư nổi tiếng không hoàn toàn thất bại.
Những người hóng dưa bắt đầu bình tĩnh trở lại.
Hai đại gia tộc này không phải kẻ ngốc, bây giờ là lúc nhảy ra hỗ trợ Vân Thanh…có thể là, chuyện này đơn giản như vậy?
Gió tanh mưa máu trên mạng, Vân Thanh thực sự không biết.
Cô ấy lặng lẽ ngồi đó từ đầu đến cuối, thậm chí không có một luật sư, cô độc một mình, nhưng không thể giải thích được có khí thế của cả một đội.
Thẩm phán đã sắp xếp các bằng chứng, cảm thấy rằng vụ án gần như có thể được khép lại.
“Tất cả bằng chứng cùa nguyên đơn đã được nộp cho tòa án.
Bị cáo có chối tội không?11
Mọi con mắt đều đổ dồn về bị cáo.
Vân Thanh xếp những nếp gấp trên váy rồi từ từ đứng dậy.
“Tôi không nhận.
”
Vân Hiển Tôn tức giận đập bàn; “Cái đứa súc sinh này, mày còn phân minh cái gl nữa?”
Vân Thanh liếc ông ta một cái, rồi quét ánh mắt qua Vân Nghiên Thư bên cạnh, lạnh lùng cắn môi.
“Vân Kiều Kiều không phải là tôi giết.
Tôi không làm chuyện này, làm sao tôi phải nhận?”
Vẻ ngoài điềm tĩnh của cô, khiến cho Vân Nghiên Thư không chịu được nắm chặt lòng bàn tay…chẳng lẽ cô ta đã bò lỡ điều
gì?
Không thể nào, những người nên loại bỏ cô ta đã dọn dẹp sạch sẽ, con nhỏ hèn hạ đó không có bất
cử chứng cớ nào để lật lại cả.
“Thưa quan tòa, tôi đã viết đơn trước khi khai tòa, tôi có một người quan trọng làm chứng.
”
Vân Thanh nhìn một hồi lâu, binh tĩnh trả lời “Bây giờ tôi có thể mời anh ta ra làm chứng trước tòa.
”
Cô ta vẫn còn nhân chứng?
Đám phóng viên đang trò chuyện thảo luận với nhau, Vân Nghiên Thư tái mặt, nghiến răng.
Cảm giác mất kiểm soát chết tiệt lại tới….
Chỉ nghe thấy ngoài cửa có tiếng xe lăn đến.
Đám phóng viên nhìn ra ngoài cửa, Tạ Lãng đẩy người ngồi trên xe lăn, A Kim bước vào với một chân còn đang bó bột.
Hai chân Vân Nghiên Thư mềm nhũn,suỷt chũt nữa ngã xuồng ghế.
….
Sao có thể chứ?
A Kim làm thế nào mà còn sống?
Mặc Từ đeo mặt nạ đứng trong đám đông cũng lộ ra vé hoảng sợ, anh ta ẽo ràng đã đẩy người và xe xuống vách đá.
Trừ khi….
Từ đầu đã là một ván cờ.
Mặc Từ ngước đầu lên, nhìn chằm chằm bị cáo, người phụ nữ như yếu đuối đó!
Anh ta cho rằng bản thân là người sắp đặt mọi chuyện, không thể ngờ…từ lúc bọn họ bắt đầu kế hoạch, thì đã sa vào bẫy cùa Vân Thanh.
Cô ta không bao giờ chù động tấn công, tư đầu đến cuối đều là ờ đó đợi bọn họ đợi bọn họ nhảy vào lưới mà cô ta bố trí.
Mặc Từ môi tái nhợt.
Danh Sách Chương: