Trần Nguyệt Dĩnh chưa nói gì, nàng bây giờ cùng Vương Thanh Sơn là châu chấu trên một sợi dây thừng. Vương Thanh Sơn lấy ra Thanh Liên Toa, chở bọn họ bay về phía Đông Nam. Sau non nửa canh giờ, bọn họ xuất hiện ở trên một ngọn núi xanh biếc nguy nga, vượt qua ngọn núi này, có thể tới sào huyệt của yêu thú bậc tám. Một đợt tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên, trong lòng đám người Vương Lập Hà cả kinh, vẻ mặt trở nên khẩn trương. “Một tu sĩ Đại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.