Đường Phong chính là đang tìm tung tích tên sát thủ Huyết Vụ Thành kia. Thế nhưng người này cũng không biết tu luyện công pháp gì, công phu ẩn giấu tương đối cao. Mặc dù lấy cảnh giới “Thiên nhân hợp nhất” của Đường Phong cũng căn bản không thể nào phát hiện được.
Trừ phi hắn lại xuất thủ một lần nữa. Một khi hơi có ba động của cương khí truyền đến, liền có thể đánh động tâm cảnh giác của Đường Phong.
Tất cả các cao thủ Linh Giai đều đang bận rộn chiến đấu, các cao thủ Thiên Giai còn lại cũng ở một bên lược trận, lấy số lượng khổng lồ bù đắp cho thiếu hụt về cao thủ Linh Giai của Chung gia. Cho dù Đường Phong có đứng ở đó, chỉ cần tránh thoát dư ba chiến đấu của cao thủ Linh Giai, căn bản không cần lo lắng đến vấn đề an toàn của bản thân.
Bỗng nhiên, một tia ba động quỷ dị từ một bên truyền đến. Đường Phong nhanh chóng truyền âm với Bố Trường Thiên, nói:
- Cẩn thận phía sau!
Bố Trường Thiên đang cùng một cao thủ Linh Giai của Huyết Vụ Thành giao thủ, nghe tiếng truyền âm của Đường Phong, thân hình đồng thời nhoáng lên, hầu như không có bất luận do dự gì, trực tiếp nhảy ra khỏi vòng chiến. Ngay sau một khắc khi hắn di động thân hình, thân ảnh mơ hồ kia lại xuất hiện, một thanh lợi kiếm đâm xuyên qua tàn ảnh của Bố Trường Thiên.
Bố Trường Thiên nhận thấy một tia sát khí vừa sượt qua mình, không khỏi sợ hãi đến sắc mặt trắng bệch. Nếu vừa rồi không phải Đường Phong nhắc nhở, hắn tuyệt đối không thể tránh thoát một kiếm lén lút kia.
Cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành một kích không trúng, lông mày không khỏi nhíu chặt lại, hiển nhiên có chút không minh bạch, mình đã lộ ra sơ hở gì lại có thể khiến đối thủ sớm tránh thoát được. Bất quá hắn cũng mau chóng lẩn mình vào trong không khí một lần nữa, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu hạ thủ.
Toàn bộ Chung Linh cốc, tràn ngập tiếng đánh giết, linh khí dao động trùng trùng điệp điệp tràn đến, hung mãnh như núi lửa tích tụ ngàn năm đột nhiên bạo phát. Tất cả cao thủ Linh Giai ở đây đều là Linh Giai hạ phẩm, ngay cả thực lực chênh lệch nhiều ít cũng không phải chốc lát là có thể nhìn ra được. Nhưng thật ra, các cao thủ Thiên Giai của Chung gia ở một bên lược trận rốt cục cũng đã bắt đầu xuất hiện thương vong.
Có Thiên Giai do đứng gần quá, có Thiên Giai muốn nhân cơ hội đánh lén các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc, nhưng cao thủ Linh Giai lại dễ dàng đánh lén như vậy sao? Thường thường, những tên Thiên Giai này đánh lén không thành, ngược lại còn chôn vùi tính mệnh của chính minh, chết không toàn thây.
Không đến một nén nhang sau, cao thủ Thiên Giai của Chung gia đã tử thương hơn mười người. Những thương vong này khiến Chung Bố Sở và các cao thủ Linh Giai của Chung gia phẫn nộ không thôi, hạ thủ càng tàn độc hơn nhiều.
Người Huyết Vụ Thành không có khả năng quan tâm đến sống chết của người Chung gia. Nhưng Chung Bố Sở thì không thể như vậy. Thực lực chỉnh thể của gia tộc mình lấy số lượng cao thủ Thiên Giai làm cơ sở, chết một người là mất đi một người, không dễ dàng bồi dưỡng lại. Tình cảnh trước mắt với Chung Bố Sở mà nói, thế nào lại không đau lòng?
Bất quá ngay cả Chung Bố Sở phẫn nộ xuất thủ cũng không làm nên chuyện gì. Đối thủ của hắn cũng là Linh Giai, làm sao cho hắn cơ hội dễ dàng đánh bại?
- Tiếu thúc, phía sau!
Đường Phong mau chóng truyền âm với Thang Phi Tiếu. Cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành kia sau một lúc lâu im lặng rốt cuộc lại một lần nữa động thủ. Lúc này đây, hắn đặt mục tiêu của mình lên người Thang Phi Tiếu.
Hai người Tiếu thúc và Đoạn thúc đang kề vai chiến đấu, đối kháng với hai cao thủ Linh Giai của Huyết Vụ Thành. Tuy rằng bọn họ tấn chức Linh Giai không bao lâu, nhưng công lực ngưng tụ vài chục năm và áp lực cực hạn khi tấn chức Linh Giai khiến thực lực của bọn họ hiện tại không kém hơn bất luận một Linh Giai hạ phẩm nào, đối với việc nắm giữ thiên địa linh khí và công lực bản thân không sai biệt lắm đã đạt tới mức đỉnh phong.
Huynh đệ hai người đồng tâm hiệp lực liên hợp lại khiến đối thủ chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ mà không có sức đánh lại.
Nghe Đường Phong truyền âm, Tiếu thúc bất động thanh sắc nháy mắt ra dấu với Đoạn thúc. Địa Thí Thần khôn khéo thế nào, cùng Thiên Sát Thần đã sớm tâm ý tương thông, chỉ cần một ánh mắt liền hiểu được Thang Phi Tiếu muốn ám chỉ cái gì.
Sau một khắc, Thiên binh thái đao trên tay Đoạn Thất Xích phút chốc chuyển hướng, buông tha đối thủ của mình, trực tiếp đánh vào hư không phía sau Thang Phi Tiếu một trảm.
Cao thủ Huyết Vụ Thành đang đối chiến cùng hai đại sát thần không khỏi sửng sốt một chút, thực sự có chút mơ hồ không rõ địch nhân sử đao vì sao đột nhiên hạ độc thủ với người của mình.
Đoạn thúc tất nhiên sẽ không hạ độc thủ với Tiếu thúc. Một đao kia chém xuống, một đạo Tiên Thiên đao khí kích phát, vô ảnh vô hình. Thang Phi Tiếu không tổn hao lấy một cọng tóc, sợi lông, nhưng thật ra phía sau hắn truyền đến một tiếng kêu đau đớn.
Khi tấn chức Linh Giai, Đoạn Thất Xích đã luyện thành Tiên Thiên đao khí, bản thân đối với việc nắm giữ Tiên Thiên đao khí đã tới mức lô hỏa thuần thanh. Một đao này vỗ xuống, hiệu quả tương đương với một đòn “Cách sơn đả ngưu”.
Cao thủ ám sát Huyết Vụ Thành vừa mới chuẩn bị động thủ, Tiên Thiên đao khí đá chém lên người hắn. Cũng may, phản ứng của hắn cũng xem như không tệ, lợi kiếm trên tay khẽ run lên, cuối cùng tương đối hóa giải được bảy tám phần công kích của Đoạn Thất Xích. Nhưng dẫu là như vậy, ngực cũng bị chém một đường máu tươi, thân thể thiếu chút nữa bị phân thành hai nửa. Hắn hoảng sợ vội vàng ẩn giấu thân mình, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Cả ngày đả nhạn, hôm nay thiếu chút nữa bị nhạn mổ mắt. Cao thủ ám sát này ẩn thân ở một bên, âm âm hiểm hiểm mà đánh giá hai đại sát thần, oán hận nghiến răng. Hắn biết hai người kia thường thương liên thủ, thực sự không dễ đánh lén, đành bất đắc dĩ chuyển hướng sang mục tiêu khác.
Đường Phong ở một bên len lén nở nụ cười.
Một đao kia của Đoạn thúc nương theo thân thể Tiếu thúc chém ra, đánh cho đối phương xuất kỳ bất ý, tuy rằng không thể chém chết đối phương tại chỗ, nhưng vẫn khiến hắn thụ thương không nhẹ.
Công phu ẩn nấp của hắn quả thực rất cao, thế nhưng hiện tại hắn lại có nhiều hơn một điểm giúp Đường Phong càng dễ dàng phát hiện ra.
Mùi máu tươi! Mùi máu tươi trên người hắn giống như là đốm lửa đom đóm giữa đêm tối, tuy rằng yếu ớt nhưng căn bản không thể gạt được khướu giác của Đường Phong. Có thể nói, cao thủ ám sát này đã triệt để không còn uy hiếp nữa.
Nói đại khái, người tinh thông đạo ám sát, năng lực giao đấu chính diện đều không được tốt lắm. Bọn họ chỉ thích hợp ẩn nấp ở một nơi bí mật nào đó, tùy thời cho địch nhân một kích trí mạng. Năng lực chiến đấu quang minh chính đại cùng năng lực ám sát của bọn họ căn bản là không cùng một đẳng cấp.
Chỉ cần mình nhắc nhở đúng lúc, hắn cũng không thể nào tạo thành thương tổn gì đối với các cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc.
Cảm nhận thoáng qua vị trí của cao thủ ám sát này, Đường Phong hít sâu một hơi, bắn ra trường kiếm liễu độc ảnh, xoay người chạy ào vào trong đám cao thủ Thiên Giai của Chung gia.
Thiên Giai bây giờ đối với Đường Phong mà nói đã không còn tính uy hiếp. Độc Ảnh kiếm dưới quán chú của cương khí và duệ kim lực, độc khí lượn lờ lan truyền, trong nháy mắt tràn ngập một phạm vi rộng lớn, bao vây bảy tám cao thủ Thiên Giai vào giữa. Khói độc màu vàng liên tục chớp động. Một vài cao thủ Thiên Giai thậm chí ngay cả thân ảnh Đường Phong còn chưa thấy được, liền bị vũ khí chém thành hai nửa.
Theo thực lực đề cao, mỗi khi Đường Phong điều động duệ kim lực, đan điền tuy rằng còn có chút hơi đau đớn, nhưng so với trước đây đã tốt hơn rất nhiều. Hơn nữa, uy lực của duệ kinh lực cũng gia tăng không ít.
Liên tiếp vài người bị chém, các cao thủ Thiên Giai của Chung gia ở một bên lược trận mới kịp có phản ứng.
- Mau tản ra! Nơi này có độc!
Một người vội vã hô lớn. Vừa dứt lời, một đạo quang mang màu vàng lóe ra, một phi đao nhanh như gió đã cắm vào trong miệng hắn, phía sau não đã xuất hiện một lỗ thủng lớn. Người này chỉ kịp hô lên một tiếng quạc quạc, phía sau đầu máu phun ra như suối, thẳng tắp ngã xuống.
Vèo! Vèo! Vèo!... Một trận âm thanh liên tiếp khiến lòng người run sợ truyền ra. Lấy khói độc làm trung tâm, mọi người thấy kim mang từ trong đó bay ra như châu chấu, dày đặc kinh khủng. Cùng với đó là tiếng cao thủ Thiên Giai của Chung gia như lúa mạch thi nhau ngã xuống.
Thiên Giai hạ phẩm, Thiên Giai trung phẩm căn bản không thể chống đối một kích của phi đao chứa kim duệ, ngay cả cương khí hộ thân cũng trực tiếp bị đánh tan, thân thể yếu đuối như trang giấy, bị phi đao trực tiếp xuyên qua, máu chảy ròng ròng.
Chỉ có một số ít người Thiên giai Thượng phẩm bằng vào cương khí hộ thân dũng mãnh và thực lực bản thân tránh được một kiếp này.
Trong nháy mắt, đệ tử Thiên Giai của Chung gia lại tử thương sáu, bảy người.
Đường Phong hiện tại đã có tu vi Thiên Giai trung phẩm, thủ pháp ám khí xuất quỷ nhập thần, hơn nữa lại phối hợp với duệ kim lực không vật cứng nào cản nổi, Thiên Giai thượng phẩm căn bản cũng không thể ngăn cản được công kích của hắn.
- Giết tiểu tử này! Thay các huynh đệ đã chết báo thù!
Mắt thấy nhiều huynh đệ của mình té trên mặt đất như vậy, người nào cũng đều vô cùng phẫn nộ.
Thân là người trong giang hồ, đều là đánh đánh giết giết, không ai muốn mình chỉ là một con cừu nhỏ để mặc người khác khi dễ. Chiến đấu của cao thủ Linh Giai bọn họ căn bản không thể nhúng tay, nhưng Đường Phong bất quá chỉ là một Thiên Giai trung phẩm, chẳng lẽ còn đánh không lại sao?
Một người kêu gọi, lập tức có rất nhiều người cùng đứng lên hưởng ứng. Mỗi người đều hai mắt đỏ ngàu, hận không thể lột da Đường Phong xuống, uống máu hắn, đè cho xương cốt hắn thành tro bụi.
Dũng khí đáng khen! Đường Phong nghĩ nếu như đệ tử Đường Gia bảo cũng gặp thảm kịch như vậy, biểu hiện của những người khác khẳng định cũng sẽ không kém thế này. Đây là một biểu hiện trực quan của lực lượng ngưng tụ trong gia tộc.
Đường Phong không hề lo sợ, khí thế trên người vừa chuyển, kiếm pháp một lần nữa xuất ra, độc ảnh trên mũi kiếm trong nháy mắt bắn ra xa tới hơn ba thước.
Kiếm chiêu hung mãnh tuyệt luân, từ trước tới nay chưa từng có, mang theo uy thế khai thiên tích địa, đâm tới một địch nhân đang đứng gần mình nhất.
Cao thủ Thiên Giai trung phẩm này vừa vọt tới trước măt Đường Phong, chiêu thức còn chưa kịp tung ra, bỗng nhiên một cỗ uy áp truyền đến khiến hắn có chút hít thở không thông. Ngay sau đó, một đạo kim mang đánh xuống. Trước mắt hắn tối sầm, mất đi tri giác.
Đối mặt với một đám Thiên Giai Chung gia, Đường Phong cũng trở nên cẩn thận hơn. Tuy rằng thực lực của mình căn bản không thể lấy cảnh giới bình thường để suy luận, thế nhưng nhiều người như vậy cùng xông lên, chính mình căn bản không thể chống đỡ được. Đến lúc đó, một khi bị thương, cục diện sẽ hoàn toàn đảo ngược.
Sau khi một kích giết người, Đường Phong khẽ động, thân hình nhoáng lên đã xuất hiện ở ngoài mười trượng, trong tay bắn ra ba thanh phi đao, đánh bay một đệ tử Chung gia đứng đưa lưng về phía mình.
Chờ khi người Chung gia kịp phản ứng, muốn vọt tới chỗ hắn, thân hình Đường Phong một lần nữa nhoáng lên, lại xuất hiên ngoài mười trượng.
Đường Phong ôm chủ ý không cho bọn chúng cơ hội bao vây mình, không cho bọn chúng thời gian giao phong chính diện với mình.
Nhiều người thì nhiều sai sót. Thiên Giai của Chung gia tụ họp tại chỗ này ít cũng có tới cả trăm người. Vô luận Đường Phong đến nơi nào đều có thể đánh chết địch nhân. Ngược lại, đám người hoàn toàn không nắm được hướng đi của hắn, đối mặt với một Thiên Giai trung phẩm, giống như đối mặt với một con cá chạch trơn tuột. Tốc độ của hắn quá nhanh, căn bản không phải Thiên Giai có thể truy đuổi.
Khi chạy vòng qua các cao thủ Linh Giai, Đường Phong cũng không quên nhắc nhở cao thủ Linh Giai của các đại gia tộc đề phòng cao thủ ám sát của Huyết Vụ Thành đánh lén.
Dưới sự nhắc nhở của Đường Phong, mỗi lần cao thủ ám sát kia xuất thủ đều vô công mà phản lại. Cục diện này khiến hắn tức giận muốn thổ huyết.
Hắn thực sự không nghĩ ra, vì sao hành tung của mình bị người khác phát hiện, nếu là một lần hai lần, còn có thể giải thích rằng lòng cảnh giác của bọn họ rất mạnh, chính mình vô tâm đã bị bại lộ dấu vết. Nhưng nhiều lần như vậy đều thế này, mỗi một lần đều tại thời gian mình ra tay, mục tiêu đánh lén mới làm ra phản ứng tương ứng.
Ngoài lần đánh lén nam tử cao lớn như gấu kia nguy hiểm nhất, lần đó đánh lén không được, chính mình ngược lại bị đao khí của người ta gây thương tích, hắn thực sự không tin là đối phương chỉ vô ý đánh trúng mình.
Đạo lý ám sát thuật hắn rõ ràng nhất, đều là cao thủ Linh giai, người khác muốn phát hiện hành tung của hắn căn bản không có khả năng, cho dù chính mình bị viết thương nhẹ, trên người còn có một mùi máu tươi, nhưng hiện tại thi thể đầy trên mặt đất, mùi máu tươi xộc vào mũi, vì sao lại bại lộ?
Điều này tuyệt đối không phải sự trùng hợp, những người mình đánh lén đó có thể phản ứng kịp thời, khẳng định là có người nhắc nhở bọn họ mới đúng. Nói như vậy, vậy là hành tung của mình vẫn bị người khác chú ý.
Nghĩ tới đây, sắc mặt cao thủ ám sát Huyết Vụ Thành trở nên hung ác.