“Nương tử, cẩn thận.” Vương Trường Sinh dặn dò một tiếng, cùng Uông Như Yên đi theo. Sau khi xuyên qua một hành lang màu xanh thật dài, bọn họ đi vào trong một đại sảnh trong lòng đất rộng rãi. Đỉnh chóp được khảm lượng lớn tinh thạch tinh xảo đẹp đẽ, phát ra từng đợt ánh sáng nhu hòa, chiếu sáng toàn bộ đại sảnh. Giữa đại sảnh có một đài đá hình tròn cao một trượng, bên trên bày một cái bàn tròn màu xanh, quanh đài đá hình tròn bày hơn trăm cái ghế màu xanh,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.