- lão phu làm thế nào vẫn chưa tới lượt các ngươi chỉ đạo. Môn hạ đệ tử của ta Từ tông môn chạy tới đây, đường xá xa xôi, lòng người mỏi mệt nên nghỉ ngơi vài ngày thì sao hả?
Môn hạ đệ tử của chính mình là một đám phế vật, lại còn trách tội lên đầu ta, thật là làm lão phu tức chết.
Lôi Kinh Thanh cả giận nói:
- Thiết lão đầu, lòng đệ tử Vạn thú đường mỏi mệt, chẳng lẽ đệ tử Tam tông bọn ta thì không mỏi mệt sao? Tất cả mọi người đều từ Tông môn vội và chạy tới đây, nhưng đệ tử Tam tông chúng ta ngay cả cơ hội nghỉ ngơi một ngày cũng không có, chẳng lẽ đệ tử Vạn thú đường các ngươi lại là một đám đàn bà à? Hay là thân thể của bọn chúng đáng gì á? Thiết lão đầu ngươi đã từng này tuổi rồi còn làm trò này sao?
Lời nói này cũng mắng cả Tư Không Thúy vào, Tư Không Thúy hung dữ liếc Lôi Kinh Thanh một cái, cũng lười chấp nhặt với cái tên thô lỗ to mồm này.
Mắt thấy nói thêm gì đi nữa cũng sẽ gây to chyện. Tư Không Thúy mở miệng nói :
- Thiết Đường chủ, Huyết Ma Đường Phong hôm nay có giết đệ tử Tam Tông bọn ta, ngày mai cũng có thể giết đệ tử Vạn Thú Đường của ngươi. Theo cái đã giết người của hắn, thì không cần thời gian một tháng, mũi thương sẽ chi hướng Vạn Thú Đường của các ngươi, đến lúc đó, ngươi cảm thấy đệ tử Vạn Thú Đường còn có thể chi lo thân mình sao? Ta thấy chi bằng hiện tại mọi người ra thêm chút sức lực, cố gắng tìm ra chỗ ẩn thân của Đường Phong, như vậy thì không cần phải lo lắng thủ đoạn của hắn nữa rồi.
Sắc mặt Thiết Phong Cốt lộ ra vẻ khó dò trong chốc lát, hắn cũng là loại lừa thích nghe những lời thuận tai, mặc dù biết rõ mọi người lúc này nên chấp nhận liên hiệp cùng nhau, đồng tâm hiệp lực, nhưng những lời nói của Lôi Kinh Thanh và Nguyệt Cô Gia mình cũng khiến hắn khó chịu. Tư Không Thúy vuốt mông hắn vài cái thì hắn đã cảm thấy lời đề nghị này có thể chấp nhận được.
- cũng được!
Thiết Phong Cốt gật đầu nói
- Mấy ngày nay đệ tử Vạn Thú Đường ta cũng nghỉ ngơi cũng đủ rồi, tới lúc phải ra ngoài hoạt động gân cốt thôi. Đúng lúc trên tay mấy đệ tử dưới trướng cũng am hiểu cách truy tung, lão phu sẽ cử người này sang giúp các ngươi một tay.
Nguyệt Cô Gia Minh cùng Lôi Kinh Thanh được dịp méo miệng, cái gì gọi là giúp bọn ta một tay, nói cứ như thể mình và Đường Phong một chút thù oán cũng không có vậy.
- Bất quá...
Thiết Phong Cốt mở miệng nói.
- Linh Thú của Vạn Thú Đường, con nào cũng vô cùng quý báu, nuôi lớn Linh thú đúng là cực kỳ khó khăn, ta hi vọng ba vị có thể phái người bảovệ môn hạ đệ tử của ta và Linh thú an toàn, dù thể nào cũng không thể để tên tiểu tử Đường Phong đánh lén.
- Điều này tất nhiên có thể.
Tư không Thúy gật đầu.
- Chỉ cần tìm ra tung tích Đường Phong thì mấy người bọn ta có thể giết chết hắn, không biết Thiết Đường chủ có bao nhiêu Linh thú thủ hạ am hiểu các truy tung?
- Có khoảng hơn hai mươi con, bản thân Linh thú cực kỳ mẫn cảm với mùi. Nhưng thật sự am hiểu phương diện này thì chỉ có bọn chúng.
- Tốt lắm, mọi người chia thành hơn hai mươi đội, mỗi đội mang một con Linh Thú, như vậy một khi Đường Phong lộ diện, nhất định không thể nào trốn được!
Thật là một kế hoạch hoàn hảo, nhưng khi áp dụng lại gặp phải rắc rối không ngờ được.
Thiết Phong Cốt sai một môn hạ đệ đưa hơn hai mươi con Linh thú cùng chủ nhân của chúng nó tới đây, nhưng hơn nửa ngày sau, vị môn hạ đệ kia liền vội vả quay lại hồi báo:
- Môn chủ, môn chủ việc lớn không xong rồi.
Thiết Phong Cốt đang đứng tại chỗ chờ hai mươi con Linh Thú đến, nghe được âm thanh này nhướng mày, trách cứ:
- Gì mà việc lớn không xong?
Vị môn hạ đệ kia thở gấp nói
- Hơn hai mươi con Linh thú am hiểu cách truy tung không biết xảy ra vấn đề gì mà không con nào chịu nghe lệnh cả.
- Cái gì?
Sắc mặt Thiết Phong Cốt trầm xuống.
- Tại sao lại có thể như vậy? Chủ nhân của chúng ra lệnh cũng không nghe sao?
Đệ tử kia nói
- Hoàn toàn không có cách nào điều động. Ép bọn nó một hồi nó lại còn nhe nanh trợn mắt với cả chủ nhân.
- Làm sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Thiết Phong Cốt chau mày.
- những con Linh Thú khác đâu?
Đệ kia nhìn Thiết Phong Cốt một cái, yếu ớt nói
- Phần lớn đều là như thế, có hai con Linh Thú đột nhiên bạo tẩu.. .còn cắn chết chủ nhân của mình.
Thiết Phong Cốt đứng ngồi không yên, hoắc mắt đứng lên, sắc mặt âm trầm bất định, ngoài miệng lẩm bẩm nói
- Sao lại xảy ra chuyện như vậy? Tại sao lại có thể như vậy?
Một bên, Tư Không Thúy, Nguyệt Cô Gia Minh, Lôi Kinh Thanh cũng đang nhìn hắn. Tư Không Thúy trên mặt thoảng chút nghi ngờ, Nguyệt Cô Gia Minh và Lôi Kinh Thanh cũng cười lạnh liên tục.
Nguyệt Cô Gia Minh cười lạnh nói:
- Thiết Đường chủ, cho dù ngươi không muốn xuất lực, không muốn để cho môn hạ đệ tử đối diện với Huyết Ma Đường Phong thì cũng không cần diễn màn kịch vụng về thế này chứ?
Lôi Kinh Thanh cười nham hiểm nói :
- Thiết Đường chủ coi bọn ta là kẻ ngốc sao, không trách được người ta hay nói, người càng già thì gan càng nhỏ, xem ra lần tiêu trừ Huyết Ma Đường Phong này chỉ có thể chờ ba tông chúng ta xuất lực mà thôi, người của Vạn Thú Đường chẳng qua chỉ là tiện đường đi ngang mà thôi, tránh cho sau này truyền ra bị người ta chê cười, nói phân đường cũng bị Đường Phong diệt, còn cam lòng làm con rùa rụt đầu.
Mặt mũi của Thiết Phong Cốt cũng vặn vẹo, tức giận nói
- Cái lũ chó má các ngươi!
Nguyệt Cô Gia Minh và Lôi Kinh Thanh liền đứng lên, trên thân hai người cương khí cổ động, trên thân Lôi Kinh Thanh điện hoa quấn quanh, cả người phảng phất như phát sáng, đằng đàng sát khí.
Lôi Kinh Thanh tức giận nói
- Chẳng lẽ ta nói sai sao?
- Gì đây, muốn động thủ với lão phu à??
Thiết Phong Cốt sau khi nghe được tin tức kia thì vô cùng lo lắng, trong lòng rối bởi, vừa ỷ mình bối phận cao một chút lại bị người khác châm chọc ngay trước mặt như thế, lời nói đương nhiên không nể mặt, bây giờ nhìn lại điệu bộ hai người này như muốn động thủ thật sự, nhất thời cũng nổi giận.
Con Lôi Vân Báo cấp sáu từ trên mặt đất đứng lên, hai con mắt lớn như chuông đồng nhìn chằm chằm vào Lôi Kinh Thanh và Nguyệt Cô Gia Minh.
Mọi người bị Đường Phong hành hạ một bụng hỏa không có nơi tiết, nếu cứ như vậy thì thể nào cũng sẽ đánh nhau. Nếu cứ vậy mà đánh nhau thì Tư Không Thúy cũng sẽ bị cuốn vào, tới lúc đó cho dù Thiết Phong Cốt có Lôi Vân báo hỗ trợ thì cũng khó trốn khỏi cảnh thất bại.
- Thiết lão đầu, đừng tưởng rằng mình lớn tuổi một chút, có thể cậy già mà lên mặt!
Vẻ mặt Lôi Kinh Thanh không có ý tốt
- Nếu ông thật sự không muốn xuất lực, thì cứ nói một tiếng với bọn ta, ba tông bọn ta cũng không cần Vạn thú đường của các ngươi trợ giúp, Lôi Kinh Thanh ta hôm nay ở đây cùng ngươi chẳng qua là vì giết Huyết Ma Đường Phong thôi, không phải tới xem ngươi diễn trò.
- Đóng kịch cái con mẹ ngươi!
-o0o-
Thiết Phong Cốt cũng không chịu thua, vốn là hắn cũng muốn giúp mấy người này, vô luận là thế nào đi nữa thì kẻ địch của mọi người bây giờ chính là Đường Phong, sớm tìm được và giết hắn thì chuyện cũng sớm xong. Không ngờ được linh thú mình mang tới lại gặp chuyện, đối với người của Vạn thú đường mà nói thì linh thú chính là mạng sống của họ, hiện tại ngay cả chủ nhân mà chúng cũng giết là thế nào?
- Các ngươi thấy lão phu bây giờ giống đang diễn trò lắm sao? Mắt chó của các ngươi mù cả rồi!
Thiết Phong Cốt cũng đề lên một thân cương khí nói.
Mắt thấy mấy người này chỉ vì chuyện nhỏ mà có dấu hiệu động thủ. Tư Không Thúy vội đứng dậy, xoa trán nói:
- Xin mấy vị tỉnh táo lại trước đã. Ta tin lời Thiết đường chủ nói không phải là giả.
nữ nhân đương nhiên giòi quan sát. lúc đầu nàng cũng cho là Thiết Phong Cốt đang diễn trò, không muốn xuất lực, nhưng quan sát thêm một lúc thì lại thấy lão gia hỏa này không có vẻ gì là đang nói dối cả, linh thú của vạn thú đường có thể đã gặp chuyện thật cũng nên.
Nghe được câu này, Thiết Phong Cốt hít một hơi thật sâu:
- vẫn là Tư không phó tông chủ hiểu chuyện, lão phu cũng không muốn chấp nhặt với hai người các ngươi!
Vừa nói vừa tản đi cương khí và địch ý của mình.
Tư Không Thúy đứng một bên mở miệng hỏi:
- Thiết đường chủ. bọn ta nghe đại danh Linh thú của Vạn thú đường đã lâu. chẳng phải linh thú này cùng lớn lên với chủ nhân của mình, đã bị thuần dưỡng, cho tới bây giờ đều chỉ nghe lời của chủ nhân sao? Sao đột nhiên lại nổi điên giết chết cả chủ nhân của mình?
Thiết Phong Cốt nhíu mày, chuyện này đúng là cơ mật của Vạn thú đường, hôm nay nếu không nói ra. sợ rằng Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh sẽ còn hoài nghi mình, cẩn thận suy nghĩ một chút. Thiết Phong Cốt quyết định giải thích.
- Linh thú bạo động thể này cũng không phải là lần đầu tiên.
Thiết Phong Cốt chậm rãi nói.
- Như các ngươi thấy đấy, linh thú của vạn thú đường quả thật chỉ nghe lời của nhân mà thôi. Thế nhưng, vì quá trình đào tạo và thuần dưỡng một linh thú trưởng thành quá khó khăn, dã tính của chúng rất khó thuần phục, bọn chúng đã có suy nghĩ của mình, chúng cũng không hề ngốc, linh thú đẳng cấp cao một chút thậm chí còn thông minh hơn cả con người. Cho nên trong quá trình thuần dưỡng phải cương nhu đủ cả, vừa cho roi vọt vừa cho mứt táo, đánh mắng thì đúng là không thể thiếu, nhưng nếu cứ như vậy thì dã tính của chúng chẳng những không bớt mà còn sinh ra địch ý với chủ nhân của mình, nếu tàn nhẫn chút nữa thì thậm chí còn có thể tấn công chủ nhân của mình, mà bây giờ, chỉ cần một con thú trung chi vương tới ra lệnh cho bọn chúng, trấn áp bọn chúng. Linh thú tuy có linh trí, nhưng chúng không phải là người, linh trí của linh thú từ cấp sáu trở xuống cao thấp không đều. chỉ có thú trung chi vương mới có trí thông minh sánh ngang với loài người. thậm chí còn thông minh hơn cả loài người.
- Ba mươi năm trước, trong vạn thú đường có một con thú vương đã già chết tại đó, kết quả là linh thú bạo động, trong một đêm mà vạn thú đường chết mấy trăm đệ tử. Cho tới lúc lôi vân báo của lão phu trở thành thú vương thì linh thú bạo động mới kết thúc! Dĩ nhiên, linh thú rất hiếm khi làm ra những chuyện như vậy, bởi vì người thuần dưỡng chẳng những là chủ nhân của chúng, mà còn là bằng hữu của chúng. chỉ có lúc dã tính hoàn toàn bị kích thích thì chúng mới không nhận chủ nhân của mình, chi3 tuân theo bản năng giết chóc của mình.
Tư không Thúy nghe thấy nhướng mày:
- Nói cách khác, Linh thú của Thiết Phong Cốt ngươi mang đến toàn bộ dã tính đã bị kích phát ra ngoài sao?
- lão phu nghĩ đúng là như vậy.
Thiết Phong Cốt gật đầu.
- Nhưng vô duyên vô cớ, làm sao dã tính lại bị kích phát được?
Thiết Phong Cốt lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ lắm, ta cần đi thăm dò một chút. Có thể là mảnh thổ địa này không thích hợp cho Linh thú của Vạn Thú đường sinh tồn. Nguyên nhân là do bọn chúng không hợp khí hậu nơi đây.
Thiết Phong Cốt đi rồi, ba người hai mặt nhìn nhau một hồi lâu. Lôi Kinh Thanh nói :
- Các ngươi cảm thấy Thiết lão đầu nói có thật không?
Nguyệt Cô Gia mình nhíu nhíu mày:
- Khó mà nói trước được, nhìn thần sắc hắn không giống nói dối. những lão hồ ly am hiểu nhất chính là diễn kịch.
Lôi Kinh Thanh khẽ cười một tiếng:
- Ta cảm thấy lão nói thúi lắm, Linh thú sẽ vì một chuyện nhỏ như không hợp khí hậu mà bạo động sao? Huống chi chính hắn cũng có nói, Lôi Vân Báo cấp sáu của hắn chính là Thú trung chi vương của Vạn Thú đường, chỉ cần có nó ở đây thì làm sao lại xảy ra bạo động? lão thất phu này cũng thật giảo hoạt.
Tư Không Thúy cười khổ nói:
- Cái này không nói trước được rồi. Trước mắt chúng ta phải nghĩ cách thăm dò hành tung Đường Phong, những ngày qua hành động của hắn làm cho lòng dạ môn hạ đệ tử chúng ta bằng hoàng, đến đêm cũng không dám ngủ. Một ngày chưa diệt được hắn, hậu hoạn vô cùng.
Lôi Kinh Thanh nói:
- Nếu Đường Phong lớn nên tại Thiên Tú, như vậy ở đó sẽ có người thân của hắn, chi bằng chúng ta bắt người thân của hắn, như vậy hắn không muốn ra cũng phảii ra
- ngươi đi bắt sao?
Nguyệt Cô Minh nhìn Lôi Kinh Thanh nói.
- Loại chuyện này Tam gia chúng ta đều có phần. Nếu Thiên Tú đã đào tạo ra tên ma đầu Đường Phong này thì tất nhiên phải bắt phụ thân hắn chịu trách nhiệm.
Lôi Kinh Thanh nghĩ thầm như vậy là chuẩn bị cùngThiên Tú hoàn toàn trở mặt rồi nên tốt xấu gì cũng cùng nhau đắc tội, nên muốn kéo hai nhà kia vào chung một chỗ.
Mặc dù Đường Phong ở chỗ này làm xằng làm bậy, nhưng rốt cuộc hắn không phải là Thiên Tú đệ tử. Tam tông nhân cũng hiểu điểm này nên muốn chỉ trích Thiên Tú cũng chỉ dám nói các nàng quản giáo không ngiêm. Đi qua bắt người cũng không quá quang mình chính đại rồi.
Tư Không Thúy lắc đầu nói:
- không thể làm như vậy. Mấy ngày trước người của Thiên Tú đánh tiếng, Đường Phong cùng Thiên Tú không một chút liên quan, tên ma đầu này làm cái gì bên ngoài cũng không đại biểu cho ý tứ của Thiên Tú.
Lấy lập trường của Bạch Tố Y cùng Lâm Nhược Diên tự nhiên là không thể nào nói ra như vậy. Nhân tình của Đường Phong cùng Thiên Tú cho dù dốc hết Thiên Tú cũng không thể trả sạch. Mà lời này là do Tiếu thúc cùng Đoạn thúc mãnh liệt yêu cầu Bạch Tố Y thanh minh với mọi người.
Hai đại Sát Thần cũng biết hành động của Đường Phong thật sự quá lớn, nếu để cho Thiên Tú cùng hắn nhấc lên quan hệ có khả năng dẫn lửa thiêu thân, điều này đối với sự phát triển của Thiên Tú không có lợi.
Nên mới có chuyện thanh minh cho ngoại nhân, Đường Phong ở bên ngoài làm chuyện gì cũng không có liên quan tới Thiên Tú. Kẻ thù của Đường Phong, nếu có khả năng bắt hắn thì cứ giết hắn, muốn làm gì cũng được, người của Thiên Tú không viện thủ bất cứ thứ gì cho hắn!
Đây là sự lựa chọn tốt nhất hiện tại, hai đại Sát Thần cũng phải đả động hai nàng thật lâu mới có chuyện thanh minh này. Còn chuyện thật ra như thế nào cả hai đều biết rõ.
Bất quá khi Lâm Nhược Diên biết đi theo Đường Phong là một Linh Thú có năng lực cấp bảy thì nàng đã bớt lo lắng hơn.
Linh thú cấp bảy, ngay cả toàn bộ người của Tam tông tập hợp lại cũng không phải là đối thủ của nó. Nàng rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao Đường Phong muốn một thân một mình tại Cự Kiếm Môn náo loạn như vậy.
-o0o-