Thuốc lá ở Nam Dương này vừa ngửi đã có một cỗ mùi thơm, không giống với nhà mình trồng.
Tinh thần Triệu lão đầu tử sảng khoái: "Đúng rồi, ta đột nhiên nhớ ra có chút chuyện cần tìm Lý chính nói, ta đi trước đây."
Triệu Nhị Vượng cắn điểm tâm đuổi theo: "A gia đi tìm Lý chính gia gia, vì sao còn mang theo tẩu thuốc, lỡ đụng hỏng thì làm sao đây."
"Tiểu tử nhà ngươi thì biết cái gì." Triệu lão đầu ngẩng đầu ưỡn ngực, "Đừng có đi theo cản đường ta."
1
Triệu lão thái thái bất đắc dĩ bật cười, lão nhân gia này đã lớn tuổi vẫn còn thích khoe khoang lung tung, cũng không sợ hài tử chê cười.
Trìnhh Loan Loan lấy phần còn lại trong gùi ra: "Đây là một bộ y phục may sẵn mua cho Tam thẩm, đây là một đôi giày cho Nhị thúc Tam thúc, thử xem có vừa người không."
Tôn thị vẫn đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt, nàng ta có chết cũng không nghĩ tới, không ngờ đại tẩu cũng mua đồ cho nàng ta.
Hai tay nàng ta run rẩy nhận lấy y phục, y phục màu xanh nước biển, vải bông mịn, kiểu dáng không giống với ở huyện Bình An, mặc trên người cảm giác mình trẻ lại ít nhất năm tuổi.
Triệu Hữu Ngân và Triệu Hữu Tài cũng là vẻ mặt không thể tin được, đại tẩu vậy mà lại mua giày cho bọn họ.
Đôi giày này không giống với giày vải bà nương trong nhà thêu, lòng bàn chân không mềm cũng không cứng, đi vào rất thoải mái, rất nhẹ nhàng, cũng rất ấm áp.
"Rất đa tạ đại tẩu..." Tôn thị nói năng lộn xộn, "Đại tẩu đối xử với ta tốt như vậy, ta cũng không biết nên báo đáp thế nào..."
"Đừng nói cái gì mà báo đáp hay không báo đáp." Triệu lão thái thái lạnh lùng nói, "Chỉ cần ngươi bớt làm mấy chuyện không nên làm thì tốt lắm rồi, đi, còn đứng ở đây làm gì, dọn dẹp chén bát trên bàn, còn một đống chuyện cần phải làm nữa đó."
"Vâng!"
Tôn thị quay người đi vào làm việc động tác vô cùng lưu loát.
Triệu lão thái thái lôi kéo Trình Loan Loan ngồi xuống: "Năm ngày nay thỉnh thoảng ta sẽ đi phường xà phòng một chuyến, mười mấy người làm việc đều đàng hoàng, không có phát hiện ai lười biếng ăn vụng, chỉ có một chút thôn dân làm xong công việc thường xuyên đi qua đi lại bên ngoài phường, ta cảm thấy, hẳn là xây một cái tường cao vây lại tránh cho bí phương bị người ta ăn cắp."
Trình Loan Loan gật đầu nói: "Con cũng đang có quyết định này, kế hoạch mở rộng phường xà phòng ra gấp năm lần."
Trước mắt mỗi ngày sản xuất hơn một trăm khối xà phòng, muốn tăng số lượng sản xuất lên tới một ngàn, vậy quy mô phường chí ít phải mở rộng gấp năm lần, cũng phải tuyển thêm một nhóm người nữa vào.
"Bên chỗ cha còn phải làm thêm khoảng một ngàn cái khuôn nữa, chuyện khác không cần lão nhân gia ông quan tâm." Nàng chậm rãi nói, "Chỗ con còn có một việc cần giao cho nương xử lý, không biết nương có thể dành ra chút thời gian hay không?"
Triệu lão thái thái lập tức gật đầu: "Trong nhà đều là chút việc vặt, nào có chuyện quan trọng, con cứ nói đi."
"Phường cần xây dựng thêm, còn muốn tuyển thêm người." Trình Loan Loan mở miệng nói, "Bản vẽ mở rộng phường con sẽ để cho Chiêu Nhi mau chóng vẽ ra, hi vọng trong năm ngày hoàn thành, sau khi xây xong phường, ít nhất phải tuyển thêm năm mươi người nữa vào làm việc, người trong thôn nương tương đối quen biết, tính cách người nào thế nào nương cũng hiểu rõ, công việc này giao cho nương làm vô cùng thích hợp."
Liền tương đương với là một người quản lý bộ phận nhân sự của công ty, nhân viên phụ trách thông báo tuyển dụng.
Triệu lão thái thái không có lý nào không đồng ý, đứng lên nói: "Tuyển năm mươi người làm việc, đây chính là chuyện lớn, nhất định phải có điều lệ, ta phải suy nghĩ thật kỹ một chút trước đã."
Trình Loan Loan gật đầu.
Lão thái thái làm việc nàng luôn rất yên tâm, đến lúc đó có điều lệ rồi, nàng đề xuất một chút ý kiến là xong rồi.
Nàng xoay người đến phường xà phòng một chuyến, bên trong phương làm từng bước, ngay ngắn rõ ràng, những người làm việc kia thấy nàng tới, đều nhiệt tình lên tiếng kêu gọi.
Tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.