Tạm thời không để ý đén hai nữ nhân này, Đường Phong xoay người lại, đứng ở trước của chính Thiên Tú, nhìn qua Hoàng Thiên Đạo đang đứng đổ mồ hôi lạnh trên đài cao, mở miệng nói:
- Có phải là Hoàng môn chủ?
Hoàng Thiên Đạo phục hồi tinh thần lại, đang muốn ôm quyền chào hỏi, đột nhiên nhịn xuống, hôm nay hắn là kẻ cầm đầu mọi người đến đây thảo phạt Huyết Ma Đường Phong, hôm nay chính chủ đã lộ diện, giữ nguyên kế hoạch vây công chí tử là được, chào hỏi với hắn làm gì a.
Nhưng tình huống hôm nay, đừng nói vây công Huyết Ma Đường Phong, ngay cả hắn toàn thân trở ra hay không cũng là vấn đề, người của hắn đúng là rất nhiều, nhưng cao thủ chân chính lại không có bao nhiêu, trước mặt hai thế lực lớn ai dám làm càn?
Nhất thời, đôi tay Hoàng Thiên Đạo múa động trên không trung, há hốc mồm không biết nói cái gì cho phải, hận không thể tìm một cái lỗ nào chui xuống.
Đường Phong liếc mắt nhìn Hoàng Thiên Đạo, không nhìn đến hắn nữa, mặt nhìn xuống mọi người bên dưới nói:
- Lần này các ngươi hùng hổ tới Thiên Tú, đơn giản là muốn cái đầu của Đường Phong, Đường Phong ta làm việc dám làm dám chịu, đám người Võ Dương Sơn cùng Huyền Nguyên Môn là ta giết, nhi nữ tình trường, trường kiếm thiên hạ, khoái ý ân cừu, có ân báo ân, có cừu báo cừu, hiện tại Đường Phong tựu đứng ở chỗ này, nếu ai muốn giết ta, cứ tới đây, thiếu gia tiếp hết toàn bộ, nhưng nếu các ngươi dám đụng đến người bên cạnh ta, đừng trách thiếu gia tâm ngoan thủ lạt, diệt cả nhà các ngươi.
Đám người phía dưới hồi phục tinh thần lại, đôi mắt nhìn lên Đường Phong, nhưng không ai dám tiến lên, lại nói đại đa số người không có cừu oán với hắn, cũng không đi lên trêu chọc hắn, mà đám người Võ Dương Sơn lúc nãy kêu gào hung hăng nhất, lúc này cũng không dám động tay động chân.
Phi Tiểu Nhã cùng Bạch Tiểu Lại đứng ở đó, ai dám đi lên trêu chọc Đường Phong.
Đoán được tâm tư của mọi người, Đường Phong cười cười, nói:
- Yên tâm, chỉ cần các ngươi động thủ với người của Thiên Tú, Đại Tuyết Cung cùng Bạch Đế thành cũng không làm khó các ngươi.
Nghe những lời này, mọi người bán tín bán nghi, do dự.
Không đợi lâu hơn, đại biểu Võ Dương Sơn đã nhìn không được, hai người Đường Phong giết một là phụ thân một còn lại là con của hắn, thù sát phụ giết tử có thế không báo sao? Mắt thấy cừu nhân ở trước mặt mình, nếu không thử một lần hắn sẽ không cam lòng. Lập tức phẫn nộ quát một tiếng, mạnh mẽ đứng lên, trên miệng nói:
- Tiểu tặc chớ càn rỡ, ta sẽ lấy cái đầu chó của ngươi, lấy nó bái tế phụ thân và con của ta.
Vừa dứt lời hắn liền lao tới, đang ở giữa không trung thanh đao trong tay múa may phần phật, trên đao lóe lên một tia sáng đỏ, rất hung lệ.
Không đợi hắn tiếp cận khoảng cách mười trượng quanh Đường Phong, một tiếng xé gió truyền đến, phát ra một tiếng đinh nhỏ, đại đao trên tay người này rơi ra ngoài, ngay sau đó, lại là một tiếng xé gió truyền đến, người này đột nhiên kêu thảm một tiếng, máu tươi trên bờ vai bắn ra ngoài.
Trước sau chỉ ba tức thời gian, người này lao tới lại bay trở về, động tác như lưu thủy hành vân, không kéo dài chút nào. Nhưng thời điểm hắn đứng lên, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, bởi vì vị trí đầu vai của hắn có một lỗ thủng như ngón cái, từ trong đó máu tươi trào ra, khuôn mặt trắng bệch đến cực điểm, kinh hãi vạn phần.
Người ở đây chín thành là biết đã phát sinh chuyện gì, mà ngay cả chính chủ cũng không biết, chỉ biết lúc ấy có hai đạo linh khí phá không bay đến, thậm chí hắn không rõ là cái gì đã tập kích mình, cho nên mới ngu ngơ như vậy.
- Tiếp theo.
Thân thể Đường Phong không nhúc nhích chút nào, chỉ hai chuôi phi đao đã đánh bại người này, do Đường Phong đã hạ thủ lưu tình, bằng không lỗ máu bằng ngón tay cái kia không nằm ở đầu vai, mà là ngực.
Vị đại biểu Võ Dương Sơn này là Thiên giai hạ phẩm, thực lực không tính là cao, thế nhưng cũng không thấp, ngay cả hắn cũng không tiếp được một chiêu của Đường Phong, mà ở đây cũng không có bao nhiêu người đạt tới Thiên giai như hắn đâu chứ?
Bất quá cũng có một số ít nguồi có cừu oán không chết không ngớt với Đường Phong, một lão già tóc bạc trắng từ trong đám người Thiên Địa Tông đi ra, khí thế toàn thân phát tán đến mức tận cùng, hừ lạnh nói:
- Ám khí đánh lén thì được xem là bổn sự gì? Để lão phu lĩnh giáo cao chiêu của Huyết Ma ngươi một phen.
Đang nói chuyện, hắn cũng đã vọt tới trước mặt Đường Phong, một quyền đầu khô gầy tập kích mặt Đường Phong, một quyền còn lại công kích đan điền Đường Phong, quyền phong gào thét, ra tay không lưu tình chút nào.
Đường Phong chẳng để ý đến hai quyền này, tùy ý xuất một quyền ra, đánh vào ngực của người này.
Một quyền rất trực tiếp, không có chút hoa mỹ nào. Nhưng tốc độ nhanh vô cùng, phát sau đến trước, đánh vào trên người lão già này.
Một tiếng trầm muộn vang lên, sắc mặt lão già này tái đi, thân thể giống như bị một thanh đại chùy đánh trúng, ngửa mặt bay về phía sau, ngã vào trong đám người thở hổn hển, sau nửa ngày vẫn chưa đứng dậy được.
- Lão thất phu, về nhà dưỡng lão đi, giang hồ là nơi của người trẻ tuổi!
Đường Phong cười lạnh một tiếng, lão nhân kia bị thương không nhẹ, nghe được lời này, lập tức nộ khí công tâm sau đó ngất đi.
Vừa rồi tên cao thủ của Võ Dương Sơn kia bị đánh bại như thế nào, rất nhiều người không thấy rõ, nhưng hiện tại lão già của Thiên Địa Tông bị đánh bại, bọn hắn nhìn thấy rất rõ ràng. Lập tức ngây ngốc, không tin nổi mắt của mình.
Lão già kia chính là cao thủ Thiên giai trung phẩm ah, lại bị một quyền của Huyết Ma đánh bại? Thế tên Huyết Ma kia có thực lực thế nào? Năm nay hắn còn chưa đến mười tám tuổi, cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ, cũng không thể đạt tới trình độ này a.
- Kế tiếp! Các ngươi có thể xông lên một lúc cũng được!
Đường Phong hạ quyết tâm, dù hôm nay thanh danh của mình triệt để biến thành bại hoại, cũng phải uy hiếp đám người này, bằng không ngày sau sẽ có phiền toái kéo đến dây dưa không dứt.
Ai cũng muốn bóp quả hồng mềm, nếu các ngươi đã gọi ta là Huyết Ma, vậy thiếu gia sẽ biến thành Huyết Ma cho các ngươi xem. Chỉ có thực lực cường đại mới làm cho đám người này sợ, khi đã sợ thì họ sẽ không dám tới tìm mình gây phiền toái.
Hung danh năm đó của Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích còn hơn cả Đường Phong hiện tại, có không biết bao nhiêu cao thủ muốn đưa bọn họ vào tử địa, nhưng có ai dám đi tìm bọn họ sao?
Không có! Đây là khi thực lực cường đại đến một trình độ nhất định sẽ mang theo tính uy hiếp.
Đường Phong triệt để châm lửa vào một thùng thuốc nổ, tuy số tông môn rời đi không ít, nhưng vẫn còn lại mười một mười hai tông môn còn ở lại, những đại biểu của những tông môn này đều có thực lực và địa vị cao, tuy e ngại Bạch Đế thành cùng Đại Tuyết Cung, nhưng lại bị Đường Phong kích thích như vậy, có thể ngồi xem nữa sao?