Mục lục
Vợ tổng tài, em ngoan cho anh!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 813

Cô ta vội vàng đẩy Triệu Nam Thiên ra, “Nam Thiên, cậu đi mau.”

Tôn Chí Bình tiến lên nửa bước, chặn lại ở cửa: “Đi? Chạy đi đâu? Gian phu dâm phụ, hôm nay ông đây ôm cây đợi thỏ, cuối cùng cũng bắt được tên nhóc cậu!”

“Miệng anh sạch sẽ một chút đi, Khương Bích Kiều là chị tôi.”

Triệu Nam Thiên chậm rãi đứng dậy, ngăn ở Khương Bích Kiều trước giường bệnh, ánh mắt cũng trực tiếp quét tới.

“Chị tình nhân à? Mẹ nó, đôi nam nữ khốn nạn này, tằng tịu với nhau từ lúc nào vậy?”

Tôn Chí Bình trông cao to, khí thế cũng không tầm thường, người bình thường gặp anh ta luôn có mấy phần nhát gan.

Bây giờ trông thấy Triệu Nam Thiên lại không yếu thế thì hơi sửng sốt.

Sau khi nhìn kỹ, chợt phát hiện ra không thích hợp, “Cậu là ai, sao tôi trông cậu khá quen?”

“Trưởng phòng Tôn đúng là quý nhân hay quên sự tình, lần trước ở phòng tài vụ, tôi còn quấy rầy chuyện tốt của anh mà, nhanh như vậy đã quên rồi?”

Triệu Nam Thiên cũng không giấu giếm, đã quyết định sẽ nhúng tay vào chuyện của Khương Bích Kiều, vậy nhất định phải trở mặt với Tôn Chí Bình.

Bây giờ đã gặp được, lại che giấu cũng không có ý gì.

Huống chi, anh và anh em nhà họ Tôn có mâu thuẫn từ xưa đến nay, đã sớm có bế tắc không giải quyết được với tên Tôn mập kia rồi, cũng không cần thiết khách khí với Tôn Chí Bình.

“Là cậu!”

Tôn Chí Bình nhớ lại, lần trước ở phòng tài vụ, chính là tên trước mắt này làm hỏng chuyện tốt của anh ta!

“Cậu không phải là bạn trai của Liễu Nhiên sao? Cậu tên gì ấy nhỉ…”

Sở dĩ Tôn Chí Bình có ấn tượng rất sâu với chuyện này, là bởi vì Liễu Nhiên.

Anh thèm nhỏ dãi cô nhóc kia đã lâu, cũng đã bảo Lý Thuý Phượng nói bóng gió với cô ta mấy lần, kết quả cô ta lại không biết điều.

Tôn Chí Bình suy nghĩ, để Lý Thuý Phượng gây khó dễ cho cô ta ở phòng tài vụ một chút, đến lúc đó anh ta sẽ ra tay, vừa đấm vừa xoa, không có phụ nữ nào mà không giải quyết được.

Kết quả không ngờ rằng gần đây Liễu Nhiên xin nghỉ, vài ngày không đi làm.

Hai ngày này Khương Bích Kiều nằm viện, cả ngày anh ta đều dính một chỗ với Lý Thuý Phượng, đã sắp quên đi chuyện này rồi.

Sau khi được Triệu Nam Thiên nhắc nhở, cuối cùng mới nhớ ra.

“Con mẹ nó chứ nhớ ra rồi, cậu tên là Trương Vũ!”

Lúc này Tôn mập cũng theo vào đi, vội vàng hấp tấp nói: “Anh họ, cái gì mà Trương Vũ chứ, tên khốn nạn này chính là Triệu Nam Thiên, là tên mà em đã nói với anh!”

“Triệu Nam Thiên?”

Tôn Chí Bình sững sờ, lúc này mới nghĩ rõ ràng, hoá ra tên trước mắt này chính là người mà em họ thường xuyên nhắc đến, cũng là tên ở Giang Uyển kia!

Vốn dĩ cũng không để anh ở trong lòng, đã chào hỏi với trưởng khoa Uông rồi, nếu như cô ta cứ khăng khăng giữ Triệu Nam Thiên lại, anh ta cũng có biện pháp xử lý.

Kết quả không ngờ rằng, vậy mà lại bắt gặp anh ở chỗ này, còn là ở trường hợp ngàn cân treo sợi tóc thế này nữa.

Tổ điều tra của tập đoàn đã xuống, anh ta và Lý Thúy Phượng đã tạm thời bị cách chức, cũng không phải thật sự tra ra được cái gì, mà là tỏ thái độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK