“Ngươi nhận ra vật này?” Vương Trường Kiệt chau mày, hắn cũng không rõ lai lịch của Trấn hải lệnh. Nhưng từ thái độ của Vương Trường Sinh, xem ra vật này rất quan trọng. “Nói, ngươi từ đâu có được vật này? Bằng không ta lập tức giết ngươi.” Thần sắc bé gái áo vàng lạnh lùng, trên người lao ra một cỗ linh áp. Vương Trường Kiệt cảm giác trên vai có một toà đại sơn nặng vạn cân đang đè lên, hai chân mềm nhũn, quỳ xuống, phun ra một ngụm máu. Hắn còn chưa kịp phản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.