Với hắn mà nói cũng không tính là quá thiệt thòi, hắn dùng mất bảo vật thế kiếp, đối phương khẳng định cũng dùng mất bảo vật thế kiếp. Lôi quang màu bạc tan đi, hiện ra bóng người Vương Ngọc Lam, nàng chưa tổn hại gì, trên người không có chút vết thương nào, tấm khiên màu vàng chặn một cây mâu sét màu xanh lôi quang quanh quẩn. “Sao có khả năng!” Kim Đình kinh hô, vẻ mặt tràn đầy sự không thể tưởng tượng. “Kim đạo hữu cẩn thận!” Một tiếng nữ tử dồn dập truyền vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.