Mục lục
Vô Thường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không đi nữa, đi thời gian dài như vậy cũng mệt mỏi, lão Ngưu ta muốn đi tìm nơi để tu luyện. Nhưng không biết đi đâu, sau khi đi ra mới hiểu bên ngoài hổ rất nhiều.

Lôi Tẩu lắc đầu liên tục.

- Phong lão đệ ngươi sau này đi đâu, lão Ngưu đi theo ngươi.

- Đi.

Trong lòng Đường Phong tràn đầy vui mừng.

- Trước tiên thu thập một chút, chúng ta lại tìm một chỗ uống rượu.

Người Thiên Thánh Cung tổng cộng chết hai, Đường Phong đem hồn phách người còn lại ngưng luyện, thi thể nhét vào Mị Ảnh Không Gian, thu hồi ba cổ dược thi, lúc này mới cùng Lôi Tẩu đi về phía Định Khang thành.

Đi không xa, Đường Phong nhìn ở xa xa có mấy đạo thân ảnh, giống như đang chờ ai đó.

Là bọn Thiết Đồ, tuy sắc trời tối đen, nhưng Đường Phong vẫn nhận ra. Chỉ sợ mình vừa ra tay họ đã nghi ngờ, muốn ở chỗ này chờ đợi nghiệm chứng một phen.

Đường Phong đã đánh cho người còn lại của Thiên Thánh Cung kinh sợ thối lui, cho nên không sợ hắn ra tay với Đại Tuyết Cung, có thể nói bọn họ đã an toàn, cho nên không cần phải gặp nữa.

Cùng Lôi Tẩu lén lút trở về Định Khang thành, trở về khách điếm của mình, gọi tiểu nhị mang đến một chút thức ăn và rượu, hai người vừa uống vừa trò chuyện.

Từ biệt lần trước, hai ba năm đi qua, Lôi Tẩu cũng ở ngoài hai ba năm, thời gian dài như vậy Lôi Tẩu đã đi khắp Lý Đường đế quốc, cho nên kiến thức lịch duyệt tăng lên không ít.

Đường Phong vẫn ngồi nghe Lôi Tẩu kể về kinh nghiệm và chuyện lý thú mấy năm nay, tuy rườm rà nhưng Đường Phong vẫn thấy hay, cũng có chút hâm mộ và không kiên nhẫn.

- Đúng rồi, ta còn bái sư.

Lôi Tẩu nói tới việc này sắc mặt nổi lên một chút phiền muộn.

- Bái sư?

Đường Phong ngạc nhiên, Lôi Tẩu đã là Linh giai cao thủ, còn bái sư làm gì?

- Ân, hắn không nhận ra ta, sư phó ta chỉ truyền cho ta một bộ công pháp rồi đá ta đi.

Lôi Tẩu ảo não nói:

- Có thể là lão Ngưu ta ngu dốt, làm cho sư phó không thích, nhưng hắn đã truyền công pháp thì chính là sư phó của ta, điểm lễ tiết này lão Ngưu vẫn hiểu.

- Thực lực người nọ rất cao sao?

Đường Phong hứng thú, người có thể làm cho Lôi Tẩu bội phục, thực lực khẳng định không thấp.

- Không biết, gặp được hắn thì hắn đã ra tay. Ta gặp hắn ở một nơi rừng sâu núi thẳm, đần độn, u mê bị hắn bắt được, cường ngạnh truyền cho ta một bộ công pháp, sau đó kêu

ta xéo đi.

Việc này thật sự kỳ quái.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại làm Đường Phong cả kinh, Lôi Tẩu là linh thú hóa thân, nếu có thể tu luyện, không thể tu luyện công pháp của con người, chỉ có thể tu luyện công pháp của linh thú, mà loại công pháp này rất khó phát hiện, trừ phi là gặp linh thú cao nhân truyền thụ.

- Sư phó của ngươi cũng là linh thú hóa thân?

Đường Phong hỏi.

- Hắc hắc, chỉ sợ là vậy. Ta phát giác trên người hắn có hương vị dã tính, hắn ít nhất là linh thú Bát giai, thậm chí cao hơn một chút! Nhưng lại nói, sư phó thật sự xinh đẹp!

- Sư phó của ngươi là nữ?

Đường Phong thiếu chút nữa phun một ngụm rượu vào mặt Lôi Tẩu.

- Là nữ nhân có gì kỳ quái.

Lôi Tẩu buồn bực uống một ngụm rượu.

- Ngưu huynh, không phải ngươi không thích những con quỷ nhỏ sao? Tại sao lại tôn sùng sư phó của ngươi như vậy?

Đường Phong nghi ngờ nói, nếu không phải Lôi Tẩu nói Thiên Tú có quá nhiều nữ nhân, chỉ sợ đã không rời khỏi chỗ đó, tới tận hôm nay Đường Phong mới gặp lại.

- Sư phó cũng không phải con quỷ nhỏ, sát khí của nàng rất nặng.

Lôi Tẩu giải thích:

- Lão Ngưu ở trước mặt nàng rất sợ hãi và lo lắng.

Đường Phong đổ mồ hôi, không nói Lôi Tẩu này đần độn, u mê bái một sư phó là thần thánh phương nào, riêng Lôi Tẩu nói nàng rất xinh đẹp đã là vấn đề rất lớn.

Thẩm mỹ của Lôi Tẩu bất đồng với thường nhân, hắn nói xinh đẹp tuyệt đối phải là to lớn bưu hãn dọa người.

- Không phải là mẫu dạ xoa chứ?

Trong đầu Đường Phong đã tưởng tượng ra một hình tượng to lớn mà mình phải nhường đường.

- Không nói sư phó, từ khi nàng đá ta đi, ta đã không tìm thấy nàng nữa.

Thấy thần sắc Lôi Tẩu uể oải, Đường Phong đổi chủ đề nói:

- Này Ngưu huynh, tại sao ngươi lại trêu chọc đám người của Thiên Thánh Cung vậy?

- Bọn chúng?

Lôi Tẩu phẫn uất.

- Lão Ngưu không trêu chọc bọn chúng, là bọn chúng nhìn chằm chằm vào nội đan của ta, nên muốn giết ta.

Nói đến việc này Lôi Tẩu phiền muộn không thôi, đoạn thời gian trước ở chỗ sư phó mẫu dạ xoa tu luyện công pháp, vừa đi không lâu, Lôi Tẩu cảm thấy mệt mỏi, muốn tìm một nơi thích hợp để tu luyện một phen.

Nghĩ tới nghĩ lui, địa phương thích hợp với hắn nhất chính là nơi sinh ra hắn, chính là Bạch Đế Bí Cảnh. Cho nên Lôi Tẩu muốn trở lại Bạch Đế Bí Cảnh.

Nhưng chưa đi tới Bạch Đế thành, đã đụng phải đám người Thiên Thánh Cung, không biết vì sao mà chúng lại nhận ra thân phận linh thú của hắn, liền muốn vây giết hắn, theo lời hắn nói, lúc ấy đám người Thiên Thánh Cung có bảy tám người, trong đó có cả Linh giai trung phẩm cao thủ,nếu không phải có Thiên Lôi Thần Mộc Kiếm hộ thân, chỉ sợ hắn không cách nào chạy trốn được.

Sau khi chạy trốn, đám người Thiên Thánh Cung không phái toàn bộ đuổi giết hắn, mà phân ra ba người, một đường đuổi giết đến tận đây, cho đến tối nay Đường Phong cứu hắn.

- Người Thiên Thánh Cung xuất thế?

Theo bản năng Đường Phong phát giác được chuyện không thích hợp.

Lôi Tẩu đụng phải bảy tám người, nhưng cuối cùng chỉ phái ba người đuổi theo, bọn họ hiểu ba người này đã đủ để đối phó với Lôi Tẩu, sự thật cũng đúng là như thế, nếu tối nay không gặp được Đường Phong, Lôi Tẩu rất khó chạy trốn.

Bọn hắn chỉ phân ra ba người truy kích, nói cách khác, bọn họ có chuyện trọng yếu phải làm.

Một chuyện còn trọng yếu hơn Thất giai nội đan, trừ linh mạch ra, Đường Phong không nghĩ ra chuyện khác.

- Ngưu huynh, phương hướng tiến lên của những người này, có giống với ngươi không?

Đường Phong nghiêm túc hỏi thăm.

- Ân. Ta từ phía tây tới, bọn chúng cũng từ phía tây tới.

Lôi Tẩu gật đầu.

Chuyện xấu! Đường Phong cả kinh, mục tiêu của Lôi Tẩu là Bạch Đế Bí Cảnh, nếu Thiên Thánh Cung cùng phương hướng với Lôi Tẩu, vậy mục tiêu của chúng là Bạch Đế Bí Cảnh?

Tuy đây chỉ là suy đoán, nhưng Đường Phong không dám chủ quan, bây giờ Bạch Đế Bí Cảnh chỉ có mình mới có thể mở ra, nếu những người Thiên Thánh Cung có mục tiêu Bạch Đế Bí Cảnh, muốn vào Bạch Đế Bí Cảnh là vô kế khả thi, nhưng sẽ gây khó dễ cho bọn người Bạch Nguyệt Dung.

Huống chi, Tứ Nương cùng tiểu Manh Manh vẫn còn trong Bạch Đế Bí Cảnh. Vạn nhất bọn chúng có bí pháp mở Bạch Đế Bí Cảnh ra, hậu quả không thể tưởng tượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK