Bà tức giận nói: "Biết ngươi kiếm được chút tiền, nhưng tiền không phải tiêu như vậy, mùa màng không tốt, phía sau còn có nhiều chỗ phải tiêu tiền, tuổi của Nhị Cẩu ở nơi này nhiều lắm là nửa năm nữa sẽ cưới tức phụ, trong nhà ngay cả chỗ ở cũng không có, không tích góp được tiền xây nhà gỗ cho Nhị Cẩu à. Ta nghe bà mối Vương nói, gần đây tiền sính lễ đều đã tăng lên nửa lượng bạc rồi..."
Triệu Nhị Cẩu mở miệng nói: "A Nãi, chuyện cháu cưới vợ vẫn còn sớm. "
Triệu lão thái thái không cảm thấy sớm chút nào, trong thôn có mấy tiểu tử mười sáu tuổi ngay cả nhi tử cũng đã sinh rồi.
Ánh mắt của bà dừng trên khuôn mặt có chút tái nhợt của Ngô Tuệ Nương, nghiêm mặt nói: "Ngươi đang có thai thì ở nhà cho tốt, đừng đi lung tung khắp nơi, xem bệnh liền tốn bốn năm mươi văn tiền, tiền cũng không phải gió lớn thổi tới..."
Ngô Tuệ Nương áy náy cúi đầu: "Con xin nghe lời a nãi. "
Trình Loan Loan ở trong lòng cân nhắc, về sau khẳng định không thể để Ngô Tuệ Nương làm nhiều việc như vậy nữa.
Nhiều nhất chỉ còn có một tháng nữa, mùa ăn thạch băng sẽ qua, phải thừa dịp này mở rộng thị trường, nàng cần các nhi tử lên trấn hỗ trợ, quan trọng nhất là, nàng muốn mở mang góc nhìn của các nhi tử, khai thác khả năng kinh doanh hoặc năng lực khác của các nhi tử, nàng cũng không thể luôn luôn ở phía trước được.
Buổi trưa bán thạch băng xong buổi chiều là có thể trở về, một ít việc trên đồng có thể để bọn họ trở về rồi lại làm, đốn củi lấy nước gì đó buổi tối làm cũng kịp, bữa trưa Ngô Tuệ Nương có thể tự mình giải quyết, duy nhất cần trông nom chính là một đám gà và vịt trong nhà.
Nếu là Tứ Đản ở nhà, thức ăn cho gà vịt có thể giao cho Tứ Đản, nhưng kế tiếp nàng tính toán cho Tứ Đản đi học, ngày mai đi hỏi một chút, xem mọi chuyện như nào, đương nhiên cũng phải xem Tứ Đản có muốn hay không, nếu không muốn, vậy cũng được, cứ ở lại nhà nuôi gà nuôi vịt đi.
"Nếu muốn ra ruộng làm cái gì, ngươi gọi Hạ Hoa tới giúp đỡ, sao nhất định phải tự mình ra đồng chịu khổ..."
Triệu lão thái thái không ngừng suy nghĩ linh tinh.
Trình Loan Loan cười nói: "Nương, có thể phiền người một chuyện hay không?"
Triệu lão thái thái cảnh giác trừng mắt: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Bà đề nghị để Hạ Hoa đến giúp đỡ, tức phụ lão đại còn muốn kiếm chuyện phiền phức gì nữa, sẽ không muốn để nàng dâu Đại Sơn sang bên nhà cũ ăn chực một bữa đó chứ.
Một bữa trưa nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít... Quên đi, nể tình trong bụng tức phụ Đại Sơn mang huyết mạch Triệu gia, cho ăn một bữa cũng không có gì.
"Nói trước cho biết, đồ ăn trưa trong nhà cũ cũng không có thịt lợn gạo trắng gì đâu, chỉ có ngũ cốc và bánh bao, ngươi có muốn ăn không?"
Trình Loan Loan: "..."
Nói đến đâu rồi thế, nàng nói để Tuệ Nương đi nhà cũ ăn cơm lúc nào?
Nàng bất đắc dĩ mở miệng: "Con muốn nương sắp xếp một người ở nhà cũ đến nhà chúng con phụ trách cho gà vịt ăn, đào chút rau dại gì đó là được, chỉ cần phụ trách một bữa trưa, buổi tối chờ Tứ Đản trở về thì tự mình làm, cho dù là ai phụ trách chuyện này thì đều cho hai đồng tiền."
"Đều là người một nhà, đề cập đến tiền làm gì?" Triệu lão thái thái tức giận nói, vừa nói xong, lão nhân gia lại nghĩ đến một chuyện, tiền này nếu ở trên tay tức phụ lão đại toàn bộ sẽ biến thành gạo trắng và thịt lợn, đây là phụ nhân phá gia, ngón tay đầy kẽ hở, bà phải giúp ba đại tôn tử tích góp tiền cưới vợ!
Nghĩ tới đây, lão thái thái tiếp tục nói: "Vậy thì trả hai đồng tiền đi, ta trở về hỏi xem ai nguyện ý làm công việc này."
Ngô Tuệ Nương há miệng, muốn nói gì đó đã bị Trình Loan Loan trừng mắt.
Đang mang thai thì thành thành thật thật chấp nhận an bài đi, nữ nhân cổ đại mạng mỏng hơn giấy, nếu thật sự xảy ra chút chuyện thì hối hận cũng vô dụng.
Lúc trước là không có điều kiện, hiện giờ nếu đã kiếm được một chút tiền nên dưỡng thai thật tốt.