Thanh Liên lâu, Vương Thanh Sơn đứng ở trước bức tranh Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, vẻ mặt ngưng trọng. “Cửu thúc, cửu thẩm, chúng ta hôm nay đã có thêm một vị tộc nhân Vương Thanh Bạch, các ngươi đi vội vàng, ta có thể lý giải, ta sẽ dàn xếp tốt tất cả mới rời khỏi, tuyệt đối sẽ không giẫm vào vết xe đổ lần trước. Có ta ở đây, thì không ai dám đánh lên Thanh Liên đảo.” Giọng điệu Vương Thanh Sơn vang dội mạnh mẽ, trong mắt tràn đầy sát khí lạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.