Một tràng tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, Trần Tương Nhi đi đến. Nàng nhìn Vương Minh Nhân đầu đầy tóc bạc, mặt đầy nếp nhăn, tâm tình rất phức tạp. Vương Minh Nhân nhìn thấy Trần Tương Nhi, trở nên cực kỳ kích động, dùng một loại giọng điệu khàn khàn nói: “Tương Nhi, xin lỗi, ta sai rồi.” Trong mắt hắn tràn đầy hối hận, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Tương Nhi. Hắn cảm giác một cơn mệt mỏi ập tới, mí mắt trở nên rất nặng nề. Hắn cắn chặt răng, trong mắt tràn đầy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.