Không biết qua bao lâu, Vương Thanh Sơn mở mí mắt, hắn cảm giác có người đang đè trên người hắn, ôn hương nhuyễn ngọc. “Ô…” Bạch Linh Nhi chậm rãi mở hai mắt, đầu váng mắt hoa. Quần áo trên người rách tung toé, mơ hồ có thể nhìn thấy cái yếm màu trắng và khe rãnh nơi ngực, làm người khác mơ màng. Nàng thấy rõ mình ngồi trên người Vương Thanh Sơn, trên mặt có chút đỏ ửng, vội vàng đứng dậy, lấy ra một kiện trường bào phủ thêm cho mình. Toàn thân Vương Thanh Sơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.