Mục lục
Vô Thường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Thả Ca vui mừng chúc mừng.

Huyết Thiên Hà ngạo nghễ nói:

- Nhiều hơn ngươi ngày hôm qua ba bước!

Dứt lời, hắn khoanh chân ngồi xuống, ngồi xuống khôi phục.

Tần Thả Ca khẽ cười, cũng không có ở ý, chỉ là nói khẽ:

- Ta cũng phải cố gắng hơn nữa, không thể để cho Thiên Hà huynh vượt quá nhiều a.

Ngày thường hai đại cao thủ không trao đổi với nhau nhiều lắm, trừ việc xông lên núi thu phục Ngự Thần ra, thời gian còn lại đều ngồi khôi phục, Đường Phong nghe bọn họ đối thoại cũng phải bật cười.

Ngoại nhân đều cho rằng nếu hai nhân vật này đụng phải nhau ở cùng một chỗ, nhất định sẽ liều ngươi chết ta sống, nhưng tràng cảnh bình an vô sự này truyền ra ngoài, sợ rằng không có người nào tin tưởng.

Hiện tại hai người bọn họ ganh đua so sánh với nhau, giống như hai tiểu hài tử đang phân cao thấp, ít đi một phần lừa dối giả tạo trong giang hồ, nhiều thêm một phần thẳng thắn. Hai người hiện tại, không phải là tử địch ngàn năm, mà là hai đối thủ đang so đấu với nhau.

Hai người bọn họ đang nhắm mắt ngồi xuống, Đường Phong cũng không chịu nhàn rỗi, vị trí này có thể xem là bên cạnh linh mạch, tự nhiên cũng có thể tu luyện Linh Quyết.

Loại tình huống này, tốt nhất là Đường Phong nhanh chóng rời khỏi, miễn cho một ngày nào đó Huyết Thiên Hà không thoải mái, hạ sát thủ với hắn, Tần Thả Ca chỉ có thể bảo vệ hắn một lần, nhưng không có khả năng bảo vệ hai ba lần.

Nhưng Đường Phong không thể rời đi, vất vả lắm mới tới được Ngự Thần Sơn, lại gặp phải hai đại cao thủ đứng đầu so đấu cao thấp với nhau, đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, nhìn chiêu thức và thủ pháp ứng phó của họ khi xông lên núi, nhìn nhiều cũng có thu hoạch không nhỏ.

Cho nên hắn suy nghĩ suốt một ngày, Đường Phong liền quyết định tiếp tục lưu lại quan sát, thuận tiện tu luyện Linh Quyết, bây giờ trên người của hắn cũng không có việc gì quan trọng, bọn người Thang Phi Tiếu đang ở trong Bạch Đế Bí Cảnh lịch lãm rèn luyện, Lưu Tô sư tỷ đang ở Dược Thần Tông luyện chế đan dược, dù hắn có đi Bạch Đế Bí Cảnh, cũng chỉ tu luyện mà thôi, thế quay về làm gì?

Lại một ngày đêm qua đi, tu luyện Linh Quyết dưới Ngự Thần Sơn, không thể nhanh hơn việc tu luyện trong Sơn Hà Đồ, dù sao linh mạch ở đây không cách nào so sánh được với Long mạch trong Sơn Hà Đồ được. Dù là thế, Linh Quyết của Đường Phong cũng có tiến bộ không nhỏ.

Thời gian một tháng, Linh Quyết tầng thứ hai đã củng cố vững chắc, đang có xu hướng tiến lên tầng thứ ba.

Trong một tháng này, Đường Phong quan sát hai đại cao thủ đứng đầu xông lên núi hai mươi lần! Hai vị nhân vật này, cứ cách ba ngày sẽ xông lên núi một lần, ngươi tới ta đi, rất là tích cực, khi người này thắng người kia một bước, liền vui cười không thôi.

Trong một tháng này, hai người bọn họ đã có thể đi được 500 bước, không phân thắng bại, bây giờ ngươi vượt qua ta, ta sẽ lại vượt qua ngươi, mà nếu có một người phá được cực hạn, người tiếp theo nhất định sẽ vượt qua người trước đó, dù chỉ chênh lệch một bước, đó cũng là thể hiện sự ưu việt hơn!

Quan sát hai mươi lần, Đường Phong cũng có chút ngộ ra, người thường xem náo nhiệt, người trong nghề nhìn kỹ thuật, lúc bắt đầu hắn chỉ nhìn thấy hai đại cao thủ dùng thủ pháp điểm ra một cái gì đó, nhưng dần dần, mỗi khi bọn họ xông núi, Đường Phong cũng muốn tự mình tiến vào, thử nghĩ nếu là mình, khi đối mặt với công kích như châu chấu kia thì nên xử lý thế nào.

Thông qua việc quan sát nhiều lần, Đường Phong còn phát hiện ra một ít điểm khả nghi, nhưng điều nghi kỵ này hắn không dám nói ra, sợ mình dám múi rìu qua mắt thợ trước mặt hai vị cao thủ đứng đầu này.

Nhưng chính vì vậy mà trong lòng Đường Phong sinh ra một tia nghi kỵ.

Ngự Thần, thật sự là Thần binh mà người ta có thể thu phục hay sao? Tư Đồ đã từng nói qua, Thiên Cốc sát thần Thọ đồng tử chỉ đi tới được sườn núi đã lui ra, mà hôm nay, Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà, cũng chỉ chạy được tới sườn núi, đã không chịu nổi. Nếu thật sự Ngự Thần bị người ta chiếm được, vậy thì thực lực của người thu phục nó phải mạnh bao nhiêu? Linh giai thượng phẩm không được, chẳng lẽ trên Linh giai còn có cảnh giới cao hơn?

Không! Không phải như vậy, Thần binh thông linh, mà Thần binh nhận chủ, sẽ không nhìn thực lực của chủ nhân thế nào, chỉ nhìn tư chất và tính nết của chủ nhân có phù hợp khẩu vị của mình hay không.

Lại nói Viêm Nhật Kiếm của Tần Tứ Nương, thời điểm Viêm Nhật Kiếm nhận chủ, Tứ Nương chỉ là một tiểu Huyền giai mà thôi.

Nghĩ tới đây, chẳng lẽ từ ngàn năm qua, không có người nào hợp với tính tình của Ngự Thần hay sao? Cho nên nó mới không nhận chủ, nhiều người xông núi như vậy, nhưng chẳng một ai đặt chân lên đỉnh Ngự Thần Sơn sao?

Hoặc là nói... Nó đang khảo nghiệm những người muốn thu phục nó, nhưng trong nhiều năm như vậy, vẫn chưa có ai thông qua được khảo nghiệm của nó sao?

- Đường Phong, ngươi có muốn đi lên thử một lần hay không?

Thời điểm Đường Phong đang trầm tư. Đột nhiên Tần Thả Ca hỏi.

- Ân?

Đường Phong sững sờ, ngẩng đầu nhìn về phía vị cao nhân này, thấy đối phương đang mỉm cười nhìn mình, nói:

- Bổn cung chủ nhìn ngươi trong những ngày này suy nghĩ rất nhiều, chắc cũng có không ít tâm đắc, đã có cách nghĩ, nên chuyển thành hành động, chỉ có như thế mới có thể nghiệm chứng cách nghĩ của mình chính xác hay không.

- Tạ ơn tiền bối nâng đỡ.

Đường Phong mỉm cười.

- Thực lực vãn bối thấp kém, sợ rằng không lọt vào pháp nhãn của Ngự Thần, lên núi sẽ bị oanh xuống.

- Chớ xem nhẹ mình, với niên kỷ như ngươi mà có thực lực này, trong thiên hạ không tìm đủ một bàn tay! Thiên tư của ngươi, rất tốt đấy, không giống như hai lão gia hỏa như chúng ta, tư duy đã định hình, nói không chừng một lần xông núi cũng có thu hoạch ngoài ý muốn đấy.

- Hừ!

Huyết Thiên Hà ở bên cạnh nghe được liền hừ lạnh, giống như không tán thành ý kiến của Tần Thả Ca.

Đúng là Đường Phong đã động tâm, hắn quan sát một tháng, nói không có cách nghĩ là giả, nhưng có hai đại cao thủ đứng đầu ở bên cạnh, hắn dám tự chủ trương xông núi hay sao? Nói như tự tiện thì có thể chọc giận Huyết Thiên Hà. Hiện tại nghe Tần Thả Ca nói thế, cách nghĩ trong lòng càng nồng đậm.

Nhìn trộm Huyết Thiên Hà, chỉ thấy đối phương vẫn như cũ nhắm mắt ngồi xuống, mặc kệ không hỏi.

- Đi thôi, làm theo khả năng, nếu cảm thấy không chịu nổi, trực tiếp lui ra, Ngự Thần có linh, nó sẽ không công kích người lui xuống núi.

Tần Thả Ca khích lệ.

- Nếu như thế, vậy vãn bối tựu cả gan thử trước đó lần thứ nhất!

Đường Phong vươn người đứng dậy, trên mặt kích động, từng bước tiến về phía Ngự Thần Sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK