Anh ta nắm lấy lưng ghế của Lục Kỳ Hữu.
“Anh trai…anh lái chậm chút, em buồn nôn…”
Lục Kỳ Hữu lạnh lùng, đạp mạnh ga, khiến Lục Tu ngã từ trên ghế xuống.
“Anh…em sai rồi…em sẽ không dây dưa với lũ khốn đó nữa…”
‘Kít – – ’ một tiếng phanh gấp.
Chiếc Bentley màu đen bóng với những đường nét sắc sảo dừng lại trước tiếng phanh gấp đột ngột.
Lục Tu vừa mới leo trở lại chỗ ngồi, suýt chút nữa theo quán tính ra ngoài.
Lục Kỳ Hữu lạnh lùng nhìn sang một bên, nốt ruồi ờ khóe mắt trông ngày càng nham hiểm.
Cút xuống xe mà nôn!
Lục Tu:
Anh trai ruột của hắn quả đúng là một ác ma.
Lục Tu vội vàng bò xuống xe, chạy đến bên đường nôn thốc nôn tháo.
Lục Kỳ Hữu xoa xoa hai bên thái dương đau nhức, cầm điện thoại ở bên cạnh lên, mỏ’ màn hình sáng.
Tiêu đề lớn phía trên vô cùng bắt mắt.
Đã lộ diện chị dâu của thiếu gia Lục – người vợ bí ẳn của CEO tập đoàn Lục thị!!
Tấm ảnh phía dưới là hình của Vân Thanh bị người khác chụp trộm trong phòng VIP của một quán bar, trong ánh sáng mờ nhạt, cô gái trông lạnh lùng và có đường nét khuôn mặt thanh tú, vô cùng xinh đẹp.
Mô tả sống động của Bát quái đã hoàn toàn biến Vân Thanh thành người vợ xinh đẹp trong cán nhà của anh…
Lục Kỳ Hữu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, vẻ mặt lạnh lùng.
Tin tức được công bố nửa giờ trước giờ đã hoàn toàn
chiếm lấy các tờ báo lớn, anh muốn xóa cũng không thề xỏa sạch được!
Điều sốc nhất là ngay cả Lục Tu cũng bị quay trộm trong càn phòng VIP đó.
Anh ta đã đạp người nói nàng thô lỗ với Vân Thanh vào ghế sofa.
“Đưa cái miệng đây … Lau sạch miệng cho tôi, đây là chị dâu tôi đấy!”
Đoạn video dài 10 giây này đã được chia sẻ hơn một triệu lượt trong vòng nừa giờ…
Lục Kỳ Hữu lạnh lùng liếc nhìn Lục Tu đang ngồi xổm trên mặt đất nôn thốc nôn tháo.
Đột nhiên có cảm giác đại nghĩa diệt thân…
Anh ta thậm chí còn dùng những thủ đoạn bẩn thỉu như giả bệnh ung thư để làm hòa với Tiểu Bảo… Bây giờ Tiểu Bảo nhìn thấy những tin đồn này trên mạng xã hội, sẽ cho rằng anh ta là một kẻ lừa đảo, Wechat vốn không dễ dàng kết bạn, chắc chắn sẽ bị block ngay.
Anh ta đã vất vả trong một thời gian dài, lại bị chính em trai
cùa mình đưa trỏ’ lại lúc đầu…
Lục Kỳ Hữu đang định nhấn ga và lái xe đi, nhưng điện thoại dưới chân anh lại reo lên.
Điện thoại di động của Lục Tu rơi trong xe.
Lục Kỳ Hữu tưởng rằng đó là nhóm bạn thân của Lục Tu nên không thèm để ý đến, chỉ liếc nhìn tên người gọi, mới phát hiện ra người gọi là Hoắc Cảnh Thâm.
Lục Kỳ Hữu khẽ cau mày, anh ta biết chuyện Tần Dĩ Nhu tự sát, lúc này, anh Tư hẳn là đang ở bệnh viện… Anh tìm Lục Tu làm gì?
‘Anh Tư, có chuyện gì vậy?” Lục Kỳ Hữu nghe điện thoại.
“Lục Tu đâu?” Hoắc Cảnh Thâm không đề ý tới câu hỏi của anh ta, hỏi thẳng luôn.
Qua điện thoại, Lục Kỳ Hữu cỏ thể cảm nhận được sự đáng sợ của Hoắc Cảnh Thâm ờ đầu dây bên kia điện thoại.
Lục Kỳ Hữu liếc nhìn Lục Tu đang lảo đảo đứng dậy định quay lại xe, chưa kịp bước được hai bước thì chân trái và chân phải loạng choạng, ngã xuống đất, nằm bất động.
Lục Kỳ Hữu: “…”
Kiếp trước đã làm tội gì mà có một đứa em trai như vậy…
Anh ta nhíu mày nói: “Nó say xong làm loạn, anh Tư, có chuyện gì cứ nói với tồi.”
Hoắc Cảnh Thâm trầm giọng lạnh lùng nói: “Bắt nó tỉnh, rồi tự cút qua đây!”
“…Có phải vì chuyện của Vân Thanh?” Lục Kỳ Hữu dò hỏi.
Ngoại trừ chuyện liên quan tới người con gái đó, không ai có thề khiến Hoắc Cảnh Thâm tức giận như vậy.
Thấy Hoắc Cảnh Thâm không phản ứng, cũng không tắt máy luôn, Lục Kỷ Hữu càng thêm chắc chắn.
Sau đó anh ta nhớ ngay tới câu nói lần trước Lục Tu vô tình nói với mình: Vì sao anh Tư còn quan tâm tới cả DNA của người khác?
Lục Kỳ Hữu khẽ cau mày, nghĩ đến lần Vân Thanh nhờ anh ta giám định quan hệ cha con… Đường Lý đã nói với anh ta kết quả xét nghiệm quan hệ không trùng khớp.
Lục Kỳ Hữu lúc trước cũng không quan tâm, dù sao chuyện của người khác cũng không liên quan tới anh ta…
Nhưng anh ta trước giờ vẫn luôn nhạy bén, giờ đã nhận ra điều gì đó, trong mắt hiện lên vẻ kỳ lạ.
Kết quả giám định quan hệ không khớp đó có thể là của Vân Thanh và Khương Như Tâm!
Suy nghĩ vài giây, Lục Kỳ Hữu trầm giọng nói: “Anh Tư, lúc trước Vân Thanh có nhờ tôi giúp làm giám định quan hệ cho cô ấy…”
Bên kia điện thoại, Hoắc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng mổ đã đóng chặt, con ngươi đen láy chợt nheo lại…