Lửa hừng hực bao phủ Vương Trường Sinh, nhưng hắn không chịu ảnh hưởng. Từ mi tâm Vương Trường Sinh bay ra một đạo hào quang màu lam, đánh trúng thân thể Diễm Trân, Diễm Trân phát ra một tiếng hét thảm, thân thể khô quắt, cảm giác thức hải sắp nứt thành hai nửa. Chờ hắn phục hồi tinh thần, nắm tay Vương Trường Sinh đã nện ở trên đầu Diễm Trân. Một tiếng vang trầm cất lên, đầu Diễm Trân vỡ nát, một cái Nguyên Anh nhỏ bé vừa rời cơ thể, một lá bùa lóe ra hào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.