Nói tới đây, Trần Nhất Long mặt đầy lo lắng. Hai thế lực lớn nếu là khai chiến, xui xẻo nhất là bọn họ các thế lực phụ thuộc này. “Hy vọng thế! Đáng tiếc đồng bạn của Trần đạo hữu quá già rồi, bằng không còn có thể cân nhắc làm song tu đạo lữ của Duyệt Nhi.” Tôn Hồng Ngọc thở dài một hơi, có chút thất vọng nói. Trần Nhất Long cười cười, nói: “Con bé này ánh mắt rất cao, cũng không biết ai có thể vào pháp nhãn của nó. Được rồi, chúng ta trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.