Vương Thu Minh lau khô nước mắt, hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên băng lạnh vô cùng, nói: “Đến lúc này rồi, các ngươi còn giả vờ với ta? Giả vĩnh viễn là giả, ta từ nhỏ một lòng hướng đạo, mẹ ta là ủng hộ ta nhất, bây giờ mẹ ta luôn thúc giục ta thành thân, cha ta trầm mặc ít lời, ta ở cùng ông ấy một ngày, ông ấy cũng nói không tới mười câu, ngươi nói nhiều như vậy, các ngươi căn bản không phải cha mẹ ta.” “Đứa nhỏ này, nói bậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.