Hứa Gia Lai đang cầm hồ lô, mở nắp ra, đang muốn dí mắt tới nhìn cho rõ, Lục Duy Chân bèn đưa tay ra cản: “Không thể nhìn." Dừng một chút nói: “. . . Có người nói, sẽ bị lạc tâm chí." Hứa Gia Lai nở nụ cười giễu cợt: “Người nào nói, mơ hồ như thế?" Lời vừa ra khỏi miệng, lại muốn cắn đầu lưỡi mình. Cũng may Lục Duy Chân hình như không nghe thấy, chỉ cúi đầu nhìn hồ lô. Cao Sâm nói: “Lạc tâm chí? Vi ba phóng xạ?" Lục Duy Chân: “Chắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.