Mục lục
Vô Thường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cổ bảo ngàn năm được giấu dưới mặt đất, đây là việc chỉ cần liếc qua là biết, cho nên Đường Phong cũng không ngoại lệ, phía trên rất trống trải, cho nên không có khả năng là nơi giấu bảo bối, mà sau khi đi vào lỗ thủng kia, Đường Phong phát hiện mình đang đi vào một gian phòng nhỏ, một gian phòng không có quy tắc, cũng không phải do nhân lực tạo nên, diện tích chỉ khoảng mười trượng, làm cho người ta ngạc nhiên chính là, bốn phía của gian phòng, đều có một lỗ thủng, những lỗ thủng này không lớn không nhỏ, rất dễ dàng để cho thân thể Ngọc Thủ Kim Long đi thông qua.

Phóng nhãn nhìn quanh, trong phòng không có vật gì, rất sạch sẽ.

Không đợi Đường Phong quyết định có nên xuống tiếp hay không, sau lưng truyền đến một hồi động tĩnh, hai vị Linh giai cao thủ của hai thế lực đang đi tới, khi nhìn thấy Đường Phong, bốn người không hẹn mà cùng ngừng tay, đều hướng Đường Phong đánh tới.

Xem ra bọn họ muốn trước tiên giết Đường Phong để tiêu trừ uy hiếp, sau đó đấu tiếp.

Đường Phong làm sao cho bọn họ được như ý chứ? Thân thể nhảy lên, nhảy vào trong lỗ thủng trước mặt.

Bốn người cũng nghiêm túc, trực tiếp đuổi theo, nhưng chờ đến khi bọn họ rơi xuống, phát hiện đã mất dấu Đường Phong. Nơi này cũng là một gian phòng, không xê xích với gian phòng kia bao nhiêu, bốn phía chung quanh, kể cả phía trên hay phía dưới, đều có một lỗ thủng.

Bọn họ thả thần thức ra, nhưng không cách nào phát hiện ra thân ảnh Đường Phong, nhất thời hai mắt nhìn nhau. Nhưng khi hai mắt nhìn nhau, một tia hung quang trong mắt song phương bắn ra, không hẹn mà cùng ra tay rất tàn nhẫn với nhau.

Trong lúc bốn người chiến đấu, Đường Phong vẫn không ngừng nghỉ, tiến vào một gian phòng, sau đó lại đi qua một gian phòng khác, không có quy luật gì đáng nói.

Tuy bốn Linh giai hắn không xem vào trong mắt, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian, cho nên tránh thoát là tốt nhất. Trong mỗi một gian phòng, đều có rất nhiều lỗ thủng, diện tích gian phòng không lớn, đi vào là nhìn thấy.

Chỉ tùy tiện chui vào mấy lỗ thủng, chuyển hướng vài lần, Đường Phong cảm giác ở phía sau không có người đuổi theo, ngược lại có cương khí chấn động do chiến đấu truyền tới, xem ra là từ bốn người mà mình tránh thoát vừa rồi.

Nơi này là một địa phương rất kỳ quái, sau khi Đường Phong đi vào, chỉ cho rằng trong lòng đất có thông đạo, nhưng không nghĩ tới lại kỳ quái như vậy, mỗi một gian phòng không lớn không nhỏ và liền kề nhau, những lỗ thủng kia chính là thông đạo nối liền các căn phòng nhỏ lại với nhau.

Trong nhất thời, Đường Phong nhớ tới tổ ong.

Tổ ong cũng có hình dáng như vậy, một tầng lại một tầng, mỗi một tầng đều có một căn phòng nhỏ cung cấp chỗ cho những con ong mật ở lại. Mà bây giờ nhìn qua, trong lòng đất này chính là một tổ ong cực lớn.

Đây là một thủ bút thật lớn! Đường Phong có chút bội phục râu cá trê. Không biết râu cá trê giấu bảo bối trong căn phòng nào.

Vừa nghĩ tới đây, Đường Phong tùy ý bước vào một căn phòng, bước chân liền dừng lại, nhìn cảnh tượng trước mắt, da đầu Đường Phong run lên một hồi.

Các căn phòng vừa rồi đều trống rỗng, cái gì cũng không có, nhưng trong gian phòng này, lại có một tổ ong cực lớn, trên tổ ong có vô số tiểu hắc phong đang bay chung quanh.

Đường Phong vừa mới vào, đã làm kinh động những con tiểu hắc phong này, sau một khắc, tiếng ông ông vang lên không dứt bên tai, vô số hắc phong đều hướng về phía Đường Phong lao tới.

Đường Phong nào dám chần chờ, vội vàng lui về phía sau, lui về gian phòng vừa rồi, lại tiếng vào trong lỗ thủng khác. Vô số tiểu hắc phong đều tuy đuổi vào trong gian phòng, không thấy bóng dáng Đường Phong, qua một hồi lâu mới chậm rãi tán đi.

Xem ra, những gian phòng này cũng không phải an toàn, Đường Phong cảnh giác.

Đường Phong hận không thể lấy Sơn Hà Đồ ra, sau đó hỏi râu cá trê, nhưng khi Sơn Hà Đồ vừa xuất hiện, người của hai thế lực lớn đều nhìn ra mánh khóe, bọn họ sẽ cho rằng bảo vật xuất thế, như vậy sẽ không quá tốt, đến lúc đó, chính mình sẽ trở thành tâm điểm cho bọn họ nhắm đến.

Cho nên không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ, Đường Phong sẽ tự mình tìm kiếm, không dám lấy Sơn Hà Đồ ra.

Quyết định chú ý, Đường Phong lại tìm kiếm trong một gian phòng khác.

Nửa canh giờ sau, Đường Phong thở dài, sau khi tìm kiếm nửa canh giờ, hắn đã tìm hơn trăm gian phòng, tuy không thu hoạch được gì, nhưng cũng không gặp phải nguy hiểm, trong những gian phòng này, có những chỗ hắc phong tụ tập, có những chỗ là nơi những con rắn nhỏ tụ tập, nếu bước một bước vào trong đó sẽ bị công kích, nếu không có tốc độ nhanh, thân pháp linh hoạt, chỉ sợ đã gặp phải rất nhiều phiền toái.

Nhưng tổ ong trong lòng đất này quá lớn, gian phòng vô số, nếu cứ tìm kiếm thế này cũng không có hiệu quả gì. Hiện giờ mình đã hao phí nửa canh giờ, nếu nói thời gian này dài thì không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, nhưng với cao thủ của hai thế lực lớn, thời gian này bọn họ sắp giải quyết xong hai con Bát giai linh thú kia rồi.

Tuy Bát giai linh thú khó chơi, nhưng người của Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cung cũng không phải đồ bỏ, bọn họ đều có Linh giai trung phẩm tọa trấn, Ngọc Thủ Kim Long và con hắc phong cực lớn kia không thể kéo dài thêm được bao lâu.

Đợi một lát nữa, nhưng nếu vẫn tìm không thấy, chỉ sợ cần phải cho râu cá trê dẫn đường, Đường Phong quyết định.

Một chân bước vào lỗ thủng trước mặt, Đường Phong xuất hiện trong một gian phòng mới, từ khi gặp phải nguy hiểm lần đầu tiên, Đường Phong vẫn cảnh giác, cho nên khi vừa tiến vào gian phòng hắn vội vàng tìm kiếm một phen.

Liếc sơ qua, tròng mắt Đường Phong hơi híp lại, không chút nghĩ ngợi liền lui trở lại.

Trong gian phòng đó, có một tổ ong cực lớn, dựa theo kinh nghiệm trước đây, nơi có tổ ong, chắc chắn sẽ có vô số tiểu hắc phong tụ tập, nếu không lui ra, chắc chắn sẽ bị chúng phát hiện.

Nhưng khi lui ra, lông mày Đường Phong nhíu lại một cái.

Bởi vì hắn cảm thấy gian phòng vừa rồi có chút không đúng, hơn nữa tràng cảnh tiểu hắc phong rậm rạp lại không xuất hiện.

Thò đầu nhìn lại, Đường Phong nhìn ngắm xung quanh, Đường Phong không phát hiện dấu vết tồn tại của tiểu hắc phong, cảm thấy gian phòng này lớn hơn các căn phòng trước hai lần có thừa, nhìn tổ ong dán vào đỉnh gian phòng, tổ ong này không bình thường, nó lớn hơn các tổ ong mà hắn nhìn thấy gấp sáu bảy lần.

Tiểu hắc phong đâu? Đường Phong quay đầu dò xét, nhưng không phát hiện dấu vết của tiểu hắc phong, chẳng lẽ chúng đều ở trong tổ ong? Thả thần thức dò xét một phen, trong tổ ong không có khí tức của sinh mệnh, ngược lại có một cổ năng lượng chấn động kỳ dị truyền đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK