“Hừ, an nguy Nam Hải tu tiên giới có quan hệ gì với ta? Thiên hạ to lớn, nơi nào không có chỗ ta dung thân, ngươi tin hay không là tùy.” Trương Vô Trần vẻ mặt khinh thường, chỉ cần có thể báo thù, Nam Hải bị đánh thành phế tích cũng không sao, nàng làm việc chỉ để ý kết quả, quá trình không quan trọng. Chu Tư Hồng nhíu mày, tựa như không quá tin tưởng lời của Trương Vô Trần. “Có người tới đây, ngươi còn không đi thì không có cơ hội.” Trương Vô Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.