Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 713

Từ khi trở lại Đông Châu đến nay, không ngờ một lần gặp được đối thủ ngang tài ngang sức, sợ rằng một gã như vậy ở Đông Châu cũng không phải loại không có tiếng tăm gì.

“Quỳ xuống cho tôi!”

Người đàn ông ngừng gào to, một cú đánh giáng xuống, sức mạnh lên tới đỉnh điểm.

Nhìn thấy phía trước không cách nào công phá, đơn giản đánh mạnh!

Hai cú đánh trái phải đồng loạt được tung ra, móc vào hai bên tai, kế tiếp là một chuỗi chiêu thức liên hoàn, dưới sự bùng nổ gần như chỉ trong chớp mắt!

Triệu Nam Thiên vẫn im lặng, trong mắt hiện lên vài phần sóng gió.

Nếu như trước đó chỉ là một trận đấu về đánh đấm, thì giờ phút này có thể thay đổi khẩu vị!

Huyệt thái dương là một vị trí vô cùng mong manh, ở thời cổ đại xưa thì đó là huyệt chết.

Mặc dù thể lực và sức chiến đấu của người hiện đại không đến nỗi một phát liền chết, nhưng chiêu này nếu khó chống đỡ, có lẽ sẽ phải nằm viện mấy tháng.

Não sẽ chạy không thoát được chấn động, còn những di chứng nào khác thì chỉ phụ thuộc vào may rủi.

Nếu để trên người bình thường, xui xẻo kết quả chính là phải sống một đời sống thực vật!

Trận đấu đòi hỏi sự bộc phát của thể lực và sự phối hợp nhịp nhàng của các chiêu thức tay chân cộng lại.

Triệu Nam Thiên chưa bao giờ giỏi đánh nhau kịch liệt, những gì anh học được trong quân đội căn bản không phải là những kỹ năng chiến đấu thông thường.

Sở dĩ từ khi trở về Đông Châu anh hiếm khi bị như vậy, thật sự mà nói những cái kia chỉ dành cho người bình thường.

Ví dụ như võ sĩ tán thủ hạng cân tám mươi kg trước mặt, nếu so sánh giữa chiêu thức và thói quen thì tỷ lệ thắng của anh ta chưa đến ba mươi phần trăm.

Nhưng nếu so với những chiêu hiểm thì Triệu Nam Thiên có thể đảm bảo sẽ hạ được đối thủ trong vòng ba phút.

Mặc dù hôm nay tay chân của Trần Quân có bẩn tính, nhưng mục đích của anh ta không hề đơn giản.

Tuy nhiên, Triệu Nam Thiên không hề có ý tàn nhẫn như vậy.

Trần Quân chẳng là gì cả, nhưng có dì Đào đứng đằng sau lưng, như câu nói “đánh chó thì còn phải xem mặt chủ.”

Hôm nay, nếu làm cho trận đấu này quá căng thẳng, nó chỉ có thể làm cho mâu thuẫn với dì Đào càng thêm sâu sắc, điều này sẽ không đáng để đánh đổi.

Bằng không, cho dù không đánh bại được hắn, anh vẫn luôn có thể chạy.

Ngu ngốc ở lại cho người ta đánh, để làm anh hùng à?

Anh chưa đến mức ngu ngốc đến như vậy.

Nhưng tình hình hiện tại rõ ràng là nằm ngoài dự đoán của anh.

Người này xuống tay có chút hơi bẩn tính!

Trần Quân bên kia cũng phát hiện có điểm dị thường, muốn mở miệng nhắc nhở nhưng anh ta vẫn cố nhịn xuống không nói ra.

Tất nhiên anh ta hy vọng rằng Triệu Nam Thiên sẽ biến mất khỏi Đông Châu, nhưng vì những băn khoăn và suy đoán khác nhau mà anh ta chưa bao giờ tự mình làm điều đó.

Một mặt, lý lịch của Triệu Nam Thiên thần thần bí bí và sau nhiều cuộc điều tra vẫn không có kết quả nào.

Sự việc này giống như một tảng đá lớn đè lên ngực anh ta, khiến anh ta phải chịu rất nhiều áp lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK