Lục Duy Chân giơ mũi chân lên, móc mặt của lão lên, Chu Hạc Lâm nức nở hai tiếng, mặt tái xanh như cóc chết, hoàn toàn không dám phản kháng. Lục Duy Chân cười tà hai tiếng, nói: “Mày nói xem, đêm nay mày làm sao từ club tới đây? Cơ thể dính đầy nước bùn là chuyện gì xảy ra? Mày đã gặp những ai?" Chu Hạc Lâm ngẩn ra, lập tức lắp bắp nói: “Con…con.. tự con… từ club đi ra, vì... vì có việc gấp, kết quả… kết quả không cẩn thận ngã sấp mặt. Con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.