Tiếng đàn càng lúc càng dồn dập, giống như thiên quân vạn mã đang chém giết. “Trấn!” Sắc mặt Uông Như Yên lạnh lùng, mười ngón tay lướt qua dây đàn. Một làn sóng âm màu lam càn quét ra, lao thẳng đến Huyền Miểu. Huyền Miểu phun ra một ngụm tinh huyết lớn, sắc mặt tái nhợt đi, cảm giác thần hồn sắp tán loạn, thân thể run rẩy không thôi, bị lực hút mạnh mẽ hút vào trong lỗ thủng, nháy mắt hóa thành làn sương máu, tinh hồn cũng chưa thể chạy ra. Không qua bao lâu,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.