Triệu Mị Nhi ném hai viên yêu đan cấp bốn cho Diệp Hải Đường, nói: “Không dễ gì ra ngoài hít thở một chút, ta muốn hoạt động một đoạn thời gian rồi mới trở về.” Nói xong lời này, nàng hóa thành một trận gió âm biến mất, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh lợi dụng thần thức tra xét, cũng không cách nào phát hiện vị trí của nàng. Diệp Hải Đường chau mày, nàng không có biện pháp nào với Triệu Mị Nhi, Triệu Mị Nhi là một thanh kiếm hai lưỡi, đã có thể bảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.