Mục lục
Vô Thường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thực sự là nữ hài mười tám thay đổi lớn a!

Thang Phi Tiếu muốn dùng trọng tâm câu chuyện khác di dời lực chú ý của Phi Tiểu Nhã:

- Nhớ lại trước kia chúng ta rời khỏi Đại Tuyết Cung, ngươi mới chỉ cao như vậy, hơn mười năm không thấy, đã biến thành đại cô nương duyên dáng yêu kiều rồi!

- Đúng vậy đúng vậy!

Đoạn Thất Xích mọt bên phụ họa:

- Tuy rằng là một nha đầu, nhưng khi còn bé tuyệt đối không thích sạch sẽ, bình thường lăn lóc trên mặt đất, ta và lão Thang không ít lần phải dỗ dành ngươi!

- Hai vị sư thúc!

Phi Tiểu Nhã xấu hổ muốn chết, nhăn nhó trừng mắt nhìn bọn họ, hai người này quá xấu, thế nào lại rêu rao những chuyện của chính mình khi còn bé? Như vậy bảo chính mình gặp người khác như thế nào?

- Có người trong lòng hay chưa?

Thang Phi Tiếu lén lút hỏi.

Phi Tiểu Nhã sợ hãi phiêu phiêu liếc nhìn Đường Phong, hai đại sát thần sửng sốt, mạnh mẽ dựng thẳng ngón tay cái:

- Thật tinh mắt!

Nói xong lại chuyển mắt nhìn Tuyết Nữ đang ngồi ngay ngăn cạnh bàn uống trà, bĩu môi nói:

- Bất quá độ khó không nhỏ a!

Tuyết Nữ và Đường Phong rốt cuộc có quan hệ gì, ngay cả hai đại sát thần cũng có chút không rõ ràng, chỉ bất quá có thể xác định được, Tuyết Nữ rất quan tâm Đường Phong, điểm này không cần phải có bất cứ chứng minh gì rồi. Loại thực lực và cảnh giới như thế này cũng có thể cúi người bái tạ hai người chính mình vì ơn chiếu cố Đường Phong một thời gian là chứng minh tốt nhất.

Nếu như Phi Tiểu Nhã muốn cùng một chỗ với Đường Phong, nhất định cần phải vượt qua cửa ải Tuyết Nữ kia. Còn nữa, quan hệ giữa Đường Phong và Bạch Tiểu Lại hai đại sát thần cũng biết rất rõ ràng.

Có thể nói, trên đường đi tới của Phi Tiểu Nhã khó khăn tầng tầng, không chỉ phải đối mặt với ngoại lực quấy nhiễu, còn có thể phải đối mặt với sự chống cự của chính bản thân Đường Phong.

Thực sự là hài tử số khổ. Hai đại sát thần không khỏi thở dài một tiếng trong lòng, bất quá chuyện cảm tình không thể nói rõ được, cho dù hai đại sát thần vô cùng đồng tình với Phi Tiểu Nhã cũng khó có thể chen tay vào.

- Kế hoạch lần này còn phải dựa vào hai vị sư thúc hỗ trợ, Tiểu Nhã phi thường cảm kích!

Phi Tiểu Nhã khom người nói.

- Đây cũng là nguyện vọng của bản thân chúng ta!

Vừa nói tới chính sự, sắc mặt Thang Phi Tiếu lập tức nghiêm túc:

- Tạ Tuyết Thần… Hừ, nếu không phải lão cung chủ rất ưu ái đối với hắn, lão tử đã sớm phế hắn đi, luận trình độ thủ đoạn độc ác, tiểu tử này có thể xếp hạng đầu tiên toàn bộ Đại Tuyết Cung.

Vừa nói vừa chuyển mắt nhìn Mang chấp sự bên cạnh, nói:

- Ngay cả ngươi trước mặt hắn cũng chỉ đáng xách dép!

Mang chấp sự khẽ cười một tiếng:

- Điểm này ta xác thực kém hơn so với hắn, ta chỉ có thể độc ác đối với người ngoài, thế nhưng hắn đã đạt tới trình độ độc ác ngay đối với chính bản thân mình. Nói thực sự, ta rất bội phục hắn, nếu không phải như vậy, hắn làm sao có thể ngồi được vị trí hiện tại? Lão cung chủ nhìn trúng hắn chính là vì điểm này, nhưng không hề nghĩ tới nuôi hổ vi hoạn, cuối cùng gặp phải độc thủ!

- Mấy vị sư thúc trước tiên ngồi xuống nói chuyện!

Phi Tiểu Nhã mở miệng nói:

- Ta đi chuẩn bị nước trà, mấy vị chờ chút!

Lão cung chủ là tổ phụ của nàng, nàng cũng chỉ có một người thân duy nhất như vậy trên đời, nhưng đột nhiên gặp phải độc thủ, nàng nghe mấy loại sự tình này tự nhiên tâm tình không tốt.

Đường Phong nhìn thần tình của nàng rất cô đơn, nhanh chóng chạy lên phía trước nói:

- Ta giúp nàng!

Phi Tiểu Nhã lẳng lặng gật đầu.

Những cao thủ đang ngồi nơi này, từ bối phận suy xét, tất cả đều là trưởng bối của Đường Phong và Phi Tiểu Nhã. Bưng trà rót nước cho trưởng bối tự nhiên là thiên kinh địa nghĩa, huống chi đây không phải là chuyện gì quá mức mệt mỏi khó khăn.

Chờ khi hai người pha nước trà xong, Tuyết Nữ cười vẫy vẫy tay đối với Đường Phong, rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể bước tới cạnh nàng, ngồi trên ghế ngay bên phải.

- Cùng cô cô trò chuyện!

Tuyết Nữ không hề cố kỵ kéo một tay của Đường Phong, đặt tại lòng bàn tay của chính mình, nhẹ giọng nói.

Đường Phong gật đầu, trước mặt vị Diệp cô cô này, Đường Phong thực sự không hề cảm nhận được một chút áp lực nào. Chuyện cùng nàng nói chuyện coi như rất thoải mái, tuy rằng nàng là trưởng bối của chính mình, thế nhưng thoạt nhìn vô luận là từ bề ngoài hay tâm tính đều không khác biệt nhiều so với nữ nhân hơn hai mươi tuổi.

Đương nhiên, đây chỉ là biểu hiện giới hạn trước mặt chính mình mà thôi, không có sự khác nhau, vì vậy không lo không cùng chung trọng tâm câu chuyện.

Vấn đề Tuyết Nữ hỏi đều là một ít việc vặt, hầu như tất cả đều là chuyện tình Đường Phong trải qua từ trước tới nay, nói chuyện với nhau chỉ trong chốc lát, Đường Phong phát hiện vị Diệp cô cô này phảng phất giống như có điểm không tiếp xúc với thế giới, rất nhiều thường thức sinh hoạt đều không quá hiểu rõ.

Suy nghĩ cẩn thận, dù sao nghe đồn Tuyết Nữ ẩn cư nơi băng hàn cực bắc, ngoại trừ trộm linh đan diệu dược phải ra ngoài hầu như không rời khỏi địa phương kia, có chút cách biệt thế giới cũng là chuyện không thể tránh khỏi.

Đang cùng Tuyết Nữ nhẹ giọng nói chuyện, trong tai Đường Phong đột nhiên nghe được một câu để hắn cực kỳ mẫn cảm, ngoắc mắt kinh dị hỏi thăm:

- Thiên Công Đồ Phổ?

Mấy người đều chuyển mắt liếc nhìn Đường Phong, khóe miệng của Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích nứt ra, trong lòng biết chí bảo của Thiên Công Sơn Trang đã khiến Phong thiếu hưng thú rồi. Loại người như Đường Phong hai đại sát thần coi như tương đối hiểu rõ, đối với tiền tài hay nữ nhân đều không cảm thấy quá mức hứng thú, thế nhưng đối với các loại cơ quan thuật, ám khí độc dược hầu như đã tới trình độ mê say như nghiện, trước kia hắn bị lừa tới Ô Long Bảo chính là bởi vì hai đại sát thần bắt được điểm yếu này của hắn.

- Hình như ta đã nghe qua chuyện này ở đâu đó?

Đường Phong chau mày, tỉ mỉ suy nghĩ một chút, rốt cuộc nhớ tới chính mình nghe được mấy thứ này ở địa phương nào.

Trước kia cũng là Tiếu thúc nói cho hắn.

Đoạn thời gian trước kia Diệp Trầm Thu của Bạch Đế Thành ở thành Tĩnh An liên tục có hành động ngang ngược đối với Thiên Tú, Đường Phong và phu thê Tiếu thúc thiết hạ bẫy rập, chuẩn bị bắt giữ Diệp Trầm Thu, vì bản thân được an toàn, thời điểm Đường Phong nhờ Tần Tứ Nương giúp mình chế tạo ám khí phòng thân, Thang Phi Tiếu đã từng hỏi Đường Phong những ám khí của hắn có phải là học trộm từ Thiên Công Đồ Phổ!

Về phần Thiên Công Đồ Phổ rốt cuộc là thứ gì, Đường Phong không rõ ràng lắm, thế nhưng nếu là bảo bối của Thiên Công Sơn Trang, khẳng định là có quan hệ với cơ quan ám khí các loại.

- Thiên Công Đồ Phổ bị thất lạc?

Đường Phong tiếp tục hỏi.

Thang Phi Tiếu gật đầu:

- Theo như lời hai lão gia hỏa Thủy Nguyệt Kính Hoa, có một cao thủ am hiểm ngụy trang trăm phương ngàn kế xâm nhập vào Thiên Công Sơn Trang, ẩn nấp suốt bảy tám năm, từ một đệ tử không chút tiếng tăm dần dần trở thành chấp sự, sau đó lợi dụng thân phận và quyền hạn của chính mình dễ dàng trộm được Thiên Công Đồ Phổ ra ngoài, vì vậy này chúng ta đã bị hai lão gia hỏa kia truy đuổi suốt vài ngày!

- Người này thực có nghị lực!

Đường Phong không khỏi cảm thán một tiếng, vì một bộ Thiên Công Đồ Phổ mà ẩn núp suốt bảy tám năm, không có kiên trì và quyết tâm rất cao làm sao có thể làm được như vậy? Đây không phải là bảy tám ngày, cũng không phải là bảy tám tháng.

- Hiện tại Thiên Công Sơn Trang phỏng chừng đã là một mảnh gà bay chó sủa, bầu trời Lý Đường đế quốc lại muốn thay đổi.

Thang Phi Tiếu cảm khái một tiếng, Thiên Công Sơn Trang tốt xấu gì cũng là một trong ba thế lực lớn nhất Lý Đường đế quốc, chủ tinh thông cơ quan ám khí các loại, mặc dù là toàn bộ đại lục cũng có thể coi như số một, thứ trân quý như vậy bị thất lạc, Thiên Công Sơn Trang làm sao có thể bỏ qua.

- Rốt cuộc bên trong Thiên Công Đồ Phổ có ghi chép cái gì?

Đường Phong hỏi.

- Ta chưa từng nhìn thấy qua thứ này, bất quá nghe như lời đồn, trong Thiên Công Đồ Phổ không chỉ ghi chép lại các loại cơ quan ám khí của Thiên Công Sơn Trang, còn có vị trí phân bố phòng ngự cơ quan bẫy rập của Thiên Công Sơn Trang, có thể nói nếu như người ngoài lấy được thứ này, toàn bộ Thiên Công Sơn Trang không khác biệt nhiều so với trạng thái không bố trí phòng vệ.

Nghe được tin tức này, hai mắt Đường Phong không khỏi bốc lên quang mang.

Hắn đã sớm muốn tiến vào Thiên Công Sơn Trang xem xét huyền bí của cơ quan và ám khí đỉnh cao của thế giới này, chỉ là vẫn chưa có cơ hội. Hắn đã từng muốn lẩn vào Thiên Công Sơn Trang, từ đệ tử tầng dưới cùng nhất, chẳng phải là cũng bắt đầu giống như người kia suốt bảy tám năm qua hay sao?

Thực sự là anh cùng có cùng cách nghĩ a! Đường Phong không khỏi có chút cảm giác anh hùng trọng anh hùng đối với người chưa từng gặp mặt kia.

- Phong nhi con muốn thứ này sao?

Tuyết Nữ nhìn thần sắc cuồng nhiệt trên mặt Đường Phong, nhẹ giọng mở miệng nói.

Đường Phong gật đầu:

- Đúng là có muốn, nhưng đã bị người khác trộm đi rồi!

Tuyết Nữ mỉm cười, không nói thêm.

Thang Phi Tiếu nghiêm mặt nói:

- Ta và lão Đoạn đã nói rõ với hai lão gia hỏa kia, tin tưởng hắn cũng biết Thiên Công Đồ Phổ không phải là do chúng ta trộm, chỉ bất quá Thiên Công Sơn Trang trong đoạn thời gian này nhất định sẽ có chút động tác, chỉ cần chúng ta không ngại bọn họ, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không lãng phí tinh lực trên người chúng ta!

Đoạn Thất Xích gật đầu nói:

- Trước không nói cái này, tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?

Những người này tụ tập một chỗ chính là bởi vì muốn giết Tạ Tuyết Thần, thứ nhất thay lão cung chủ báo thù, thứ hai cũng là phải đoạt lại quyền thống trị của Đại Tuyết Cung trở về.

Dù sao Phi Tiểu Nhã thân là tôn nữ của lão cung chủ, trên danh nghĩa hiển nhiên danh chính ngôn thuận hơn nhiều so với Tạ Tuyết Thần, tin tưởng chỉ cần đánh chết Tạ Tuyết Thần, lấy uy vọng của lão cung chủ, Phi Tiểu Nhã có thể thu được không ít người ủng hộ.

Phi Tiểu Nhã có tu vi Thiên giai thượng phẩm, thực lực không tính thấp, Đại Tuyết Cung nói thế nào cũng là thế lực lớn thứ hai toàn bộ Lý Đường đế quốc, không có khả năng giải tán hoặc bị vây trong trạng thái rắn mất đầu.

- Giết một người Tạ Tuyết Thần không quá khó, chỉ cần hắn rời khỏi Đại Tuyết Cung là được, hắn dám đến để hắn có đi mà không có về!

Sắc mặt Thang Phi Tiếu nghiêm túc, quay đầu nhìn thoáng qua Mang chấp sự, nói:

- Ngươi xác định hắn sẽ tới Ô Long Bảo.

Mang chấp sự nhẹ nhàng cười:

- Đương nhiên sẽ đến, nếu như ta là Tạ Tuyết Thần, tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, ngắn thì năm ngày, trễ thì nửa tháng, Tạ Tuyết Thần nhất định sẽ tơi nơi này. Tin tưởng giờ này khắc này, tin tức bảo chủ đại nhân biến mất đã truyền vào trong tai hắn, hắn cũng khẳng định có hành động ứng biến đầu tiên rồi.

- Như vậy rất tốt!

Thang Phi Tiếu hừ lạnh một tiếng:

- Thế nhưng giết xong Tạ Tuyết Thần phải làm gì? Trong Đại Tuyết Cung có nhiều người trúng độc tuyết tủy hàn băng như vậy, nếu không có giải dược, những người này định trước khó thoát chết, đến lúc đó cho dù đoạt lại Đại Tuyết Cung cũng sẽ khiến Đại Tuyết Cung đại thương nguyên khí, cái được không bù nổi cái mất.

Mấy người không chỉ là muốn giết Tạ Tuyết Thần báo thù, còn muốn duy trì một mảnh cơ nghiệp do lão cung chủ dựng nên mới được, bằng không còn không bằng không giết.

Huống chi, nếu như không thể giải độc cho những cao thủ này, những người đó thế nào cũng không thể ai khác giết chết Tạ Tuyết Thần, đây chính là chuyện có liên quan tới tính mệnh, Tạ Tuyết Thần đã chết, ai cho bọn họ giải được áp chết hàn tính? Cho dù là vì chính mình, bọn họ cũng không thể để Tạ Tuyết Thần chết.

Mang chấp sự mỉm cười, chuyển ánh mắt lên người Đường Phong, tuy rằng sắc mặt của hắn như thường, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được hắn đang áp chế khẩn trương trong lòng:

- Đường Phong, việc ta nhờ ngươi, kết quả như thế nào?

- Hử? Chuyện gì?

Đường Phong đang nói chuyện với Tuyết Nữ, nghe được câu hỏi của Mang chấp sự, sửng sốt một lúc, rất nhanh liền phản ứng lại:

- A, ngươi nói cái thứ đó!

Mang chấp sự rất nghiêm túc gật đầu.

Không đề cập tới chuyện này Đường Phong đúng là quên mất rồi, trong Băng Hỏa Đảo gặp phải phiêu lưu to lớn như vậy, Mang chấp sự nên phụ trách toàn bộ, nếu không phải hắn bảo chính mình đi tìm liệt diễm cô gì gì đó, chính mình sao có thể hấp thu hỏa tinh và tuyết tủy? Thiên binh Toái Tinh sao có thể bị hòa tan? Làm sao để Phi Tiểu Nhã trải qua nhiều đau khổ như vậy mới trở về được Ô Long Bảo? Nhớ tới tràng cảnh trước kia hấp thu hỏa tinh và tuyết tủy, trong lòng Đường Phong vẫn có chút sợ hãi, nhưng chính bởi vì như vậy để bản thân chiếm được không ít chỗ tốt, chỉ bất quá chỗ tốt này tạm thời ẩn nấp bên trong cơ thể, không để hắn tự do sử dụng mà thôi.

- Bắt lấy!

Đường Phong chỉ sửng sốt một chút, đưa tay vào người sờ loạn một hồi, lấy ra một cây nấm đại khái lớn chừng nắm tay trẻ con, toàn thân màu đỏ đậm, tản mát nhiệt lực rất mạnh.

Nếu Mang chấp sự biết được liệt diễm cô, hai đại sát thần không có lý do không biết, Tuyết Nữ quanh năm suốt tháng tiếp xúc với linh đan diệu dược, tự nhiên ánh mắt không thể kém.

Có thể nói, mấy người ở đây đều là người biết hàng.

Trong nháy mắt khi liệt diễm cô xuất hiện trong phòng, nhiệt độ toàn bộ gian phòng đột nhiên đề cao, Đường Phong cam thấy phạm vi xung quanh chính mình mấy trượng, ngay cả không khí cũng bị nhiệt độ thiêu đốt vặn vẹo, tất cả dụng cụ gia đình bên trong lập tức vang lên âm thanh rắc rắc rắc, chốc lát biến thành màu cháy đen, thậm chí còn bốc lên khói xanh.

Đó là bị nhiệt độ cao ảnh hưởng.

Mói người đều lập tức vận chuyển cương khí hộ thân.

Hai đại sát thần vỗ bàn đứng lên, kinh hãi nói:

- Liệt diễm cô!

Sắc mặt Mang chấp sự cuồng nhiệt vô cùng, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào thiên tài địa bảo trong tay Đường Phong, trên mặt nở nụ cười ngây ngốc.

Đúng vậy, chính là thứ này, tuy rằng không ai ở đây từng gặp qua loại bảo bối trong truyền thuyết này, nhưng trong nháy mắt liền biết được tên của nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK