Ngày tháng tu tiên dài dằng đẵng, thời gian rất nhanh đã trôi qua. Đông hoang, Thanh Liên sơn trang. Đang lúc hoàng hôn, mặt trởi ngả về Tây, ánh nắng chiều tà khoác cho Thanh Liên sơn trang một lớp áo choàng mê người. Một toà sân u tĩnh, Vương Trường Nguyệt và Diệp Lâm cùng ngồi ở trên đất. Vương Trường Nguyệt tựa vào trong lòng Diệp Lâm, bọn họ vừa ngắm ánh chiều tà ở phía xa xa, vừa rói chuyện phiếm. “Phu quân, chàng nói xem trên đời có luân hồi không?” Vương Trường Nguyệt nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.