Lục Duy Chân nghe được thấy chua xót trong lòng, cô nói: “Chúng ta đi đón anh ấy về.” “Được.” Lục Duy Chân lại nói: “Thật ra em hơi sợ phải đối mặt với cậu ấy.” Tuy nhiên, cô không ngờ rằng Trần Huyền Tùng nói: “Anh cũng vậy.” “Tại sao?” Trần Huyền Tùng chăm chú nhìn phía trước nói: “Anh liều lĩnh nhảy vào hồ lô trước mặt cậu ấy, bỏ mặc cậu ấy ở bên ngoài một mình. Không ngờ bên ngoài lại biến thành như thế này. Cậu ấy vẫn chưa xuất sư, lại còn một mình ở khu vô chủ những
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.