Uông Như Yên ngầm hiểu, lấy ra một cái bình sứ màu đỏ, đưa cho đại hán áo vàng. Đại hán áo vàng mở nắp bình, một cỗ mùi thơm lạ lùng đặc thù phiêu ra. Đại hán áo vàng đặt bình sứ ngay múi ngửi vài cái, thần sắc như thường nhìn về phía lão ẩu áo đen, một bộ dáng ra giá cao. “Bản thân mị ma đã bị trọng thương, muốn khôi phục cần mất thời giant răm năm. Lão thân lấy ra vật đó là đủ rồi.” Lão ẩu áo đen nhíu mày nói. “Người ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.