Bạch Linh Nhi vừa nghĩ tới việc này, tức không biết phải đánh vào đâu, nếu không phải Vương Thanh Sơn, nàng cũng sẽ không làm linh sủng cho Tống Tịch Nhược trăm năm. “Chuyện này bỏ qua từ đay, chúng ta mỗi người bớt một câu, Linh Nhi, chúng ta đi.” Bạch Hâm không muốn ở lâu, phương diện này đề cập đến Vạn Hoa cung bị diệt, hắn không muốn nhiều lời. “Vãn bối cung tiễn Bạch tiền bối.” Tống Tịch Nhược tự mình tiễn Bạch Hâm cùng Bạch Linh Nhi rời khỏi, không dám có chút chậm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.