Lục Duy Chân mỉm cười, nói: “Ngươi cầu xin ta? Cầu xin ta tha cho ngươi? Lúc trước bọn ngươi hành hạ ta cho đến chết, ta liều mạng muốn cứu anh ấy ra, bọn ngươi thì sao? Bọn ngươi có từng mềm lòng chưa?” Cô nói xong, nước mắt lại tuôn rơi. Tiểu Nam núi Chung Nam khóc ngất rồi, Lục Ngũ đại nhân, đừng khóc nữa, hễ cô khóc là tui sợ muốn tè luôn này. Quả nhiên, sau khi Lục Duy Chân Chân rơi nước mắt xong, lơ đãng nâng tay lên lần nữa, tâm Tiểu Nam như tro
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.