Mục lục
Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“ Vân Thanh tiểu thư, cô định lấy tư cách chủ tịch cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa, tiến cừ em tham gia trận chung kết.

Hy vọng em sẽ không từ chối.

” Amanda chân thành đề nghị.

Vân Thanh gật đầu: “ Cảm ơn sự khen ngợi của cô Amanda.


Amanda giữ phương thức liên lạc của Vân Thanh.

“ Vân tiểu thư, email thư tham gia cuộc thi cô sẽ trực tiếp gửi tới hòm thư của em.


Cảnh tượng trước mắt phát triển tới mức này, Vân Nghiên Thư chỉ có thể nuốt nỗi hận vào trong.

“ Chúc mừng chị!” Vân Nghiên Thư miễn cưỡng nở nụ cười,
bước tới phía trước chúc,M Hy vọng hai chị em chúng ta có thề cùng giành được kết quả tốt! Không phụ sự tin tưởng của cô Amanda, cũng giành được sự vè vang cho Vân gia!”
Vân Thanh bất động, cũng không tiếp lời.

Chỉ nhìn cô ta, rõ ràng không cỏ biểu cảm gì, Vân Nghiên Thư lại nhìn thấy sự giễu cợt im lặng trên gương mặt cô.

Con tiện nhân đáng chết này!
Vân Nghiên Thư chỉ có thể ngượng ngùng thu tay về.

M Cô Amanda, chúng ta còn hẹn sư phụ ăn cơm, đi thôi ạ?”

“ Không cần nữa.

” Amanda lạnh lùng từ chối, vẻ mặt cô đã thề
hiện sự chán ghẻt,” Cô hơi mệt một chút, muốn quay về khách sạn nghỉ ngơi.


Cô ta trước khi đi, còn nỏi vởi Vân Thanh; “ Vân Thanh tiểu thư, cô sẽ ờ Bắc Thành 5 ngày, nếu như em cỏ thời gian, cô muốn mời em một bừa.


“ Được ạ.


Thái độ khác biệt này, dường như làm Vân Nghiên Thư tức điên!
Đợi tới khi Amanda vừa đi, cô ta nhanh chóng bỏ mặt nạ xuống, hung dữ nhìn trừng trừng Vân Thanh: “ Tiện nhân, hôm nay mày cố ý khiến tao bị lúng túng đúng không? p
“ Lúng túng là tự cô tìm lầy.

” Vân Thanh châm chọc, “ Tới nơi điều chế hương thơm so tài không
phái do cỏ đề nghị sao?”
” Mày…’’
” Mày cái gì mày?” Chung Ly bảo vệ Vàn Thanh ở phía sau, mắt liếc nhìn Vân Nghiên Thư, “
Không phục định đánh nhau với tôi à!”
Vân Nghiên Thư suýt chút nữa tức hộc máu, ném lại một câu: “ Mày đợi đấy cho tao!”
Căm tức quay người rời đi.

Chung Ly chỉ cảm thấy khoan khoái dễ chịu, nhướng mày, đôi mắt nhìn Vân Thanh cũng tòa ra những ngôi sao.


“ Thanh Thanh bảo bối của mình quả nhiên thật lợi hại!”
Vân Thanh nghiêm túc nói: “ A Ly,
cậu quen thuộc truyền thông ở Băc Thành, đợi tới trận chung kết cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa, minh còn cỏ một số việc cần cậu giúp.


” Việc của cậu chính là việc của mình, cậu gọi mình khi nào cũng được!” Chung Ly liếc nhìn giờ, “ Bảo bối, tối nay minh còn phải biểu diễn ban nhạc, minh đi trước nhé! Mình đã gửi tin cho Tạ Lãng, để anh ấy qua đây đón cậu rồi.


Chung Ly luôn vội vã, nhanh chóng biến mất không để lại dấu vết.

Vân Thanh có chút buồn cười, cô rời khỏi nơi điều chế nước hoa, đứng ờ ngoài đường chờ chưa tới 5 phút, Tạ Lãng đã xuất hiện.

Lão Đại!
Anh ta ân cần niềm nở kéo cừa cho Vân Thanh.

Vân Thanh đang định cúi người lên xe, đột nhiên nhận ra điều gì đó, dừng hành động lại, ngẳng đầu nhìn sang bên kia đường.

“ Sao vậy Lão Đại?” Tạ Lãng thuận theo ánh nhìn của cô nhìn sang trung tâm mua sắm đối diện.

“ Không cỏ gì.

” Vân Thanh thu lại ánh nhln.

Có thẻ là do cô quá mẫn cảm.

Sau khi cô lên xe rời đi, ở bên kia đường, Hoắc Hy Hy từ sau cột bước ra.

Trong điện thoại cô ta, đã chụp được vài tấm ảnh Vân Thanh vừa bước lên xe, ngay cả người đàn
ông mở cửa xe giúp cô cũng đã được chụp rất rõ!
Trong ánh mắt Hoắc Hy Hy hiện lên sự độc ác đắc ý.

Được lắm, con bé câm này thế mà dám câu dẫn đàn ông buông thả bên ngoài!
Lần này nắm chắc điểm sơ hở của nó, xem anh Tư trừng trị nó thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK