Vương Trường Sinh suy nghĩ một chút rồi gật gật đầu: “Đại ca, ngươi nói có đạo lý. Có cơ hội, ta sẽ đến cửa bái phỏng Uông tiên tử, tăng thêm hiểu biết lẫn nhau. Ngươi nói không sai, chữ vương thêm ba chấm thuỷ chính là uông. Có lẽ chúng ta là duyên phận trời định.” Thời gian một chén trà nhỏ trôi qua, sau khi vang lên ba tiếng chuông trầm nặng, Bách bảo môn đóng cửa. Một lão giả áo bào trắng thân hình cao gầy bước lên đài cao, là một tu sĩ Trúc cơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.