Sóng to còn chưa vỗ tới, hư không xuất hiện từng vết nứt to dài, truyền ra tiếng “Ong ong” trầm đục, cả mảng hư không tựa như đều muốn sụp xuống. Tống Nhất Hải biến sắc hẳn, lật tay lấy ra một tấm gương nhỏ màu lam nhạt, mặt gương sau khi sáng lên vô số phù văn màu lam, phun ra một quầng sáng màu lam, bao phủ về phía sóng to màu đen. Quầng sáng màu lam và sóng to màu đen tiếp xúc, giống như trứng chọi đá, nháy mắt tán loạn. Thái Dương Chân Nhân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.