Sự tình hiện giờ đã vượt qua khỏi phạm vi khống chế, sợ rằng cho dù là Chiến Khôn cũng không có khả năng nắm giữ thế cục này. Phỏng chừng nếu hiện giờ Chiến Khôn đứng ra nói Đường Phong vô tội thì sẽ bị cả thiên hạ dùng nước bọt dìm cho chết đuối.
Ban đêm, Đường Phong vẫn đả tọa tu luyện như cũ, một thân cương khí của hắn đã khôi phục từ lâu nhưng đối mặt với cục diện sinh tử này thì có thể đề thăng chút nào cũng là tốt chút ấy, có thể tăng thêm ít khả năng bảo mệnh.
Trong lúc đang đả tọa, một thanh âm nho nhỏ đột nhiên truyền vào trong tai:
- Tiểu huynh đệ!
Lỗ tai Đường Phong giật giật, theo phương hướng âm thanh phát ra nhìn lại, chỉ thấy Tư Đồ Thiên Hà ngồi ở bên ngoài khoảng mười trượng đang mỉm cười với chính mình.
- Có chuyện gì?
Đường Phong truyền âm lại cho hắn.
- Tiểu huynh đệ trẻ tuổi mà có thực lực như vậy khiến cho lão phu vô cùng bội phục. Ở tuổi của ngươi lão phu cũng mới chỉ là một Thiên Giai mà thôi...
- Có chuyện gì cứ nói thẳng!
Đường Phong cắt đứt lời nói tâng bốc của hắn.
- Hắc hắc.
Tư Đồ Thiên Hà cười gượng một tiếng:
- Tiểu huynh đệ quả thực ngay thẳng, lão phu cũng sẽ không quanh co nhiều lời với ngươi. Ta chỉ muốn hỏi một câu, ngươi không muốn chết?
Đường Phong cười lạnh nói:
- Ai lại muốn chết?
Tư Đồ Thiên Hà nói:
- Nhưng thế cục hiện giờ là như vậy, cho dù ngươi không muốn chết thì cũng không thể không chết.
- Nếu muốn lấy mạng của ta thì bọn chúng còn chưa đủ tư cách.
- Ha ha, khẩu khí của người trẻ tuổi không nhỏ. Cho dù thực lực của ngươi hơn người, có thể địch được trăm người thì sao, nơi này có nhiều người như vậy, ngươi có thể giết chết được bao nhiêu? Huống chi Chiến Khôn và Liễu Như Yên còn đang nhìn chằm chằm vào ngươi...
- Ngươi muốn nói chuyện gì?
Đường Phong có chút không nhịn được.
- Nếu ngươi không muốn chết thì lão phu có cách để ngươi không bị làm sao.
Tư Đồ Thiên Hà nghiêm mặt nói.
Đường Phong cười nhạt một tiếng:
- Thiên hạ to lớn đều có thể sai lầm, dụng tâm của Tư Đồ trưởng lão thật kín đáo, chẳng hay Tư Đồ trưởng lão muốn nhận được gì từ ta?
- Tiểu huynh đệ là người thông minh, tự nhiên sẽ hiểu lão phu đang cần vật gì.
- Trận pháp!
- Không sai. Nếu tiểu huynh đệ nguyện ý truyền lại trận pháp cho ta thì lão phu bảo bảo chứng cho ngươi không chết và ân oán với Tư Đồ thế gia cũng sẽ chấm dứt!
Tư Đồ Thiên Hà tung ra điều kiện.
- Ở trước mặt nhiều người như vậy, làm sao ngươi có thể giúp ta thoát chết?
- Rất đơn giản, ngươi đánh lén tới chỗ ta, lão phu đánh trả lại ngươi một chưởng liền giúp ngươi ly khai chỗ này.
- Chuyện này xác thực rất đơn giản.
- Thế nào? Nếu ngươi đáp ứng thì ...
- Không quan tâm!
Câu này của Đường Phong thiếu chút nữa khiến Tư Đồ Thiên Hà nghẹn chết, sau một lát hắn mới tức giận nói:
- Nếu đã như vậy thì ngươi cứ chờ chết đi.
Đường Phong nghe vậy cười nhạt không hề nhìn hắn một lần nào nữa. Tuy rằng không biết Tư Đồ Thiên Hà có thủ đoạn gì để bảo toàn mạng sống của chính mình nhưng bút giao dịch này tuyệt đối không thể làm, nếu như rơi vào trong tay Tư Đồ thế gia thì khẳng định sẽ sống không bằng chết.
Sau khi hai người Đường Phong và Tư Đồ Thiên Hà kết thúc cuộc nói chuyện một thời gian thì Chiến Khôn đang nhắm mắt đả tọa chậm rãi mở mắt ra, nghi ngờ nhìn về phía Đường Phong rồi lại chuyển sang Tư Đồ Thiên Hà, sau đó lại lắc đầu, tuy rắng hắn biết vừa rồi hai người bí mật truyền âm nhưng lại không biết bọn họ rốt cuộc đã nói chuyện gì, nhưng từ sắc mặt của lão thất phu Tư Đồ Thiên Hà này mà xem thì Chiến Khôn phỏng chừng có lẽ hắn cũng không được chỗ tốt.
Người tới đây càng lúc càng nhiều, khi tin tức đại hội đồ ma được truyền đi thì chỉ trong ba ngày địa phương này đã tụ tập được ba nghìn người, hơn nữa mỗi một, hai canh giờ đều có người của thế lực mới tới.
Những người mới tới này có rất nhiều người tới góp vui, bọn họ cũng không hề biết Đường Phong là cái dạng gì, chỉ biết ở nơi này đang có một ma đầu cùng đường.
Quần hùng hội tụ, tràng diện vô cùng náo nhiệt, nhiều người tu luyện tụ tập lại nơi đây, có thể tưởng tượng được sẽ hỗn loạn tới mức nào.
Nhưng những thế lực này cũng không phải đám nào cũng tới đây đều bình an vô sự, rất nhiều người trong số bọn họ có thù hận hoặc là tử địch với nhau. Hiện giờ thấy mặt tự nhiên đều nổi giận muốn chiến.
Ma đầu Đường Phong còn chưa bị giết thì những thế lực tu tập tại đây đã lao vào sống mái với nhau bốn trận, mỗi trận có hơn chục người chết.
- Thật có ý tứ nha.
Cổ U Nguyệt bĩu bôi nói.
Nếu không phải cố kỵ người của bốn thế lực lớn đang ở đây thì chỉ sợ những người tu luyện này đã lao vào đánh nhau tới chết, tốt xấu gì bọn họ cũng không thể làm càn, đánh nhau một hồi liền lại tự động thu binh, chẳng qua thù hận trong đó càng ngày càng lớn.
Tới ngày thứ năm, có khoảng bốn ngàn người tới đây tham dự đại hội đồ ma.
Tên đệ tử Thiên Nam Vương gia đi tới bên cạnh Chiến Khôn cung kính nói:
- Chiến tiền bối, mọi người đã tới đây đầy đủ rồi, người xem...
- Cũng đã không sai biệt lắm, vậy thì bắt đầu thôi.
Chiến Khôn đứng dậy nói.
Đại nhân vật chính là đại nhân vật, tùy tiện một động tác liền có thể hấp dẫn chú ý của hàng nghìn người. Chiến Khôn vừa mới đứng lên thì tất cả những động tĩnh ồn áo nhốn nháo lập tức an tĩnh xuống, tất cả ánh mắt mọi người đều chậm rãi chuyển từ Đường Phong sang bên người cao thủ đệ nhất của Chiến gia.
Chiến Khôn cúi đầu nhìn Đường Phong, trầm giọng nói:
- Chuẩn bị tốt chưa?
Đường Phong lạnh lùng trả lời:
- Lời này ngươi nên hỏi bọn chúng.
Chiến Khôn gật đầu, hướng về phía mọi người nói:
- Ma đầu Đường Phong đã bị chặn lại tại đậy, Chiến mỗ biết các gia tộc các vị ở đây không ít người với người này có huyết hải thâm cừu, tất nhiên muốn băm thây người này thành vạn mảnh. Như vậy đi, Chiến mỗ cấp cho chư vị mỗi người đều có cơ hội báo thù, nếu ai thấy mình có năng lực trừ ma thì cứ việc lên khiêu chiến!
Lời vừa dứt, quần hùng đều ồ lên.
Vốn đại hội đồ ma xảy ra cũng rất vội vã, tên đệ tử Thiên Nam Vương gia đi truyền tin tức ra ngoài cũng không kịp biểu đạt hết ý tứ của Chiến Khôn cho rõ ràng, mọi người tới đây chỉ cho rằng cao thủ của bốn thế lực lớn muốn giết ma đầu này trước mặt tất cả mọi người, lại không nghĩ tới Chiến Khôn muốn để cho bọn họ động thủ.