Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1150

“Và tất nhiên, chuyện quan trọng nhất chính là sự an toàn của mọi người!”

“Nhất định phải nhớ kỹ, đối thủ của chúng ta lúc này không phải tập đoàn tội phạm bình thường, mà là Phyllis tổ chức có tiếng cực kỳ xấu, bất kì ai cũng không thể mất cảnh giác!”

“Hiện tại tôi tuyên bố, hành động Liệp Báo chính thức bắt đầu!”

Trong phòng an ninh của sân bay.

Nơi này là phòng chờ tạm thời cho cảnh sát do sân bay cung cấp, vừa xuống máy bay sẽ trực tiếp đi vào lối này, một khi chuyến bay đến, bọn họ sẽ để những nhóm hành khách đi vào đây.

Bạch Thảo Phương dùng thân phận Mộ Vân để mượn cơ hội xác định thời gian Vương Dự Quang tới.

Hơn nữa còn báo danh tính của ba người trước.

10 giờ 23 phút, chuyến bay đúng giờ hạ cánh.

Trạm xuất cảnh của trong nước có thêm ba người.

Lục Thanh Nhàn mặc thường phục đi phía trước, nhảy nhót giống như thiếu nữ, hô lên: “Oa, thời tiết Đông Châu đẹp thật đấy, nắng thích thật!”

Bạch Thảo Phương đi theo đằng sau, tay kéo lấy tay Triệu Nam Thiên: “Thanh Nhàn, cậu đi chậm một chút, ở đây nhiều người, đi lạc tớ mặc kệ cậu luôn đấy!”

Lục Thanh Nhàn xoay người trêu chọc: “Tiểu Vân, hai người quá đáng thật đấy, để tớ ăn cơm cho cả đường rồi, bây giờ xuống máy bay cũng dính lấy nhaul”

Nói xong, cô ấy kéo người từ trong †ay Triệu Nam Thiên lại, đã thế còn thị uy nhếch lên cằm.

Triệu Nam Thiên nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ, trong lòng cũng thâm kinh ngạc, không hổ là tỉnh anh của Lôi Đình đại đội.

Thân phận bạn tốt của Mộ Vân được cô ấy hạ bút thành văn, căn bản không cần tiến hành bồi dưỡng tình cảm gì đã nhanh chóng nhập trạng thái.

Đương nhiên, quan hệ cá nhân giữa cô ấy và Bạch Thảo Phương rất tốt, đây cũng xem như một trong những nguyên nhân.

Nhưng cũng không thể không thừa nhận, Lục Thanh Nhàn vô cùng ưu tú, ít nhất cũng xóa bỏ lo lắng ban đầu của Triệu Nam Thiên.

Bạch Thảo Phương móc điện thoại ra: “Cậu đừng làm loạn, tớ hỏi xem có người đón không đã.”

Đang định nhấn số điện thoại, bồng nhiên có một người tới gần.

Sắc mặt Lục Thanh Nhàn hơi thay đổi, không để lộ dấu vết bảo vệ Bạch Thảo Phương đẳng sau người, đồng thời dời ánh mắt về phía Triệu Nam Thiên.

Triệu Nam Thiên khẽ lắc đầu, ngâm bảo mọi người đừng hành động thiếu suy nghĩ.

Nơi này là sân bay nên không sao cả, đã có hai đội dự bị của tiểu đoàn tám và tổ hành động của Lôi Đình đại đội đang trong tối lúc nào cũng có thể hành động.

Với sự cẩn thận của tổ chức, chắc chắn sẽ không ra tay cướp người ở đây.

Dựa theo sự phân tích của anh lúc trước, khả năng lớn nhất là bọn họ sẽ bắt người giữa đường.

Mặc dù vào khu vực nội thành có lượng người đi rất đông, dễ dàng thoát thân, nhưng mà đó cũng là nơi lực lượng cảnh sát dày đặc nhất, cho dù thuận lợi cũng rất khó thoát thân.

Nhưng giữa đường thì không như thế, đặc biệt trên cao tốc sân bay kia.

Xe rất nhiều, hơn nữa mạng lưới con đường khắp bốn phía, đây là địa điểm thích hợp nhất để ra tay.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là trong nội thành có nhiều tòa nhà cao san sát nhau, tên súng bắn tỉa Duệ Lợi kia không thể phát huy tác dụng thật sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK