Mục lục
Vô Thường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết trước đó hắn cất giấu cây quạt này ở chỗ nào, vừa rồi khi chiến đấu đột nhiên lấy ra, Phi Tiểu Nhã thật sự gặp nguy hiểm, Bảo Chủ đại nhân quen dùng tay không chiến đấu với người khác, mặc dù nói quyền pháp chưởng pháp đều tinh thông vô cùng, nhưng đối phương lại có thực lực cao hơn nàng một bậc, địch nhân cầm vũ khí quỷ dị trên tay chiến đấu, Phi Tiểu Nhã càng ở vào thế hạ phong.

Hơn nữa cây quạt sắt kia được Tạ Tuyết Thần dùng rất sống động, khi mở ra, khi gấp lại, vô cùng lưu loát không chút khó khăn, nhiễu loạn triệt để tiết tấu chiến đấu của Phi Tiểu Nhã, Bảo Chủ đại nhân trên cơ bản chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu, hoàn toàn bị động.

Cái này trong quyết đấu của cao thủ chính là khúc nhạc dạo của thất bại, một khi địch nhân đã hoàn toàn nắm được tiết tấu và quy luật ra tay của ngươi, vậy thì đối phương lấy được thắng lợi không còn là chuyện xa vời.

Khi cách chiến trường còn hơn mười trượng, Đường Phong không thể chờ đợi được mà muốn cắt nhập vào chiến trường hỗ trợ.

Tuy nhiên Đường Phong lại không muốn dùng thực diện thật sự của mình gia nhập chiến đấu, bí mật bản thân có thể đề thăng thực lực lên tới Thiên giai trung phẩm càng ít người biết càng tốt, nhất là không thể để cho địch nhân biết được.

Vừa rồi tại bờ biển là tình thế bất đắc dĩ, hơn nữa bọn người Thiết Đồ là người một nhà, bọn hắn cũng sẽ không đi nói lung tung khắp nơi. Nhưng hiện tại, ở đây hơn phân nửa là địch nhân, Đường Phong không thể không suy nghĩ kĩ càng, nghĩ xong rồi mới làm.

Một khi loại năng lực có thể làm người ta đột nhiên đề thăng thực lực lên diện rộng bị lộ ra, những ngày an nhàn của Đường Phong đoán chừng sẽ chấm dứt, nhất định sẽ có rất nhiều người mang lòng tham đến tìm mình gây phiền toái.

Hắn vốn định tìm một miếng vải bố che mặt, nhưng cách làm này cũng chỉ là giấu đầu lòi đuôi mà thôi, nhãn lực của những cao thủ kia đều vô cùng sắc bén, một miếng vải rách căn bản không che dấu được dấu vết của Đường Phong.

Nhướng mày, Đường Phong nhớ tới năng lực bí quyết Vô Thường sau khi tấn chức tầng thứ tư “dĩ giả loạn chân”

Cũng không biết vừa thi triển “Mượn xác hoàn hồn”, còn có thể thi triển “dĩ giả loạn chân” hay không. Tuy nhiên chuyện đã đến mức này, cũng chỉ có thể lớn mật mà thử một lần xem sao.

Bản thân hiện tại đang mượn dùng lực lượng Cương Tâm của Biên Vô Huyết, dứt khoát dùng luôn diện mạo của Biên Vô Huyết là được. Sau khi hạ quyết tâm, Đường Phong tranh thủ thời gian vận chuyển công pháp, nơi cương tâm tiểu khô lâu, đại diện cho âm hồn của Biên Vô Huyết đột nhiên bộc phát ra một vòng ánh sáng, Đường Phong lập tức cảm giác da mặt và thân thể mình phảng phất bắt đầu chuyển động, sau khi cảm giác đau ngứa như có hàng vạn con kiến di chuyển, xương cốt trên người cũng truyền đến những tiếng răng rắc, lập tức tốc độ vận chuyển của cương khí trong cơ thể nhanh hơn không ít.

Hai loại năng lực này thật sự vẫn có thể đồng thời vận chuyển! Đường Phong vui mừng quá đỗi, tốc độ xói mòn của cương khí trong cơ thể đã nói rõ điểm này. Hơn nữa cảm giác vừa rồi rõ ràng là sử dụng năng lực “Dùng giả tráo thật” mang đến.

Ban đầu khi Băng Hỏa Đảo khảo thí năng lực này, Đường Phong đã biết rõ, với thực lực bây giờ của mình mà nói, chỉ riêng duy trì năng lực “Dùng giả tráo thật” này, nếu như sử dụng một âm hồn Địa giai, vậy thì thời gian duy trì đại khái có thể nửa ngày, nếu sử dụng âm hồn Thiên giai, như vậy sợ rằng chỉ có thể duy trì trong chốc lát, dù sao cương khí trôi qua quá nhanh, một khi đã qua kỳ hạn này, cương khí trong cơ thể tiêu hao sạch sẽ, cho dù muốn duy trì cũng không được.

Hơn nữa hiện tại lại phải duy trì cùng lúc hai loại năng lực, “Mượn xác hoàn hồn” đã dùng được một thời gian ngắn rồi, Đường Phong đoán chừng hiện tại nhiều lắm bản thân chỉ có thể kiên trì trong thời gian một nén nhang, đến lúc đó sẽ bị đánh về nguyên hình!

Hắn phải giải quyết chiến đấu trong thời gian một nén nhang! Đường Phong đảo con ngươi một vòng, nhớ tới một chủ ý không tệ, nếu thực hiện tốt kế hoạch nhỏ này, muốn tập kích tiêu diệt đối phương tuyệt đối không có vấn đề, chỉ cần phía bên đối phương rút ra một người, như vậy Tạ Tuyết Thần sẽ xong đời.

Căn bản cũng không có cách nào áp chế khí thế Thiên giai trung phẩm trên người mình, Đường Phong hung hăng vọt về hướng nhóm người kia, vừa xông đến vừa bắt chước biểu lộ và thanh âm của Biên Vô Huyết, trên mặt hiện ra nụ cười vô cùng đắc ý.

Cảm nhận của các cao thủ ở đây đều không kém, luồng khí thế của Thiên giai trung phẩm đột nhiên xông đến, bất cứ ai cũng có thẻ phát hiện ra, chỉ có điều trước khi chưa nhìn thấy người thật, cũng không ai biết người này là địch hay bạn, cẩn thận quan sát, tất cả những người đang chiến đấu bất giác đều làm chậm lại động tác trên tay, phân ra một bộ phận tinh thần đề phòng cao thủ Thiên giai trung phẩm đột nhiên xuất hiện này.

Hiện tại sức chiến đấu của hai bên tựa hồ có thể nói là ngang hàng, duy nhất có chút không cân bằng chính là chiến đấu của Tạ Tuyết Thần và Phi Tiểu Nhã, vào thời khắc nhạy cảm mấu chốt này xuất hiện thêm một Thiên giai trung phẩm, hoàn toàn có thể đánh vỡ trạng thái cân bằng này.

Sau khi Đường Phong cắt nhập chiến trường, cũng không nói chuyện, chỉ cất tiếng cười to ba tiếng, thanh âm điếc tai, mơ hồ lộ ra một khoái cảm điên cuồng.

Tất cả mọi người đều nhìn về hướng Đường Phong cau mày, không rõ người xa lạ vừa đột nhiên xuất hiện trên chiến trường này rốt cuộc có địa vị gì, trong nội tâm vẫn không ngừng suy đoán. Duy chỉ có Tiếu thúc, thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi của mình.

Một đạo Cách Không chưởng đánh vào không trung, dị trạng này chẳng những khiến Tiếu Nhất Diệp kinh ngạc khó hiểu, mà ngay cả Ô Long Tam Sử đang giao đấu với hắn cũng nghi hoặc vạn phần.

Có thể làm cho một cao thủ Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong thất thố như vậy, người đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Tiếu Nhất Diệp và Ô Long Tam Sử đều không khỏi âm thầm nhíu mày.

- Mẹ kiếp, gặp quỷ rồi?

Thang Phi Tiếu dần hồi phục lại tinh thần, tiếp tục đánh thái cực quyền với Ô Long Tam Sử, ngươi tới ta đi, nhưng đôi mắt lại trừng, giống như châu chấu dán chặt lên người Đường Phong, trên mặt tái xanh.

- Điều này sao có thể?

Người khác không biết bộ dạng hiện tại của Đường Phong, nhưng Thang Phi Tiếu lại biết. Người này rõ ràng là Biên Vô Huyết môn chủ lúc trước của Cự Kiếm Môn! Nam nhân đã bị một chưởng của mình đánh chết.

Thang Phi Tiếu nhớ rất rõ ràng, chiến đấu lần đó, Biên Vô Huyết dẫn đầu cao thủ môn hạ từ Dạ Vũ hồ tập kích Thiên Tú, nhưng dưới sự an bài của Đường Phong, Thang Phi Tiếu đã sớm ở bên kia đợi gặp, kết quả chiến đấu là Biên Vô Huyết bỏ mạng, điểm này Thang Phi Tiếu tuyệt đối không tính sai.

Nhưng bây giờ, một người vốn đã chết hơn một năm đột nhiên không tổn hao gì xuất hiện trước mặt mình, tràng diện ly kỳ kinh hãi này cũng khiến Thang Phi Tiếu cảm thấy có chút sởn hết gai ốc, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng.

Thang Phi Tiếu vốn còn đang suy đoán người này có phải hay là huynh đệ sinh đôi với Biên Vô Huyết hay không, nhưng khí tức và ánh mắt trên người hắn, còn cả thần sắc trên mặt, rõ ràng nói với Thang Phi Tiếu, người này chắc chắn là Biên Vô Huyết.

Nghiêng mắt liếc nhìn thần sắc của Thang Phi Tiếu, trong lòng Đường Phong cảm thấy thoải mái không thôi, biểu lộ của Tiếu thúc coi như không tệ, trong kinh ngạc lộ ra một cổ mê man, trong kinh hãi lại lộ ra một phần khó hiểu, đúng là biểu lộ Đường Phong cần có lúc này.

Muốn lừa gạt địch nhân, trước tiên phải lừa gạt người nhà! Đạo lý này Đường Phong vẫn rất hiểu.

Đường Phong đại khái có thể truyền âm nói cho Thang Phi Tiếu chân tướng sự việc, với nội tình Thiên giai trung phẩm hiện nay của hắn, cũng có thể truyền âm rồi. Nhưng chỉ sợ Tiếu thúc biểu diễn không khéo, đến lúc đó không lừa được Tạ Tuyết Thần và mấy sát thủ của Đại Tuyết Lâu thì phiền toái.

- Thang Phi Tiếu, ngươi cũng có hôm nay!

Đường Phong dùng ngữ khí âm trầm liếc nhìn Tiếu thúc nói.

- Ngươi thật sự là Biên Vô Huyết!

Đường Phong mới mở miệng nói chuyện, Tiếu thúc đã xác định chắc chắn, người này chính là Biên Vô Huyết.

- Không sai, chính là lão phu.

Đường Phong bắt chước giọng điệu lạnh lùng của Biên Vô Huyết trả lời.

- Ngươi không phải chết rồi sao?

Thang Phi Tiếu nhướng mày, người này hoàn toàn đến với mục đích bất thiện, chuyên môn nhìn đám người bọn họ rơi vào trong vòng vây, khi hết cách phân thân thì xông tới, thoạt nhìn hắn đã sớm có dự mưu.

Đường Phong cười lạnh một tiếng, mở miệng nói:

- Lão phu thù lớn chưa trả, mệnh chưa tuyệt lộ. Ta khổ sở ẩn núp nhiều ngày như vậy, chính là đợi cơ hội hôm nay. Lúc này, lão phu muốn gỡ cái đầu trên cổ ngươi xuống, báo thù cho ngàn vạn đệ tử của Cự Kiếm môn ta, báo thù cho hài nhi của ta!

- Ngươi muốn báo thù thì đi tìm Phong thiếu, chuyện đó hoàn toàn là chủ ý của hắn, con của ngươi chính là do hắn giết.

Thang Phi Tiếu không hề đạo đức nghĩa khí, lập tức kéo Đường Phong xuống nước.

Nghe được câu này, Đường Phong thiếu chút nữa không nhịn được trợn mắt, Tiếu thúc ngươi giỏi lắm, nhưng hắn cũng biết, những lời này của Tiếu thúc chỉ là muốn di chuyển lực chú ý của Biên Vô Huyết sang mình, nếu không một khi chờ mình xông vào chiến trường, bọn hắn sẽ gặp khó khăn.

- Không cần ngươi nhắc nhở, tiểu tặc Đường Phong sớm đã đền tội rồi!

Đường Phong cười đắc ý, giơ thanh đoản kiếm màu đen trên tay mình lên:

- Lão phu dùng chính kiếm của hắn, chém đầu hắn, giờ đến phiên ngươi!

Câu nói này vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đều biến mặt, nhất là Phi Tiểu Nhã, tựa hồ mặt xám như tro, đôi mắt lập tức đỏ thẫm, khi Tạ Tuyết Thần giao đấu với nàng lập tức cảm nhận được một luồng áp lực điên cuồng đang đánh tới mình.

Chiêu thức hiện tại của nữ nhân này đã biến đổi, trở nên tàn nhẫn vô cùng, căn bản là tư thế dốc sức liều mạng.

Đoản kiếm màu đen kia xác thực là của Đường Phong, Tạ Tuyết Thần cũng chú ý tới. Nói thật, vừa rồi khi cao thủ Thiên giai trung phẩm này đột nhiên xuất hiện, Tạ Tuyết Thần vẫn một mực cảnh giác hắn, cho đến khi nghe xong hắn và Thang Phi Tiếu nói chuyện, Tạ Tuyết Thần mới đột nhiên nhớ tới một người.

Môn chủ Cự Kiếm môn Biên Vô Huyết!

Trước kia Cự Kiếm môn liên hợp với thế lực trong vòng ngàn dặm, lấy ưu thế tuyệt đối phát động công kích với Thiên Tú, kết quả lại toàn quân bị diệt, gây ra chê cười cực lớn, để lại tiếng xấu trong giang hồ, chuyện này Tạ Tuyết Thần đương nhiên cũng có nghe nói.

Nghe đồn Biên Vô Huyết đã chết, chỉ là Tạ Tuyết Thần không nghĩ tới, môn chủ hèn nhát rõ ràng chưa chết, hơn nữa giờ phút này còn xuất hiện ở đây.

Tuy nhiên với cảnh giác và khôn khéo của Tạ Tuyết Thần, đương nhiên sẽ không chen vào nói vào lúc này. Biên Vô Huyết này là người thật, hơn nữa còn đi tìm bọn Thang Phi Tiếu báo thù, chuyện này đối với Tạ Tuyết Thần mà nói hoàn toàn là tin tốt, hơn nữa, Tạ Tuyết Thần cảm giác bản thân cần phải xác nhận một chút, người này có phải là Biên Vô Huyết thật sự hay không, hay là bọn người Thang Phi Tiếu mời đến diễn trò. Dù sao người này xuất hiện không hề có dấu hiệu, lại đột nhiên nhảy ra, ít nhiều cũng khiến người khác có chút hoài nghi.

Trong ánh mắt Đường Phong toát ra một vẻ tang thương, xen lẫn khoái cảm và điên cuồng sắp được báo thù, khí thế Thiên giai trung phẩm trên người tùy ý bắn ra, lảo đảo một bước, ngẩng đầu nhìn trời, dùng một loại ngữ khí cực kỳ bi ai chậm rãi nói:

- Nam Phong hài nhi, hôm nay phụ thân nhất định sẽ lấy mạng Thang Phi Tiếu, báo thù cho con!

Biểu lộ và lời nói của Đường Phong vô cùng sắc sảo, giống như một người cha tóc bạc tiễn đưa người tóc đen, nỗi đau mất đi đứa con biểu đạt vô cùng tinh tế.

Vừa dứt lời, sát cơ run rẩy, bức thẳng về hướng Thang Phi Tiếu.

Đường Phong vừa chậm rãi đi về hướng Tiếu thúc, vừa dùng ánh mắt liếc nhìn Tạ Tuyết Thần, trái tim đập nhanh muốn chết.

Đồ khốn khiếp, nếu ngươi không tiếp lời, thiếu gia làm sao diễn xuất tiếp?

Người Tiếu thúc đối phó chính là Ô Long Tam Sử, nếu Tạ Tuyết Thần ngồi yên không để ý, Đường Phong chỉ có thể đi đến bên cạnh Tiếu thúc chuyển sang đối phó Ô Long Tam Sử, nhưng mục đích của hắn không phải ba lão gia hỏa này.

Đường Phong đi sang bên cạnh, Thang Phi Tiếu và Tiếu Nhất Diệp đều âm thầm cảnh giác.

Khi Đường Phong đi ra cách đó khoảng ba trượng, Tạ Tuyết Thần rốt cục mới mở miệng nói chuyện:

- Ngươi là môn chủ Cự Kiếm môn thật sao?

Đường Phong dừng bước chân, trong lòng âm thầm thở dài một hơi, biết rõ diễn xuất của mình và sự phối hợp vô tình của Tiếu thúc đã hoàn toàn lừa gạt được Tạ Tuyết Thần, quay đầu nhìn về phía Tạ Tuyết Thần, Đường Phong khẽ gật đầu:

-Đúng là lão phu, Tạ cung chủ, xin thứ cho lão phu vô lễ, lần này mượn tay Đại Tuyết Cung diệt trừ Thang Phi Tiếu cũng là chuyện bất đắc dĩ, đợi lão phu báo được đại thù, nhất định sẽ đến Đại Tuyết Cung nhận tội với ngươi.

Lời nói này rất cẩn thận, hoàn toàn là lấy thân phận môn chủ Cự Kiếm môn nói ra.

Tạ Tuyết Thần mỉm cười, vừa ứng phó với công kích của Phi Tiểu Nhã vừa mở miệng nói:

- Biên môn chủ quá khách khí, ngươi xuất hiện ở đây cũng coi như giúp Tạ mỗ rất lớn rồi.

Nếu nói khi Đường Phong mới xuất hiện, hắn còn có một chút cảnh giác và băn khoăn, thì bây giờ quan sát lời nói và sắc mặt, nhìn thấy thần sắc đề phòng của Thang Phi Tiếu và biểu lộ của Đường Phong, cũng đã đoán được người này thật sự là Biên Vô Huyết có đại thù với Thang Phi Tiếu.

Tạ Tuyết Thần lại mở miệng nói:

- Biên môn chủ, những người này đều là đồng lõa của Thang Phi Tiếu, cũng có thể xem là cừu nhân của ngươi, nếu ngươi thật sự muốn báo thù, chi bằng đi giúp ba thủ hạ của ta xử lý Đoạn Thất Xích trước, chỉ cần ba người bọn họ vọt lên ra tay, Thang Phi Tiếu khó thoát khỏi cái chết!

Thần sắc của Đường Phong bất động, nhưng trong lòng lại thầm chửi rủa, tên Tạ Tuyết Thần này thật quá cẩn thận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK