Cách làm lần này của Chung Bố Sở, không chỉ để mình thân bại danh liệt, còn kéo theo toàn bộ Chung gia tiến vào vũng nước bẩn, căn bản không thể bình yên thoát thân.
Đường Phong không tin lấy sự từng trải của lão già Chung Bố Sở, lại không nhìn ra được đạo lý trong đó.
- Vì sao hắn không sợ?
Đường Tử Thư cười lạnh một tiếng:
- Bất quá cho dù hắn sợ cũng phải làm như thế. Đầu tiên không cần nói số lượng cao thủ Huyết Vụ Thành Chung gia có thể chống đỡ được, chỉ cần biết hiện tại cục diện tại Linh Mạch Chi Địa đã làm không gian sinh tồn của Chung gia bị nghiền ép tới cực hạn rồi. Thập thất đệ, chẳng lẽ đệ đã quên thứ hạng Chung gia đạt được trong gia tộc đại bỉ rồi? Đường gia ta xếp hạng thứ nhất, Chung gia lại đội sổ thứ nhất, sau mười năm, thực lực của Đường gia khẳng định sẽ xa xa siêu vượt Chung gia, đến lúc đó, lấy ân oán của hai nhà Đường Chung, Chung gia còn có thể tiếp tục sinh tồn ở đây hay sao? Chung Bố Sở là người thông minh, từ lâu đã thấy rõ xu hướng trong mười năm tới, cho nên mới quyết định nương tựa cao thủ Huyết Vụ Thành, để Chung gia có thể dùng hơi tàn đánh một trận.
Nghe Đường Tử Thư nói như vậy, Đường Phong cũng có chút rõ ràng.
Ân oán hai nhà Đường Chung, không chết không ngớt, đoạn thời gian trước Đường gia thu được đại lượng linh thạch, ngay sau thực lực của đệ tử trong gia tộc khẳng định vượt xa Chung gia, đợt một ngày Đường gia có đủ thực lực để diệt Chung gia, Chung gia hắn liền không thể tiếp tục đặt chân tại nơi này.
Đã như vậy, còn không bằng được ăn cả ngã về không, ký thác hy vọng lên người Huyết Vụ Thành, cầu khẩn Huyết Vụ Thành thành công, có thể cho dư Chung gia một không gian sinh tồn.
- Trước đó Đường gia bảo bị mười vị cao thủ Linh Giai giá lâm, Đường gia bảo ta… Tổn thất thảm trọng.
Trong mắt Đường Tử Thư xẹt qua một tia buồn bã.
- Tình huống của phụ mẫu ta và hai vị gia chủ ra sao?
Đường Phong vội vàng hỏi, đối phương tới mười Linh Giai, căn bản không phải Đường gia bảo có thể chống lại, trận chiến ấy tuyệt đối vạn phần nguy hiểm.
- Hai vị gia chủ thân chịu trọng thương, ngũ thúc ngũ thẩm cũng không việc gì, nếu không phải đối phương kiêng kỵ uy lực của hai thanh thần binh, sợ rằng sau trận chiến ấy Đường gia bảo ta sẽ bị xóa tên!
Đường Tử Thư nghiến răng nghiến lợi nói, trong đôi mắt hiện lên một vẻ hung ác độc địa, nắm chặt tay.
Nghe được phụ mẫu không có vấn đề gì, Đường Phong mới để xuống lo lắng trong lòng.
Đường Tử Thư tiếp tục nói:
- Xem ra đối phương cũng không muốn làm quá đáng, một ngày làm cho tất cả các đại gia tộc liều mạng phản kháng, bọn họ cũng khó xử, cho nên một tháng nay, cao thủ Huyết Vụ Thành vẫn đều như tằm ăn lá một ít tiểu gia tộc, đánh chết cao thủ của tiểu gia tộc này, Đường gia bảo ta chỉ là địa phương để Chung gia phát tiết oán khí.
- Bố Trường Hải và Trang Chính Dương đâu? Lẽ nào bọn họ không biết liên hợp tất cả cao thủ các gia tộc lại đối kháng?
Trong lòng Đường Phong tức giận bất bình, chính là bởi vì Huyết Vụ Thành xâm lấn mình mới để Trang Tú Tú về mật báo, làm cho các gia tộc Linh Mạch Chi Địa có thể chuẩn bị, thế nhưng hiện tại xem ra, bọn họ căn bản không có động tĩnh.
Đánh một trận ở Đường gia bảo, nếu Bố gia và Trang gia ra tay hỗ trợ, làm sao hai vị gia chủ sẽ bị thương?
- Chuyện này cũng không thể trách bọn họ.
Đường Tử Thư hít sâu một hơi, giải thích nói:
- Ngoài tầm tay với, bọn họ cũng hữu tâm vô lực. Từng gia tộc đều có sản nghiệp của chính mình và địa bàn cần thủ hộ, đây và đó cách nhau đến vài trăm dặm, cho dù bọn họ nhận được tin tức, muốn qua đây tiếp viện cũng không còn kịp rồi. Ngược lại đám người Huyết Vụ Thành có tính linh động rất mạnh, căn bản không cần lo lắng nhiều lắm, những chỗ đi qua, mỗi một chỗ đều có gia tộc bị diệt tộc, máu chảy thành sông, thây phơi trăm dặm.
Đường Phong sửng sốt, chợt có chút hối hận. Hắn phát hiện ý nghĩ trước đây của mình quá mức đơn giản, vốn tưởng rằng bằng số lượng cao thủ Linh Giai ở Linh Mạch Chi Địa, đủ đểu ganh đua cùng Huyết Vụ Thành trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng hiện tại phát hiện cách này có chút quá không thực tế.
Đúng như lời của Đường Tử Thư, từng gia tộc đều có sản nghiệp riêng của mình và địa bàn cần thủ hộ, không có đạo lý cao thủ của Bố gia và Trang gia sẽ tọa trấn tại Đường gia bảo. Nếu như thực sự làm như thế, vậy thì khẳng định người của Huyết Vụ Thành sẽ phá hủy Bố gia và Trang gia trước.
Bị bất đắc dĩ đều phải chuẩn bị cho riêng mình, lại bị tiêu diệt từng bộ phận, đó là cục diện hiện tại của Linh Mạch Chi Địa, làm cho người ta bất đắc dĩ và cảm thấy cực kỳ bi thương.
- Người của Huyết Vụ Thành đến đây lúc nào?
Đường Phong mở miệng hỏi, trước đây biết được tin tức từ Âu Dương Vũ, nói là ngắn thì nửa năm, chậm thì một năm Huyết Vụ Thành sẽ hạ thủ với Linh Mạch Chi Địa, thế nhưng hiện tại xem ra bọn họ đã sớm động thủ rồi.
- Ngay một tháng trước, bất quá bọn họ không mang tới nhiều người lắm, chỉ có khoảng mười người, tính cả Linh Giai của Chung gia, liền có mười lăm người.
Đường Tử Thư giải thích nói.
Mười lăm Linh Giai, số lượng cũng không nhiều, dù sao chỉ cần Bố gia hoặc Trang gia, mỗi gia tộc đều có mười vị cao thủ Linh Giai rồi.
- Không đúng!
Đường Phong sợ hãi cả kinh, đột nhiên nhớ đến một việc.
- Lúc chúng ta đi vào Linh Mạch Chi Địa, nhìn thấy bảy tám đệ tử Chung gia canh giữ ở đó, phảng phất giống như đang chờ người nào.
Bước chân Đường Tử Thư dừng lại, cũng lộ ra một tia hoảng sợ:
- Ý của thập thất đệ nói là bọn hắn đang đợi cao thủ khác của Huyết Vụ Thành?
- Trừ việc đó ra, không có khả năng nào khác.
Đường Phong cũng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc.
Lần trước hơn mười vị cao thủ đi vào Linh Mạch Chi Địa, xem ra chỉ bất quá là quân tiên phong mà thôi, mà đại bộ đội của Huyết Vụ Thành, căn bản còn chưa tiến đến.
Hai huynh đệ nói chuyện chưa hề tránh né, tự nhiên là để mọi người phía sau nghe rõ ràng, Âu Dương Vũ chen vào nói:
- Môn chủ, theo ta được biết, ít nhất Huyết Vụ Thành lần này muốn xuất động năm mươi vị Linh Giai.
Đường Phong và Đường Tử Thư liếc nhau, đều cảm thấy rất khiếp sợ.