Mộ Dung Ngọc Dao nhíu chặt lông mày lá liễu, nàng vốn cho rằng Vương gia là một chỗ an toàn, không ngờ hai mươi vị tu sĩ Nguyên Anh giết tới cửa, hôm nay Vương gia dữ nhiều lành ít rồi. Đến thời khắc mấu chốt, nàng cũng sẽ không tử chiến, về phần người khác, nàng không quản. Nếu không phải Vương gia mấy năm nay đối đãi nàng không tệ, nàng bây giờ đã sớm chạy. “Giết, không để lại một ai.” Thiên Lôi cư sĩ sắc mặt lạnh lùng, vung một cây cờ phướn màu bạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.