Vương Thanh Thành càng khéo đưa đẩy, giỏi về đối nhân xử thế. Vương Thanh Phong thì tương đối ngay thẳng, có gì nói đó. “Các ngươi trở về nghỉ ngơi đi! Tu luyện cho tốt.” Uông Như Yên phất phất tay, bảo bọn họ lui xuống. “Vâng, cha, mẹ, chúng ta trở về đây.” Vương Thanh Thành và Vương Thanh Phong lên tiếng, sau đó cùng nhau rời khỏi. “Bất tri bất giác, bọn họ đều tiến vào Kim Đan kỳ. Đúng rồi, phu nhân, vừa nãy trên đường về, ta đụng phải Trần sư thúc đang độ đại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.