“Thật sao?” Vẻ mặt Tào Minh Kính đầy hoài nghi. “Như thế nào? Tào đạo hữu muốn hỏi đến chuyện nội bộ Vạn Tiên thương minh chúng ta?” Trần Đình cười mỉm nói. “Cái đó thì không phải, chỉ là lão phu không muốn bị người ta biến thành quân cờ sử dụng, muốn bảo ta làm cái gì có thể nói thẳng, ta hết sức phối hợp.” Tào Minh Kính nhíu mày nói. Trần Đình hơi sửng sốt, nghi hoặc nói: “Tào đạo hữu sao lại nói vậy? Có phải hiểu lầm rồi hay không.” “Hỗn độn thú triều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.