“Bất cứ nơi nào của tiên giới cũng được?” Uông Như Yên tò mò hỏi. “Địa bàn của hỗn độn thú không được, nơi khác đều được, khoảng cách càng xa, phí dụng càng cao.” Ngôn Nhất Nặc nói. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lộ vẻ mặt kinh ngạc, không hổ là đạo khí, đáng tiếc bọn họ đã tiêu hết tinh hạch hỗn độn thú, trên tay không có Tiên Nguyên Thạch, vậy để Hồng Mông Bảng đưa bọn họ rời khỏi đi. “Làm phiền Ngôn chưởng quầy đưa chúng ta đến Hồng Mông Bảng.” Vương Trường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.